Old school Swatch Watches
Đừng Như Vậy, Người Ta Vẫn Còn Là Học Sinh Đấy!

Đừng Như Vậy, Người Ta Vẫn Còn Là Học Sinh Đấy!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324920

Bình chọn: 8.00/10/492 lượt.

i mặc áo ngủ tóc còn nhỏ nước từ trong phòng tắm
bước ra, trên gương mặt hiện ra nét mặt thống khổ không cách nào che giấu được
nhưng lại muốn liều mạng nhẫn nhịn. Mà tôi, cũng không khỏi có loại cảm giác
chột dạ giống như bị bắt gian tại giường.

Đỗ Thăng đi tới bên cạnh tôi, hắn có thể thấy tôi cùng Hạ Tu từ lúc bắt đầu đối
mặt, mặc dù không có nói chuyện nhưng vẫn ‘liếc mắt đưa tình’, một người thương
tâm tức giận hầm hầm, một người chột dạ né tránh, vì vậy trong lòng có chút
không thoải mái, liền vươn cánh tay kéo vai tôi ôm nghiêng người mang tính chất
chiếm giữ, sau đó nhìn Hạ Tu hỏi tôi: “Phẩm Phẩm, anh ta là ai?”

Tôi nghe được Đỗ Thăng rất không vui. Tôi không trả lời Đỗ Thăng, mà là hướng
về phía cửa Hạ Tu đang đứng lúng ta lúng túng kêu một tiếng: “Anh trai... Làm
sao anh biết em ở nơi này...”

Hạ Tu sau một tiếng “Anh trai” của tôi gọi ra, hai hàng lông mày thật chặt nhíu
lại cùng một chỗ, trên gương mặt hiện lên thần sắc cực kỳ thất vọng, trong ánh
mắt hàm chứa sự tức giận ẩn chứa sự đau khổ và ai oán nói với tôi: “Nhậm Phẩm,
em thật làm cho anh quá thất vọng!”

Tôi đỏ tròng mắt, có chút nhịn không được muốn khóc. Đỗ Thăng bị không khí mập
mờ ái muội giữa hai chúng tôi quấy lên cơn ghen ngất trời, dùng thanh âm lạnh
nhạt nói với Hạ Tu: “Anh là anh trai của Phẩm Phẩm? Anh phản đối bọn tôi ở bên
nhau? Vì vậy trách cứ Phẩm Phẩm đã khiến cho anh thất vọng? Tôi cho anh biết,
trên thế giới này, không ai có thể so với tôi càng thêm quan tâm tới Phẩm
Phẩm!” Đỗ Thăng vừa nói vừa ôm tôi chặt chẽ vào trong ngực hắn. Tôi phát giác,
trong lòng Đỗ Thăng, đối với tôi, tựa hồ cũng có giống như tôi đối với hắn,
càng yêu sâu đậm càng có cảm giác bất an.

Ánh mắt của Hạ Tu thâm trầm nhìn tôi, sau đó lạnh lùng mở miệng nói: “Có tôi.”

Hai chữ này vừa nói xong, tôi cảm thấy được Đỗ Thăng bên cạnh tôi bắt đầu bùng
lên cơn giận dữ, mang theo lửa giận sát khí ngập trời giống như khiêu khích
nói: “Anh có thể a, anh cũng là anh trai của cô ấy, còn tôi là chồng của Phẩm
Phẩm!”

Tôi choáng! Vị danh nhân trong xã hội Đỗ yêu nghiệt - người mặc áo ngủ tóc còn
nhỏ nước trong ngực lại ôm một người tạo hình cũng như hắn dung tục xấu xí kia
là tôi đây, sau đó giống như đứa bé giống như đang cùng Hạ Tu so tài nói” Anh
có thể a, anh cũng là anh trai của cô ấy, còn tôi là chồng của Phẩm Phẩm.”,
cảnh tượng này thật là làm cho tôi có loại cảm giác vô lực dở khóc dở cười.
Đồng thời càng khiến cho tôi càng thêm dở khóc dở cười và vô lực là, Hạ Tu lại
có thể đáp trả có trước có sau như vậy: “Tôi không nói là tôi là anh ruột của
cô ấy, anh cũng chưa cùng cô ấy đi đăng kí.”

Ba người chúng tôi tuổi tác cộng lại không quá 100 cũng quá 80, nhưng lại có
thể đụng chạm tóe lửa như hành động trẻ con như vậy. Thanh âm của tôi hư hư nhỏ
giọng nói: “Đừng... Đừng cái nhau nữa... Thầy giáo nói... Gây gổ sẽ trừ đi
thành tích ngày thường được tích góp lại...”

Thần a, tha thứ cho bạn học Nhậm Phẩm lúc này đột ngột bị đầu heo nhập hồn. Tôi
cũng không hiểu sao lại đột nhiên lại phun ra một câu không liên quan dính dáng
gì đến vậy.

Hạ Tu đem ánh mắt từ trên thân tôi thu hồi lại, thanh âm trầm trầm nói với tôi:
“Phẩm Phẩm, mau chóng về nhà một chuyến. Cha tìm em.”

Tôi ngoan ngoãn trả lời: “Dạ.”

Hạ Tu còn nói: “Em, dẫn anh ta cùng về luôn.”

“À? Dẫn anh ta?” Tôi sững sờ dùng tay chỉ vào Đỗ Thăng lên cao giọng có chút
giật mình hỏi.

Hạ Tu nhàn nhạt nói: “Đúng.” Sau đó xoay người bỏ đi. Chỉ là lúc đi ra ngoài
chưa được hai bước, Hạ Tu lại đột nhiên xoay người quay trở lại, dừng ở trước
mặt tôi cùng Đỗ Thăng, dùng thanh âm khắc nghiệt nói với Đỗ Thăng: “Nếu như anh
lại để cho cô ấy bị thương tổn, tôi sẽ bắt anh trả lại gấp mười lần trên người
anh!” Sau đó lại quay đầu sang phía tôi, đổi thành một loại thanh âm cô đơn
vắng tanh khiến cho tôi có cảm giác cả đời này đều có lỗi với hắn: “Phẩm Phẩm, nếu
như em cảm thấy em không hạnh phúc, Anh sẽ không quan tâm đến cảm nhận của em
nữa, đến lúc đó anh sẽ cưỡng chế mang em đi!”

Hạ Tu đi rồi, lưu lại biển ghen nổi sóng lửa giận ngút trời là Đỗ Thăng và cảm
động sâu sắc nhưng không cách nào báo đáp được là tôi đây.

Đỗ Thăng gắt gao nhìn tôi, hít sâu một hơi, lại chậm rãi nhả ra; hít sâu hơn
một hơi nữa, lại chậm rãi nhả ra; sau đó, hắn tức tối mở miệng nói với tôi:
“Phẩm Phẩm, nếu không phải là sợ em buồn, anh sẽ nện cho tên anh trai vừa tới
đây kia một trận tơi bời! Dám có ý định với vợ anh! Còn trắng trợn khiêu khích
như vậy! Nếu không phải là thấy hắn đối với em tốt thật sự, quả đấm của Đỗ gia
gia đã sớm vung ra ngoài rồi!”

Tôi tội nghiệp nhìn hắn nói: “Thầy giáo không cho đánh nhau! Còn nữa, anh khi
dễ em, anh ấy là anh trai em, anh nói anh là Đỗ gia gia của anh ta, nếu như em
nói cho ba mẹ biết bọn họ sẽ phải kêu anh là Đỗ thúc, chuyện của hai chúng ta
coi như chưa có, ba mẹ em khẳng định không thể đồng ý.”

Đỗ Thăng đem tôi kéo vào trong ngực tức giận nói: “Chớ ngắ