Ê Hổ Cái Em Là Của Anh

Ê Hổ Cái Em Là Của Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323840

Bình chọn: 7.5.00/10/384 lượt.

nhăn nhó đau khổ quay vào trong .

Lo lắng về sự an toàn của Bảo Ngọc đã chiếm cứ toàn bộ tâm
trí Uyên Nhi cô không them liếc Uy Vũ một cái ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào cửa
lớn , sự chờ mong của cô cuối cùng cũng được đền đáp cánh cửa từ từ mở ra một
dáng người nhỏ bé suất hiện , Uyên Nhi mừng tới phát điên cố nén cơn đau muốn
thật nhanh đi tới chỗ Bảo Ngọc , càng đến gần cô càng sót xa toàn thân Bảo Ngọc
ướt sũng áo váy dính toàn bùn đất , Uyên Nhi lao tới ôm chặt lấy bạn thân khóc
nấc lên

- Ngọc sao bây giờ cậu
mới về mình còn tưởng .. còn tưởng … hu hu hix

Cảm nhận được sự lo lắng của Uyên Nhi , Bảo Ngọc chậm rãi
đưa tay lên ôm lấy cô ấy nhẹ nhàng an ủi

- Mình không sao ,
mình xin lỗi đừng khóc nữa

Hai người cứ ôm nhau mãi cho tới khi Uyên Nhi ngừng khóc cô
buông Bảo Ngọc ra xoay trái xoay phải nhìn từ trên xuống dưới sau khi xác nhận
cô ấy không bị thương mới mỉm cười hài lòng kéo Bảo Ngọc vào nhà , khi đi qua
phòng khách vừa nhìn thấy Tuấn Anh đôi mắt Bảo Ngọc mất đi tất cả những sự ấm
áp , Tuấn Anh thấy cô trở về đi nhanh tới cầm tay cô hỏi han

- Em đã đi đâu vậy

Nhìn dáng vẻ nhếch nhác của Bảo Ngọc anh nhíu mày

- Sao lại thành ra thế
này ?

Thấy rõ sự lo lắng của anh nhưng cô không cảm thấy vui lên
chút nào , nhẹ nhàng rút tay ra cô nhìn anh mỉm cười nhợt nhạt

- Em không sao ,

Rồi quay sang chỗ Uyên Nhi vẫn đang dùng ánh mắt phẫn nộ
nhìn Tuấn Anh kéo tay cô ấy kéo lên lầu .

Vào trong phòng Uyên Nhi nhìn Bảo Ngọc chăm chú nhẹ nhàng hỏi

- Cậu thực sự không
sao ư ?

Nhẹ nhàng lắc đầu những giọt nước mắt cố kìm nén cũng vội
vàng tuôn ra Bảo Ngọc gục xuống khóc nức nở

Uyên Nhi thở dài ngồi xuống ôm lấy cô ấy vào lòng không biết
nói gì hơn ngoài những câu an ủi

- Đừng khóc nữa

Không ngờ khi nghe những câu an ủi không đầu không đuôi đó Bảo
Ngọc còn khóc to hơn dữ dội hơn , Uyên Nhi bắt đầu luống cuống chân tay chưa
bao giờ cô thấy Bảo Ngọc khóc dữ như vậy , những lần trước cô ấy luôn chốn vào
một góc im lặng chảy nước mắt những lúc như vậy Uyên Nhi rất tức giận22q 1`cô muốn hét lên “ cậu muốn khóc thì khóc to
ra đi việc gì phải kìm nén như vậy ?”
nhưng nay khi thấy cô ấy khóc như vậy Uyên Nhi lại thấy đau lòng cùng bối rối
không biết phải làm gì nữa đành yên lặng ôm lấy cô ấy vào lòng để cô ấy khóc
cho thỏa thích chỉ hy vọng sau khi khóc hết nước mắt rồi cô ấy có thể vui vẻ bước
tiếp quên đi đoạn tình cảm thương tâm này …

Ngoài trời lại bắt đầu mưa sấm chớp đánh ầm ầm át đi tiếng
khóc thương tâm của Bảo Ngọc từng giọt , từng giọt nước mắt thấm ướt đôi vai
Uyên Nhi cảm nhận từng giọt nước mắt nóng ấm khiến tâm cô đau nhói chẳng biết
nói gì hơn những cái vỗ về nhẹ nhàng an ủi , cuối cùng khi tiếng khóc đã ngưng
bớt tiếng nói yếu ớt của Bảo Ngọc mới vang lên thật nhẹ

- Lần này nữa thôi
mình hứa chỉ một lần nay nữa thôi …

Tiếng nói nhỏ dần cùng những tiếng nức nở nhè nhẹ Uyên Nhi
nhẹ nhàng “ ừm “ một tiếng rồi ôm lấy Bảo Ngọc càng chặt cô cảm nhận được nước
mắt mình cũng đang nhẹ nhàng tuôn ra …

******************

Ánh nắng ấm áp chiếu vào căn phòng , tiếng chim hót líu lo
ríu rít báo hiệu một ngày mới lại bắt đầu Uyên Nhi ngồi ngắm nhìn Bảo Ngọc ngủ
ngon lành khóe môi bất giác nở một nụ cười nhẹ nhõm , đêm qua hai người ôm nhau
khóc tới kinh thiên động địa khóc đến lả đi rồi lăn đùng ra ngủ . Biết chắc Bảo
Ngọc nhất định rất mệt nên Uyên Nhi không đánh thức cô ấy dậy mà tự mình đi xuống
nhà bàn chân bị cô bỏ quên hôm nay lại vùng lên làm nũng đau tới muốn hét toáng
lên . Lê cái chân đau đớn xuống phòng bếp thấy căn nhà trống không thì đoán ran
gay là hai ông tướng kia vẫn chưa dậy Uyên Nhi tự lấy một cốc sữa rồi ngồi xuống
bàn ăn bắt đầu uống , cô nghĩ lại về chuyện của Bảo Ngọc và Tuấn Anh tuy anh
không nói lí do vì sao không chấp nhận tình cảm của Bảo Ngọc nhưng cô cũng đoán
được là vì chị Bảo Kim nhưng Uyên Nhi cảm thấy khó hiểu tại sao Tuấn Anh lại
chìm đắm vào quá khứ như vậy Bảo Ngọc có gì không tốt chứ ?

Đang đắm chìm vào suy nghĩ của bản thân cô chợt nghe tiếng
bước chân vang lên từ phía sau , một giọng nói trầm ấm vang lên

- Ngọc ổn chứ ?

Uyên Nhi quay lại nhìn Tuấn Anh vẻ mặt lo lằn đôi mắt thâm
quầng có lẽ đêm qua anh cũng mất ngủ , cũng chẳng muốn trách cứ gì anh nữa vì
Uyên Nhi biết có lẽ anh làm vậy là có lí do chính đáng . Cô gật đầu nói

- Cô ấy ổn rồi

Tuấn Anh gật đầu thở dài rồi quay đi , nhìn theo bóng dáng
buồn bã cô đơn của anh Uyên Nhi lại thấy tình cảm thật rắc rối cô không hiểu tại
sao ai ai cũng đâm đầu vào yêu để rồi đau tới ruột gan đứt ra từng khúc , cô nhất
định nhất định sẽ không giống họ …




Trong căn phòng rộng lớn , tông màu chủ đạo là mày xám ghi
Uy Vũ ngồi trước máy tính nói chuyện với một cô gái tóc vàng xinh đẹp qua
wedcam

- Can you help me ? (
bạn sẽ giúp tôi chứ ? )

Jenny trầm ngâm một chút nhíu mày nhìn


XtGem Forum catalog