Pair of Vintage Old School Fru
Định Mệnh Nhóc Là Của Anh!!

Định Mệnh Nhóc Là Của Anh!!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325304

Bình chọn: 7.00/10/530 lượt.





Một hôm, Từ Phúc Thanh xách cặp vào lớp với gương mặt chán nản. Cô đã không đến
lớp gần hai tháng nên giáo sư gọi điện khiển trách, bắt buộc hôm nay cô
phải có mặt.






Do không để ý mà cô đã va phải một người, làm đổ cả chồng sách trên tay cậu.





-Xin lỗi!





Tuy là tiểu thư kiêu kì nhưng những việc thế này thì cần phải xin lỗi. Từ
Phúc Thanh ngồi nhỏm xuống nhặt lên. Bàn tay cô có chút cảm giác kì lạ,
một bàn tay khác đặt lên tay cô như truyền hơn ấm. Cô vội rút tay lại.






-À…





Chính Phong cũng có chút gấp gáp, tim loạn nhịp. Cô gái này có một sức hút hấp dẫn cậu.





-Xong rồi! Tôi vào lớp!-Từ Phúc Thanh nhanh chống đi.





-Này bạn gì đó ơi!-Chính Phong tay cầm chồng sách đi theo.





-Có gì nữa à?-Từ Phúc Thanh hơi khó chịu.





-À.. Không có gì! Mà cậu tên gì?-Chính Phong không tự nhiên lắm.-Tôi là Hạ Chính Phong, năm nhất khoa Ngoại ngữ Nhật Bản!





-Tôi Từ Phúc Thanh! Tôi đang có việc gấp!





Từ Phúc Thanh vội vả đi ngay. Hạ Chính Phong, ba từ này nghe có vẻ rất
quen nhưng không thể nhớ ra được. Khi ngồi trong lớp, cô mới bỗng nhớ ra được một
điều Hạ Chính Phong là họ tên của em trai Hạ
Diệu Phương. Khi điều tra về thân thế của Hạ Diệu Phương, Phúc Thanh vô
tình biết được. Vậy thì người con trai lúc nãy là em trai của Hạ Diệu
Phương!






Hôm sau, Từ Phúc Thanh đến lớp. Điều này làm cả lớp ngạc nhiên. Cô ngồi cùng chỗ với Chính Phong.





-Chào!-Là cô chủ động bắt chuyện với Chính Phong.-Tôi có thể ngồi chung!





-Chào bạn!-Chính Phong tỏ ra niềm nở vì chính bản thân cậu đang có một cảm
giác lạ với cô gái này, cậu liếc thẻ học sinh của cô.-Cậu hơn mình ba
tuổi sao?






-Tôi sống ở nước ngoài nên học muộn!





-Vậy phải gọi bằng chị rồi!-Chính Phong có chút không muốn.





-Không cần! Tôi nhìn trẻ hơn cậu đấy!-Phúc Thanh hơi cười.





Cô đâu biết rằng, nụ cười của cô đang cuốn hút cậu. Sau đó trong trường
đại học có tin tức Hạ Chính Phong theo đuổi Từ Phúc Thanh. Cậu cảm nhận
được người mình thích. Tình yêu không phân biệt tuổi tác.






Một thời gian sau, Từ Phúc Thanh đồng ý quen Hạ Chính Phong, công khai cho
toàn trường biết. Khi bên cậu, cô có cảm giác rất khó tả. Một cảm giác…
không thể nói thành lời.






Ba tháng sau, Từ Phúc Thanh lạnh nhạt và xa cậu dần với lý do bận nhiều
việc. Rồi một ngày, Phúc Thanh được một người đàn ông đưa đến trường, là Âu Nhật Hào. Trước khi vào lớp, hai người ôm nhau thắm thiết. Chính
Phong đang đi cùng những người bạn, thấy cảnh đó, cộng với việc những
người xung quanh chế ngạo cậu, cậu bước đến chỗ Phúc Thanh và Nhật Hào
ba mặt một lời.






-Chuyện này là sao?





-Là sao?-Từ Phúc Thanh hơi nhếch môi.-Là tôi chán cậu, tôi không có hứng thú với trẻ con!





-Từ Phúc Thanh, cô…





Chính Phong nắm tay Phúc Thanh kéo manh.





-Này, cậu buông ra đi!-Phúc Thanh nói.-Nếu cậu muốn biết tại sao lại như vậy thì nên về hỏi chị cậu!





Phúc Thanh nói hết tất cả. Cô cố tình tiếp cận cậu, để cậu yêu cô rồi sau đó chia tay, để cậu mất mặt trước cả trường, để cậu phải đau khổ. Tất cả
là vì cô hận Hạ Diệu Phương, tất cả là vì muốn trả thù.






-Nói vậy cậu đã đủ hiểu rồi chứ!-Phúc Thanh nhếch nhẹ môi rồi quay qua Nhật Hào.-Anh chở em về! Không có hứng học hành gì cả!





Nhật Hào gật đầu rồi mở cửa xe, Phúc Thanh lên xe. Chiếc xe hơi chạy đi để
lại phía sau là một cậu thanh niên hụt hẫn với mối tình đầu say đắm, là
sự truê chọc của những người xung quanh.






***





Đó là câu chuyện của sáu năm trước và đó cũng là lần cuối cùng cậu gặp cô
ấy. Chính Phong nhìn phong cảnh ở bên ngoài lòng đầy tiết nuối khi nghĩ
về quá khứ.
Tuy năm ấy chỉ quen nhau ba tháng, nhưng cậu
đã yêu cô bằng tất cả những gì có thể! Cậu đã yêu cô hơn cả bản thân
mình. Cậu đã cảm nhận được sự chân thành của cô. Vậy mà… chỉ là cô lợi
dụng cậu để trả thù.






Năm
tháng trư