Old school Swatch Watches
Đừng Như Vậy, Người Ta Vẫn Còn Là Học Sinh Đấy!

Đừng Như Vậy, Người Ta Vẫn Còn Là Học Sinh Đấy!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324835

Bình chọn: 8.5.00/10/483 lượt.

ến “Chắc là” một chặng đường hết sức kinh hãi! Sau đó dùng một
loại ngữ khí không thể nào tin nổi nói với tôi: “Chẳng lẽ, Hứa Linh không bị
điên!”

Vẻ mặt tôi nặng nề gật đầu một cái, nói với Đỗ Thăng: “Chồng à, anh hãy nghe em
nói, em mới vừa rồi gọi điện thoại cho anh, em gọi tên anh, sau đó, Hứa Linh ở
trong điện thoại nói với em: Nhậm Phẩm, Đỗ Thăng anh ta lại không cần cô nữa
rồi! Cô đừng có hy vọng hão huyền nữa, chúng tôi sẽ kết hôn! Cô ấy nói ‘lại’,
vậy thì trước đây chúng tôi chia tay, căn bản là do cô ta dùng mánh khóe lập kế
hoạch từ trước!”

Đỗ Thăng trầm tư, sau đó mở miệng nói: “Phẩm Phẩm! Em mau về Mỹ sớm đi! Anh sẽ
làm sáng tỏ chuyện này! Ở đây, anh sợ em sẽ bị tổn thương không đáng có!”

Tôi thà chết lắc đầu không đồng ý. Tôi không muốn để Đỗ Thăng một mình lại đối
mặt với nguy cơ trùng điệp ẩn dưới lớp sương mù bên dưới kia.

Đỗ Thăng bất đắc dĩ nói: “Em không phải là học sinh sao? Không định lấy học vị
hả? Không có ý định tốt nghiệp hả? Không sợ người ta cười lớn già đầu rồi, đến
tuổi làm mẹ của mấy đứa nhóc rồi mà vẫn chưa tốt nghiệp?”

Tôi không vui nói: “Anh còn biết em vẫn còn là học sinh a, vậy sao anh mới gặp
người ta có mấy lần mà đã đem con nhà người ta ăn sạch! Anh có biết hành vi của
anh gọi là gì không! Gọi là sắc lang **! Cũng may lồng ngực em rộng lớn, không
kiện anh, nếu không anh nhất định phải ngồi chồm hỗm sau song sắt ăn hết mười
năm bánh bột ngô đó, cuộc đời này của anh coi như xong rồi!”

Đỗ Thăng vừa giơ móng vuốt của sói dò vào trong quần áo của tôi vừa nghiêm túc
nói: “Lồng ngực rộng lớn? Anh kiểm tra một chút, xem có bao nhiêu ‘lớn’!”

Tôi bất đắc dĩ kéo móng vuốt của hắn ra vỗ vỗ nói: “Đừng làm rộn, hiện tại là
lúc nào rồi. Em không đi Mỹ, cùng lắm thì làm giấy tạm nghỉ học, nếu anh để cho
em đi, em sẽ đi ôm ‘ nhị gia’, vốn có sẵn trước mắt là Lý Thích Phong!”

Đỗ Thăng thở dài nói với tôi: “Vợ à, bây giờ là tình huống thế nào rồi mà em
vẫn chưa hiểu rõ ư, em lưu lại nơi này, anh lo lắng em sẽ bị tổn thương! Anh
không nỡ!”

Tôi bị từ “Không nỡ” của Đỗ Thăng nói ra cảm động đến rối tinh rối mù! Giọng
tôi mềm nhũn nói với Đỗ Thăng: “Vậy, em cũng không nỡ bỏ lại anh nơi này đi Mỹ
rồi không thể gặp anh!”

Kết quả, sau vài câu kích động “Không nỡ” kia, ‘loại nam’ cùng ‘loại nữ’ kia,
rất không thích hợp rất không biết nhìn hoàn cảnh đang là lúc nào rồi, mà còn
lăn lộn mãnh liệt trên chiếc giường lớn kia




Lúc tôi đang tắm, Đỗ
Thăng đột nhiên xông vào phòng tắm, tôi bị hắn làm sợ hết hồn, thét chói tai
giơ vòi tắm hoa sen vẫn đang chảy về phía hắn. Đỗ Thăng tóm lấy tôi kéo vào
trong ngực, không nói hai lời há miệng liền đem cái miệng đang la hét của tôi
gắt gao bịt chặt lại. Nụ hôn vừa chấm dứt, tôi thở hổn hển giáo dục Đỗ Thăng
nói: “Đỗ sắc sắc, em cảm thấy dù cho có đói khát thế nào chăng nữa cũng không
nên giết người bằng cách này, phải cho người ta thời gian hít thở ít không khí
chứ, anh không thể mới vừa lầm xong ở trên giường, xoay người đổi chỗ khác đã
muốn tiếp tục. Chúng ta còn có rất nhiều chuyện phải làm đó, không thể vẫn lãng
phí thời gian ở cái chuyện ‘làm’ này!”

Móng vuốt của Đỗ Thăng ở trên người tôi vân vê bóp nắn: “Vợ à, em tắm không
khóa cửa, đây chính là một loại câu dẫn không lời. Em - tiểu yêu tinh họa thủy
này trước một giây còn câu dẫn người đàn ông thanh khiết trở thành lửa dục
thiêu đốt khắp người, một giây kế tiếp lại nói cho người ta rằng em không ăn
mặn, em nói không nên cư xử như vậy, nhưng cũng chính là em lại cư xử như thế!”

Đỗ Thăng vừa nói vừa dịch chuyển cái móng vuốt to tướng kia len vào giữa hai
chân tôi. Tôi vừa cười vừa uốn éo vỗ vào bàn tay hắn né tránh, Đỗ Thăng lại
không thuận theo không buông tha tiếp tục tiến hành.

Đang ở lúc chúng tôi đang chơi đùa cái kiểu không giống người lớn chút nào, tôi
và Đỗ Thăng nghe được bên ngoài có người đang gõ cửa.

Tôi có chút chút xíu khẩn trương hỏi Đỗ Thăng: “Sẽ là ai? Có thể là đám chó săn
muốn ăn đập kia không?”

Đỗ Thăng hôn tôi một cái nói: “Đừng lo lắng, anh đi ra ngoài xem thử, em đợi ở
chỗ này.”

Đỗ Thăng cầm khăn lông đơn giản lau qua loa, sau đó mặc áo ngủ đi ra ngoài. Tôi
cũng tắt vòi tắm đi tắm dùng khăn lông lau khô thân thể.

Tiếng gõ cửa một mực kéo dài, cho đến khi Đỗ Thăng cửa mở ra thì thanh âm ‘bing
bong bing bong’ mới đột nhiên ngừng lại.

Tôi vừa cầm áo ngủ bao thân thể vừa nghe được Đỗ Thăng hỏi: “Anh tìm ai?”

Đối phương tựa hồ không trả lời. Tôi buộc dây áo ngủ lại, đẩy cửa phòng tắm đi
ra, sau đó thấy được người đứng ở cửa, là Hạ Tu.

...

Từ cặp áo ngủ của tôi và Đỗ Thăng là kiểu áo cặp dành cho tình nhân, dùng sợi
tóc nghĩ cũng có thể suy nghĩ ra, trước một khắc chúng tôi đôi gian phu dâm phụ
này không phải lẳng lơ vật lộn thì cũng chính là uyên ương nghịch nước cùng
nhau, tóm lại, chuyện đã làm ra khẳng định đều là trong phạm vi sự nghiệp tình
dục.

Giây phút Hạ Tu chứng kiến tô