Old school Swatch Watches
Đừng Như Vậy, Người Ta Vẫn Còn Là Học Sinh Đấy!

Đừng Như Vậy, Người Ta Vẫn Còn Là Học Sinh Đấy!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325073

Bình chọn: 8.00/10/507 lượt.

vô ý, chưa bao giờ cẩn thận hỏi qua chuyện này, luôn nghĩ mỗi người đều đơn
thuần giống mình, chỉ là muốn làm một thường dân bá tánh thật vui vẻ sống qua
mỗi ngày.

Tô nói: “Thì gọi là Tô a. Tớ tên là Tô Tô.”

Tôi choáng! Nói chuyện phiếm cùng cô bạn cùng phòng này quanh thân tôi thật sự
có loại cảm giác vô lực phát ra từ nội tâm, muốn tránh cũng không thể tránh,
trùng điệp không thể đuổi đi!

Tôi nói: “Tô, cậu và Lý Thích Phong rốt cuộc là quen biết như thế nào?”

Tô nói: “Ann, cậu từ lúc bắt đầu nói chuyện đã rất kì quái rồi, luôn nói xóc óc
tớ, sau đó lại luôn hỏi vấn đề về tớ, cậu có phải cảm thấy tớ không phải người
tốt đúng không?”

Tôi không nghĩ tới lúc bình thường Tô nói tới nói lui cũng chỉ như đi dạo ngoài
cầu môn, lần này thế nhưng lại trực tiếp chủ động không quanh co.

Tôi nhìn vào mắt Tô, rất nghiêm túc rất chuyên chú, đến ngay cả nháy mắt cũng
không nháy liền hỏi cô ấy: “Tô, cậu là cố ý tới bên cạnh tớ đúng không?”

Tô nhìn tôi, thật lâu đều không nói ra lời, sau đó, rất chậm gật đầu một cái.

Một cái gật đầu ấy, làm cho toàn thân tôi xụi lơ giống như trong thân xác không
có linh hồn vậy.

Tôi thích Tô! Yêu thích Tô của tôi!

Tôi tin tưởng Tô! Tin tưởng Tô của tôi!

Tôi lệ thuộc vào Tô! Lệ thuộc vào Tô của tôi!

Một ‘tôi’ như vậy, và một ‘Tô’ như vậy, tôi không cách nào tưởng tượng ra nổi
tình cảm sâu đậm giữa chúng tôi, lại là sự pha tạp của sự bí mật không muốn cho
người khác biết thậm chí là cả âm mưu!

Tôi đỏ tròng mắt. Tròng mắt của Tô cũng đỏ.

Tôi hỏi Tô: “Cậu thật ra từ lúc rất sớm đã biết tớ?”

Tô gật đầu một cái. Nước mắt bị cô ấy làm tràn ra ngoài hốc mắt.

Tôi lại hỏi Tô: “Vậy, thật ra thì cậu cũng đã sớm biết Đỗ Thăng rồi phải
không?”

Tô gật đầu một cái nữa, nước mắt không ngừng nhỏ xuống.

Tôi nói: “Tô, cậu là vì bộ Search Engine kia mới làm như thế sao?”

Tô không gật đầu không lắc đầu cũng không nói lời nào hết, nước mắt rơi thành
chuỗi, thành chuỗi chảy xuống.

Tôi giơ tay lên lau nước mắt trên mặt cho Tô nói: “Tô, có thể nói cho tớ biết
Lý Thích Phong rốt cuộc là ai không? Anh ta là có phải cũng là vì chương trình
đó mà tới đúng không? Các cậu, đến tột cùng là muốn làm cái gì đây? Đừng làm
thương tổn đến Đỗ Thăng có được không!”

Tô vẫn không nói lời nào, chỉ là cũng giơ tay lên lau nước mắt vương trên mặt
giúp tôi.

Trên gương mặt tôi đã sớm giống như Tô, nước mắt tuôn trào như mưa.

Tôi nói: “Tô, lần đó tớ bị bệnh, lúc trên đường tới bệnh viện, tớ nghe thấy cậu
nói mấy câu với Lý Thích Phong. Tớ lúc ấy chẳng qua chỉ cảm thấy là lạ, sau đó,
Đỗ Thăng tới, tôi lại càng cảm thấy rất kì lạ rồi. Tô, tớ không muốn nhìn thấy
bất luận người nào bởi vì cái chương trình chết tiệt rách nát kia mà bị tổn
thương!”

Tô nghẹn ngào, không nói lời nào.

Tôi nói: “Tô, tớ không tin tình cảm cậu đối với tớ là giả!”

Tôi nói: “Tô, tớ không tin lúc tớ bị bệnh bộ dạng cậu khi chăm sóc tớ lo lắng
sốt ruột kia là giả!”

Tôi nói: “Tô, tớ không tin sau mấy ngày không gặp tớ, cậu nói nhớ tớ là giả!”

Tôi không thành tiếng, cuối cùng nói: “Tô, tớ không tin cậu để cho tớ đi tìm Đỗ
Thăng, là cố ý!”

Tô kìm nén tiếng nấc nghẹn ngào, lôi kéo tay của tôi, trên gương mặt lúc bình
thường mỗi ngày đều thấy ngây ngốc đáng yêu, lúc này lại giăng đầy nỗi bi
thương.

Tô nói: “Ann, tớ có mục đích mới đến gần cậu, là thật!”

Tô nói: “Ann, cậu nói tớ là vì cái chương trình đáng chết rách nát kia mà tới,
là thật!”

Tô nói: “Ann, tớ cố ý khuyên cậu đi tìm Đỗ Thăng, là thật!”

Tô nói: “Ann, tớ thích cậu, cũng là thật! Rất thật rất thật!”

Tô nói tới chỗ này cơ hồ có lẽ đã nghẹn ngào giống như muốn co quắp lại, tôi
vội vàng dùng sức ôm lấy cô ấy trấn an, vỗ lưng cô ấy.

Tô ở trong lòng tôi nói với tôi: “Ann, tớ thích cậu, muốn ở cùng với cậu, cho
nên mới không muốn gạt cậu! Cho nên cậu hỏi tớ cái gì, tớ thà bị ngắt lời lung
tung, cũng không muốn nói láo lừa cậu! Cậu lần này hỏi tớ, tớ biết rõ mình
không thể lại qua quýt trả lời rồi, cho nên tớ cho cậu biết sự thật! Nhưng Ann
cậu phải tin tưởng tớ, bất kể như thế nào, tớ đều sẽ không làm chuyện thương
tổn đến cậu! Vì cậu, tớ cũng sẽ không đi làm chuyện tổn thương đến Đỗ Thăng! Tớ
cũng sẽ không làm tổn thương đến bất cứ kẻ nào! Đừng coi tớ là người xấu, được
không, Ann!”

Tôi ôm lấy Tô, trong lòng có loại cảm giác ôm lấy em gái, hoặc là nói có cảm
giác như ôm con gái của mình vậy. Tôi vỗ nhè nhẹ theo nhịp vào sau lưng của cô
ấy rồi nói với cô ấy: “Có phải tớ vô luận hỏi bất kì cái gì nữa cậu cũng sẽ
không nói cho tớ biết?”

Tô ở trong lòng tôi gật
đầu một cái, sau đó lại ngẩng đầu lên thận trọng hỏi tôi: “Ann, cậu sẽ chán
ghét tớ, không thích tớ nữa?”

Tâm tình tôi cực kỳ phức tạp, tôi nhìn Tô khóc lem hết cả khuôn mặt nhỏ nhắn,
trong lòng vừa tức giận lại thấy đau lòng, t