The Soda Pop
Đừng Như Vậy, Người Ta Vẫn Còn Là Học Sinh Đấy!

Đừng Như Vậy, Người Ta Vẫn Còn Là Học Sinh Đấy!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325065

Bình chọn: 7.00/10/506 lượt.

ó rãnh tay để mà thương bà xã của tôi!”

Đang nói chuyện tôi liền bị hắn áp đảo ở trên giường, áo cũng đã bị hắn cởi bay
ra, tôi vừa run vừa nói: “Anh sao lại như vậy, một ngày không làm có thể chết
sao!”

Đỗ Thăng nới lỏng dây nịt của mình vừa nói: “Nha đầu, không mang em đi theo,
chính em nói muốn tới ở phòng lần đầu tiên em hiến thân của em cho anh, giờ em
nói không phải là có ý đang trêu đùa anh ư, phàm là cuộc sống vợ chồng thì
không có trở ngại về đàn ông, nghe đến yêu cầu này, hắn nhất định cũng sẽ rất
kích động lập tức muốn làm, huống chi chồng của em là người đàn ông mạnh mẽ đẹp
trai tuyệt thế người bình thường không sánh nổi!”

Tôi bị bàn tay phải của Đỗ Thăng vuốt ve đến choáng váng, tôi nỉ non hỏi hắn:
“Sao anh không đi làm chánh sự vậy! Anh trầm mê nữ sắc, đại sắc lang, ưm...” Đỗ
Thăng dùng đôi môi nóng bỏng che miệng của tôi lại, sau đó đem toàn bộ lời nói
của tôi nuốt trọn.

Một lúc sau Đỗ Thăng mới rời khỏi môi của tôi, nhìn đôi mắt mê ly của tôi nói:
“Phẩm Phẩm ngoan, cái gì cũng đừng nghĩ, hiện tại chúng ta cùng chuyên tâm cảm
nhận cái cảm giác của đêm đầu tiên đi!”

Tôi một lần nữa bị tên yêu nghiệt trước mắt đầu độc. Tôi giống như bị hắn thôi
miên vậy trong đầu để xuống tất cả mọi chuyện, nhắm mắt lại, tôi để mặc cho Đỗ
Thăng nhiệt tình chạy nước rút lên đỉnh, theo gió vượt sóng vượt biển, cực
nhanh leo đến đỉnh núi, sau đó cùng đắm chìm trong say mê, không ngừng xoay
tròn, lên xuống, trầm luân, cho đến khi toàn thân cùng toàn bộ thần kinh sảng
khoái đến tê dại, tôi rốt cuộc cũng thoả mãn ngủ thật say.

...

Đến khi tỉnh lại, Đỗ Thăng đã không còn ở trong phòng. Trên tủ đầu giường có
một tờ giấy, trên vẽ một hình động vật rất kỳ quái, giống như mèo lại giống như
chó có chút giống như con nhím. Tôi đoán, đây chính là Đỗ Thăng đem mình ra so
sánh với đại sắc lang.

Trên tờ giấy Đỗ Thăng viết là sợ sau khi tôi tỉnh dậy nhìn thấy hắn đi mặt tôi
nhất định sẽ biểu lộ bất an, cho nên thừa dịp tôi ngủ say liền trở về làm chánh
sự, hắn muốn tôi ngoan ngoãn đừng có chạy lung tung, ngoan ngoãn ở đây đợi hắn.

Nhìn cái diện mạo ‘sói con’ kỳ quái trên tờ giấy làm cho người ta cười sặc sụa,
tôi “Xì” một cái liền bật cười, tuy bề ngoài cười cười nhưng trong lòng lại có
chút cảm giác tủi thân muốn khóc. Thì ra yêu sâu đậm một người là không thể
cùng hắn tách ra trong chốc lát, dù chỉ là xoay người một giây đồng hồ không
thấy hắn, trong lòng cũng muốn tê tái rơi nước mắt.

Sau khi đem tờ giấy cất cẩn thận xong. Đây chính là bảo bối của tôi. Đối với Đỗ
Thăng mà nói, tặng cho phụ nữ đồng hồ khảm kim cương xe thể thao nổi tiếng gì
gì đó, hoàn toàn không thành vấn đề, nhưng nếu hắn tặng cho tôi những thứ này,
tôi thật không muốn vui đấy. Dầu gì, cha dượng Hạ Chấn Hưng của tôi cũng là một
người hùng hậu có quyền có thế, nói về vật chất gì đó, ai mà thèm.

Nhưng mà một người đàn ông ba mươi tuổi, ở bên ngoài lại thành thục chững chạc,
có dung mạo trời phú, đối với đồng chí Đỗ Thăng thì đông đảo nữ nhân mơ ước đến
chảy nước miếng một cái còn không chạm đến được, lại có thể vì một cô bé tính
tình trẻ con lại không hiểu chuyện như tôi mà làm nhiều chuyện như vậy, điều
này làm lòng tôi sinh ra một loại cảm giác giống như đang được thụ sủng vậy,
thật hận mình không có cơ hội để thấy hắn không màng sống chết một lần mới
phải.

...

Tôi một mình ở trong phòng đợi hai ngày, kìm nén đến muốn chết, thật muốn đi ra
ngoài dạo một vòng. Nhưng mà lúc Đỗ Thăng gọi điện thoại cho tôi rất nghiêm túc
nói với tôi, không cho phép tôi đi ra ngoài, ngoan ngoãn ở trong phòng đợi hắn.
Tôi bị nghiêm nghị của hắn dọa đến sợ hết hồn, một lời cũng không dám nói lại.
Đỗ Thăng tựa hồ cũng cảm thấy cách nói chuyện của mình có chút nặng, liền đổi
gọng dịu dàng nhẹ nhàng dụ dỗ tôi mà nói: “Phẩm Phẩm ngoan, qua hai ngày nữa,
Anh Đỗ sẽ dẫn em trở về trường học, chúng ta sẽ cùng ở chung một chỗ với nhau,
rang nhịn thêm chút nữa được không?”

Ai, khi hắn trước mặt tôi, không có tiền đồ cũng không phải là chuyện một ngày
hai ngày, mới bị người ta dụ dỗ tôi một chút, tôi đã lập tức vui vẻ lại, rất
vui vẻ mà đáp ứng hắn tôi không ra ngoài nữa, đang ở trong phòng xem chừng, chỉ
cần đem mình biến thành quy ẩn sư phụ là được. Lúc đáp ứng thì dễ dàng, nhưng
khi áp dụng thì thật đúng là khó khăn, tôi buồn sắp muốn chết rồi.

Tôi nói với phục vụ là muốn xem ti vi, vẻ mặt của phục vụ là lạ nói với tôi,
gian phòng này TV bị hư. Tôi nói vậy tôi muốn lên mạng, nàng còn nói gian phòng
này băng thông cũng bị hư, tôi nói vậy cô lấy cho tôi vài tờ báo hay cái gì để
xem đi, nàng vừa muốn đáp trả, tôi liền nói: “có phải toàn bộ báo chí cũng
không có phải không? Vẻ mặt của phục vụ quái dị giọng nói khinh miệt mà nói
nhanh: “Đúng!” Sau đó cao ngạo đi ra ngoài.

Trong lòng tôi bắt đầu cảm thấy mơ mơ hồ hồ, có chuyện gì đã xảy ra, mà Đỗ
Thăng đang cố hết sức giấu tôi không để cho tôi biết đây.

Tôi ra khỏi phòng lặng lẽ đi theo phía sa