XtGem Forum catalog
Ê Hổ Cái Em Là Của Anh

Ê Hổ Cái Em Là Của Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323273

Bình chọn: 9.5.00/10/327 lượt.

oại con gái
thích bắt nạt kẻ yếu như cô ta chính là bị anh ghét nhất , anh gằn giọng ánh mắt
hung ác bắn về phía cô ta

- Cút

- Anh …

Ánh mắt của Tuấn Anh khiến Thiên Kim hốt hoảng trước nay cô
chưa bao giờ thấy vẻ mặt này của anh , Khánh Thi nhanh nhảu kéo tay Thiên Kim
đi nhanh ra chỗ khác nếu còn tiếp tục đứng đó nếu như Uy Vũ suất hiện chắc chắn
còn thảm hơn …

Bình ổn lại tâm trạng nhìn về phía cô gái khuôn mặt trắng bệch
run rẩy Tuấn Anh cắn môi anh thực sự muốn tới gần an ủi cô nhưng cô là Bảo Ngọc
nên anh không thể chỉ biết đứng đó nhìn cô bắt đầu khóc từng giọt nước trong
veo chảy xuống vương trên gương mặt thất thần …

Sau một hồi phản kháng kịch liệt tranh cãi nảy lửa Uyên Nhi
đàng chịu thua để Uy Vũ nắm tay mình nhưng trên gương mặt hiện rõ mấy chữ “ Tôi
không thích “ rất rõ ràng , vào tới cửa Uyên Nhi lập tức rút tay lại cởi áo ra
trả lại Uy Vũ rồi ánh mắt bắt đầu tìm kiếm Bảo Ngọc , đập vào mắt cô chính là Bảo
Ngọc đang ngồi trên ghế khuôn mặt trắng bệch . Uyên Nhi hoảng hốt chạy lại cầm
lấy tay Bảo Ngọc dồn dập hỏi

- Cậu sao thế ai đã
làm gì cậu ?

Bảo Ngọc vẫn thẫn thờ run rẩy nói

- Mình là kẻ giết người

Mở to mắt nhìn Bảo Ngọc Uyên Nhi ngạc nhiên không thôi hai
tay đặt lên vai Bảo Ngọc lắc mạnh

- Cậu làm sao thế tỉnh
lại đi Ngọc

Ánh mắt đẫm nước ngẩng lên nhìn Uyên Nhi , Bảo Ngọc gạt hai
cánh tay Uyên Nhi ra bỏ chạy ra khỏi phòng tiệc .

Bất gờ bị đẩy ra Uyên Nhi ngã ngồi xuống đất nhưng thấy dáng
vẻ Bảo Ngọc cô lo lắng hét lên với Tuấn Anh và Uy Vũ

- Đuổi theo cô ấy đi

Tuấn Anh ngăn Uy Vũ lại nhìn Uyên Nhi nói

- Là do Thiên Kim và
Khánh Thi

Bỏ lại câu nói không đầu không đuôi Tuấn Anh chạy nhanh ra
ngoài , Uy Vũ đỡ Uyên Nhi dậy hỏi cô

- Em có muốn đi tìm Bảo
Ngọc không ?

Uyên Nhi lắc đầu ánh mắt sâu thẳm giọng nói trầm xuống

- Không tôi muốn giải
quyết một số chuyện trước

Gạt tay Uy Vũ ra Uyên Nhi hướng tới chỗ Khánh Thi kéo cô ta
lại gằn giọng

- Thiên Kim đâu

Khánh Thi định nói lại thì thấy Uy Vũ đi tới liền im bặt chỉ
ra phía quầy rượu

Uyên Nhi đẩy Khánh Thi ra hướng phía quầy rượu đi tới , với
tay lấy một ly rượu pân màu đỏ trên bàn tới gần Thiên Kim cô gọi

- Thiên Kim

Nghe thấy tiếng gọi Thiên Kim mỉm cười quay lại , Uyên Nhi lập
tức nâng tay hắt ly rượu vào mặt Thiên Kim gằn giọng

- Chị đã nói gì với Bảo
Ngọc ?

Tức giận giơ tay muốn tát Uyên Nhi nhưng cánh tay bị chặn lại
giữa không trung là Uyên Nhi , cô ngăn chặn cánh tay Thiên Kim lại hét lên

- Nói chị đã nói gì với
Bảo Ngọc ?

Dựt tay lại Thiên Kim nhếch môi cười nói

- Tao nói nó là kẻ giết
người ,

Thấy ánh mắt phẫn nộ của Uyên Nhi , cô ta vui vẻ nói tiếp

- Không phải sao , nó
sinh ra thì mẹ nó chết nó lớn lên thì lại giết chết chị gái nó

Đang thao thao bất tuyệt thì một cái tát nặng nề rơi trên
gương mặt Thiên Kim , ôm lấy bên má đau rát Thiên Kim hét lên

- Mày dám

Uyên Nhi trừng mắt gằn giọng

- Đây mới chỉ là bắt
đầu chị cứ chờ xem hôm nay chị Ella chỉ là cảnh cáo nhưng ngày mai chị sẽ nhận
lấy hậu quả

Bỏ lại những lời nói không rõ ràng cùng Thiên Kim bình thường
luôn kiêu ngạo nhưng hôm nay lại thảm tới không thể thảm hơn Uyên Nhi xoay người
chạy ra ngoài …

*******************

Trên sân thượng vắng vẻ gió lạnh thổi ào ạt Bảo Ngọc đứng đó
hai tay vịn vào lan can ánh mắt nhìn xuống phía dưới , ngày đó khi chị gái chết
đi cô cũng đã từng muốn từ trên lầu nhảy xuống để kết thúc sự đau đớn bi thương
này nhưng cô quá hèn nhát nên đã không thể , nhưng hôm này thì khác cô là kẻ giết
người đã giết người thì phải đền mạng trên thế gian này chẳng có gì để cô luyến
tiếc nữa cha thì luôn tránh mặt không muốn thấy cô , người con trai cô thích từ
khi còn là một cô bé thì coi cô là kẻ giết người là con rắn độc nhớ lại từng
cái nhìn khinh bỉ của người nhà ánh mắt lạnh tanh của cha và anh Bảo Ngọc nhắm
mắt lại đưa tay mở cửa sắt muốn bước qua , chỉ cần bước thêm một bước nữa thôi
đau đớn sẽ không còn mọi khúc mắc sẽ được giải tỏa quan trọng là cha cô và anh
sẽ thoải mái sống tiếp nhắm mắt lại để từng giọt nước mắt chảy ra đôi chân trần
xinh đẹp nhẹ nhàng bước tiếp …

Nhìn chiếc váy trắng lồng lộng bay trong gió bàn chân sắp đi
vào chỗ chết Tuấn Anh hét lên

- Dừng lại

Nghe thấy giọng nói
quen thuộc Bảo Ngọc dừng bước quay đầu nhìn phía sau , Tuấn Anh đứng đó vẻ mặt
sợ hãi đang nhìn cô . Nhìn về phía anh Bảo Ngọc mỉm cười

- Chỉ cần em bước xuống
anh sẽ sống thoải mái thanh thản phải không ?

Từng bước cẩn thận nhẹ nhàng Tuấn Anh tới gần Bảo Ngọc

- Dừng lại đi hãy
nghĩ tới cha cô bác ấy sẽ ra sao nếu cô chết chứ Bảo Ngọc quay lại đây

Mỉm cười chua sót Bảo Ngọc lắc đầu giọng nức nở

- Ông ấy sẽ ổn thôi
em biết sau khi em đi rồi mọi người vẫn s