
ạnh phúc nhất càng sẽ thấy băn khoăn,
Không xác định được rằng mình đã cầm chắc ‘vĩnh viễn’ hay chưa.
Nhưng mà,
Chỉ có trải qua bể dâu,
Tình yêu mới có thể trở nên ngọt hơn,
Nhưng mà,
Chỉ có từng khóc trong cay đắng,
Mới biết hóa ra mình thật sự không hối hận không trách móc.
Đỗ Thăng thổi mạnh lỗ mũi
của tôi nói: “Tới đột kích kiểm tra xem em có lén dấu Nhị Gia hay không!”
Tôi tựa đầu vào ngực hắn, lẩm bẩm nói: “Không có đâu, em chỉ muốn một mình anh
thôi!”
Đỗ Thăng nắm chặt tay của tôi, giọng nói mang đậm nồng tình nói với tôi: “Tiểu
yêu tinh này, rất biết lấy lòng người! Em làm cho lòng Đỗ ca ca tê dại rồi
đây!”
Tôi ngẩng đầu lên, ôm hông của hắn, cho hắn một nụ cười ngọt như mật; Đỗ Thăng
cúi đầu, ôm lấy cả người tôi, cũng cười thật tươi.
Thời điểm chúng tôi đang cùng nhau nồng tình mật ý, đột nhiên bên mắt cảm thấy
có ánh đèn flash bạc sáng lên, tôi cùng Đỗ Thăng quay đầu nhìn sang, thì ra là
Lý Thích Phong, hắn vừa chụp hình chúng tôi.
Sau tối hôm qua tôi gặp lại hắn, nhịp tim bắt đầu có chút rối loạn. Tôi cố gắng
để cho bộ dạng của mình thật bình thường, tức giận mắng Lý Thích Phong: “ Anh
làm gì thế, sao lại học theo đám chó săn vậy, ban ngày ban mặt lại còn trắng
trợn dám chụp hình chúng tôi, tôi nhéo anh đó!”
Bộ mặt Lý Thích Phong cười tươi như hoa nở nói với tôi: “Nghê Nghê đừng để ý,
vừa rồi hai người đi chung với nhau, dáng vẻ thật sự rất đẹp, giống như trong
tranh vậy, tôi không nhịn nổi nên liền bấm máy. Nghê Nghê đây là lần đầu tiên
từ đáy lòng tôi cảm thấy, em rất đẹp! Chỉ có em là cô gái tinh khiết như vậy,
đứng trước mặt Đỗ Thăng, thì không thua kém chút nào!”
Tôi nghe xong những lời này tứ chi cảm thấy không thoải mái, tôi buông lỏng
cảnh giác cười cong mắt hỏi hắn: “Hình lúc nào thì rửa? Nếu đẹp thì rửa cho tôi
50 tấm, à không 100 tấm chứ, tôi muốn đem dán ở trong nhà, khắp nơi trên tường
đều dán hết”
Đỗ Thăng dở khóc dở cười tay dùng sức nhéo ngay hông của tôi, tôi xoay đầu về
phía Đỗ Thăng, hắn nhướng mày khuôn mặt mất hứng hỏi tôi: “Nghê Nghê?”
Tôi phát giác hắn khó chịu, vội vàng quay đầu hướng Lý Thích Phong gọi lớn: “Đồ
heo! Về sau đừng đem cái tên Nghê Nghê ra gọi trước mặt người đàn ông của tôi,
để cho hắn nghe nhiều không tốt!”
Nói vừa xong, tôi cảm thấy tay Đỗ Thăng thu chặt tăng thêm lực hơn, tôi lại
quay đầu nhìn về phía hắn thì thấy thái độ hung ác của hắn. Tôi vội vàng quay
đầu lại nói với Lý Đào Hoa: “Lý Thích Phong, tên Trung văn của tôi là Nhậm
Phẩm, tên tiếng Anh gọi là Ann, anh nên chọn một, về sau không được gọi tôi là
Nghê Nghê, chồng tôi không thích nghe đâu biết không!”
Lời của tôi nói xong cuối cùng sắc mặt của Đỗ Thăng cũng hòa hoãn xuống. Đỗ
Thăng quay đầu nhìn Lý Thích Phong hỏi: “Lý tiên sinh, tìm Tô sao?”
Lý Thích Phong gật gật đầu nói: “Đúng vậy, Tô gọi tôi đến, còn kêu tôi mang
theo máy chụp hình, nên tôi liền đến.”
Lòng tôi sinh ra nghi ngờ, tôi hỏi Lý Thích Phong: “Tô vô duyên vô cớ kêu anh
mang máy chụp hình đến làm gì?”
Lý Thích Phong nói: “Không biết, nàng kêu tôi tới thì tôi tới sao chứ sao. Đúng
rồi, có thấy Tô không?”
Trong đầu tôi có một chút loạn lắc đầu một cái lại gật đầu một cái nói: “Không
nhìn thấy. A không phải, nàng Tô về nhà trọ trước rồi.”
Lý Thích Phong phất tay một cái nói: “Vậy tôi đến nhà trọ tìm nàng. Không làm
trễ nãi việc ngọt ngào của hai người các ngươi nữa, chờ hình rửa xong tôi sẽ
nhờ Tô giao cho hai người! A, thật sự là rất rất đẹp đó, chờ xem!”
Trước khi Lý Thích Phong rời đi liếc đôi mắt hoa đào về phía chúng tôi, Đỗ
Thăng lễ phép nói “Cám ơn” sau đó cúi đầu một lần nữa làm bộ mặt dữ tợn hỏi
tôi: “Mới vừa rồi hắn liếc mắt đưa tình cho ai thế!”
Tôi giả bộ: “Bay... Bay rồi? Không nhìn thấy gì.”
Đỗ Thăng giận dữ nói: “Lý Thích Phong cùng Tô, là một đôi thần kinh. Anh thấy
ai đối với em cũng tựa như có ý đồ, bao gồm Tô, nàng chán ngán em như vậy, anh
không thích nhìn. Phẩm Phẩm, thật sự anh muốn đem em cột ở dây lưng quần của
anh, đi đến đâu cũng đều cột chung một chỗ!”
Đỗ Thăng thổ lộ làm cho ta tâm thần của tôi nhộn nhạo, tôi nhón chân lên chủ
động hôn môi hắn, Đỗ Thăng nhiệt liệt đáp lại tôi, hai chúng tôi đang đứng
ngoài đường người qua người lại, say tình mà xuất thần hôn.
Hôn vừa kết thúc, chúng tôi khẽ thở dốc, tôi nhìn ánh mắt trêu đùa của Đỗ Thăng
nói với hắn: “Ông xã xe của anh đâu? Em muốn! hiện tại em rất muốn!”
Đỗ Thăng hít một hơi thật sâu nói nhỏ với tôi: “Tiểu Yêu Tinh!” Sau đó lôi tôi
chạy qua khúc cua của con đường nhỏ. Xe đang đậu ở chỗ đó.
Đỗ Thăng mở cửa xe, hai chúng tôi ngồi vào chỗ ngồi phía sau. Đỗ Thăng khóa cửa
xe xong, sau đó để tôi ngồi lên trên đùi của hắn, để cho tôi mặt đối mặt dạng
chân ở trên người hắn. Trong mắt Đỗ Thăng ẩn chứa tình nồng nhìn tôi nói: “Tiểu
yêu tinh, đây là em chọc lửa đó, em phải tắt lửa biết kh