XtGem Forum catalog
Đồ Khốn! Sao Để Tôi Nhớ Cậu?

Đồ Khốn! Sao Để Tôi Nhớ Cậu?

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3210003

Bình chọn: 7.5.00/10/1000 lượt.

zzzzz ai bảo mày làm người tốt quá chi hả Bảo!* (tự xướng wá đi mờ!)

Cậu quay xe lại, chạy đến chỗ cô

-Có về luôn không?

Cô không thèm để ý đến cậu vẫn đi thẳng.

-Điếc thì cũng phải nghe rè rè chứ nhỏ kia. _ cậu bực mình khi cô giám phớt lờ mình.

-Điếc mà còn nghe rè rè được hả nhóc kia? _ cô dừng lại, quát cậu.

-Hơhơ… chả phải đã nghe rồi đấy thôi, lại còn nghe rõ nữa là khác. _ cậu móc ngoáy.

-Hứ… _ cô tức tối bỏ đi.

-Này!

-Rốt cuộc là cậu muốn gì ở tôi hả nhóc kia?

-Tôi không phải là nhóc!

-Ơ hơ… vậy còn tôi là nhỏ chắc?

-…

-Đồ dở hơi, tập bơi, mãi vẫn không biết bơi _ cô lầm bầm nhỏ đủ chỉ để mình cô nghe.

-Haiz… Ok! Coi như huề, tùy cô muốn gọi thế nào thì tùy, lên tôi chở về. _cậu nói nhẹ tâng.

-Gì??? Sao tôi phải đi với cậu, bộ tôi không có tay không có chân tự đi xe của tôi chắc?

-Tôi có lòng tốt mà cô không nhận thì chịu thôi, đúng là làm ơn mắc oán mà.

-Ồ… cám ơn! Biết tốt biết không ah.

-Vậy cô cứ tự nhiên vào đó lấy xe rồi khi ra đừng có la ó đòi đền… đền…

-Đền gì?

-… Chậc, cô có thấy dòng người đang chen chút đằng kia không? _ cậu hất mặt về phía nhà xe.

-Thì sao? _ cô hỏi.

-Cơ hội “cọ sát” lớn không?

-Lớn, rồi sao? _ cô vẫn nai tơ ngơ ngác.

-Sao cô chậm tiêu quá vậy? Chứ cô nghĩ rồi như thế nào?

Cô nheo mày suy nghĩ… mông lung hình tượng nghĩ ra gì đó, cô hỏi lại:

-Ý cậu là… _ cô nói bỏ lửng.

-Còn phải hỏi. _ hiểu ý cô, cậu tiếp lời.

-Ực… _ cô nuốt khan rồi đưa hai tay đặt dấu đầu lâu xương chéo trước
ngực trong vô thức *Dù mình có tí nghề nhưng có câu hai chọi một không
chột cũng què mờ, huống gì… ực* cô nhìn vào dòng người tấp nập kia nuốt
khan mà không giám nghĩ nữa.

-AAAAAAAAAAAAAAAAAAA… Đồ biến tháiiiiiiiiii !!! _ tiếng một phụ nữ vang lên trong đám người ấy.

Cô tròn xoe mắt nhìn không nói nên lời.

Thấy cô biến sắc, được nước cậu thừa thắng xông lên.

-Sao? Có muốn về với tôi không? Hay là muốn thử cảm giác “cọ sát”?

-Đi mau! _ cô vội nhảy phắt lên yên sau rồi vỗ vào lưng cậu dục đi lẹ lên.

Cô không biết rằng khuất phía sau lưng ấy có một nụ cười đang hé nở
thành một đường cong hoàn mĩ trên môi của ấy đẹp đến thế nào.

Đi được một đoạn cô mới hoàn hồn lại.

-Này nhóc! _ cô gọi cậu.

Không trả lời

-Ê, tôi đang gọi cậu đấy! _ cô vỗ vào lưng cậu, gắt nhẹ.

-Vậy mà tôi tưởng cô gọi mây gọi gió ghé chơi chứ. _ cậu vừa đạp vừa nói.

-Chính cậu nói tôi muốn gọi sao cũng được mà, giờ hối hận hả? Biết vậy thì xin lỗi tôi đi tôi tha cho.

-Tùy cô, cái tên không nói lên được điều gì cả. Đúng không nhỏ? Haha _ cậu khoái chí cười lớn.

-Hứ… _ cô nguýt cậu cháy mắt sau lưng.

-Coi chừng cháy áo tôi là tôi bắt đền đấy, còn chưa kể lỡ tôi mà bị bỏng là cô nuôi tôi cả đời cũng không trả hết đâu nhỏ kia. _ cậu cảm giác
được có cái “bật lửa đôi” đang “đốt” mình.

-Tôi làm gì mà cháy áo cậu hả?

-Ơ thế không phải lửa trong mắt cô đang muốn thiêu rụi tôi sao? Hềhề… đừng nóng.

Cô phì cười với cậu nói của cậu.

-Chịu cậu. _ cô lắc đầu. –Ah, nhóc!

-Gì?

-Hôhô, cậu nhận là nhóc rồi nhé! _ cô cười khoái chí.

-Có gì nói mau.

Thật may là cô ngồi sau lưng cậu, nếu không thì có dịp cho cô hả dạ khi thấy được sắc mắt cậu bây giờ đang chín đến mức nào.

-Híhíhí… _ cô cố nhịn cười lại. –E hèm… lát qua nhà tôi ăn cơm.

“Kíttttttttttttttttttt”

-Ui ya… _ cô la lên.

Do cậu kít thắng gấp làm cô nhào về trước đụng mặt trúng lưng cậu.

-Cậu điên ah? _ cô mắng.

-Tôi phải hỏi cô mới đúng á, cô điên sao mời tôi ăn cơm? _ cậu ngạc nhiên.

-Cho cậu nói lại nhá, cái này là ngoại nhờ tôi nấu cơm cho cậu ăn chứ
không phải là tôi muốn mời cậu đâu nghen! Cậu không ăn tôi càng mừng,
cám ơn đỡ tốn! Hão…

-Ra thế _ cậu ah lên. –Ok, lát tôi qua.

-Cậu chắc chứ? Tôi nấu không dễ trôi đâu.

-Vậy sao? Tôi đây lại càng muốn thử tay nghề của cô rồi đấy.

-Ưhm tùy cậu, đừng hối hận.

-Lên. _ cậu nói.

-Lên đâu? _ cô “nai tơ” hỏi lại.

-Ơ cái cô này, đi về chứ đi đâu?

Cô vội vàng ngồi lên xe để cậu chở.



“Kít”

Đã tới nhà

-Cám ơn nhóc nhìu nghen! Hôhô _ cô cười đắc chí.

-Ờ không có gì đâu nhỏoooooooooo, nhóc về hen! Hơhơ _ cậu cố tình kéo dài giọng chọc cô.

Cô bức xúc không thèm nói nữa, mở cổng vào rồi đóng xầm lại.

-Không biết cô ta định cho mình ăn gì nữa?

Cậu thong dong về nhà vẩn vơ suy nghĩ về bữa tối.

-Biết thế đừng nói để hắn tự túc có phải mình hạnh phúc không chứ!

Cô vào bếp, rửa tay cắm trước nồi cơm rồi lên phòng đi tắm.

Vừa xả vòi nước thì ở ngoài…

Hurt Lovers, Hurt, Hur