XtGem Forum catalog
Em Là Cô Ấy Thứ Hai

Em Là Cô Ấy Thứ Hai

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324595

Bình chọn: 7.5.00/10/459 lượt.

hững ngày đợi chờ mòn
mỏi.

“Tôi rất
tiếc... Nhưng nếu không tìm được người có cùng huyết thống thì tỷ lệ tuỷ phù
hợp là vô cùng thấp.”

Hoàng Quân, ông Trọng và bà Châu sáu mắt nhìn
nhau. Có vẻ họ vẫn chưa thực sự hiểu những gì vừa nghe được.

“Bác sỹ, tôi
là bố ruột của con bé. Không lẽ cũng không phù hợp sao?” Ông Trọng khẽ nheo mắt
nhìn Viện phó Phùng, trong nỗi đau của ông còn một chút nỗi thắc mắc.

“Bố ruột
ư?” Đôi mắt Viện phó Phùng nheo nheo đầy khó hiểu: “Không thể nào, Lệ Dương
không thể là con đẻ của ông được.”

Một câu
nói khiến cả ba người đều chân tay rụng rời.

“Ông cậu,
liệu có nhầm lẫn gì không?” Hoàng Quân nhìn tập giấy xét nghiệm trên tay Viện
phó Phùng nghi ngờ.

“Là chuyện
liên quan đến tính mạng con người, hơn nữa người đó còn là Lệ Dương, sao ta có
thể nhầm lẫn được. Lệ Dương nhóm máu O, trong khi ông có nhóm máu B, còn vợ
ông, trước đây khi ông bị gãy chân phải nhập viện bà ấy từng làm xét nghiệm để
truyền máu, nhóm máu của bà ấy là AB Rh(-), đây là nhóm máu hiếm nên tôi nhớ
rất rõ. Theo di truyền học, nếu bố nhóm máu B, mẹ nhóm AB thì con sinh ra không
thể có nhóm máu O, như vậy ông và Lệ Dương nhất định không thể có quan hệ cha
con được.”

Từng lời
của Viện phó Phùng đều làm trái tim Hoàng Quân cảm thấy tái tê. Anh không thể
giải thích được những chuyện đã và đang xảy ra xung quanh mình. Lệ Dương không
phải là con gái của bác rể anh, vậy cô ấy từ đâu mà tới. Bố mẹ đẻ của cô ấy,
những người thân thiết thật sự của cô giờ đang ở nơi đâu.

Hoàng Quân
nhìn qua lớp cửa kính, Lệ Dương vẫn đang chìm trong một giấc ngủ rất sâu, cô ấy
liệu có biết dù có lật tung phòng lưu trữ bệnh án của Passion, cô cũng vẫn
không thể tìm được ba ruột của mình hay không?

Hoàng Quân
nhẹ nhàng đặt bàn tay áp lên thành cửa kính, đôi mắt anh nhìn chăm chú vào đôi
mắt vẫn nhắm nghiền của Lệ Dương, trong lòng không khỏi thắc mắc mà bật lên
tiếng hỏi thầm:

Lệ
Dương, rốt cuộc... em là ai?



Khi biết được
tin này, bà Tâm cũng vô cùng bất ngờ. Sau khi bạn mất, bà đón Lệ Dương từ bệnh
viện về và một tay nuôi dạy cô khôn lớn trưởng thành. Bà chưa bao giờ có ý nghĩ
khác về thân thế của cô.

Để tìm
hiểu sự thật, Hoàng Quân và Hồng Liên đã trở về bệnh viện nơi mẹ Lệ Dương sinh
cô. Bệnh viện sau hơn hai mươi năm đã đổi thay rất nhiều, những phòng khám lụp
xụp được thay thể bởi một toà nhà khang trang, đám cỏ dại trước sân thay bằng
một vườn hoa xanh tốt.

Cũng chính
ở bệnh viện này, một ngày mưa hơn hai mươi năm về trước đã chào đón sự ra đời
của ba bé gái.

Trong đó
có một người mẹ sinh đôi.

Khi ấy
điều kiện của bệnh viện còn rất thiếu thốn, những đứa trẻ sơ sinh đặt nằm cạnh
nhau chỉ được gắn số lên mũ để phân biệt. Những chiếc mũ giống hệt nhau, cũng
không phân biệt mặt trái mặt phải. Những đứa trẻ mới sinh còn đang cần theo dõi
nên bệnh viện chưa cho gia đình đón về.

Hai đứa
trẻ sinh đôi được gắn hai số: cô chị số hai và cô em số sáu.

Lúc đó,
một bé gái đang đỏ hỏn nằm bênh cạnh hai chị em sinh đôi được gắn số chín.

Khi mang
ba đứa trẻ đi cân để kiểm tra sức khoẻ, cô y tá vô tình đội ngược hai chiếc mũ
giống hệt nhau, hai con số vì thế mà bị đảo ngược. Con số trên chiếc mũ của cô
em gái sinh đôi trở thành số chín, hai đứa trẻ vì thế mà bị trao nhầm.

Đứa bé gái
sinh đôi ấy... không ai khác chính là Lệ Dương.

Khi Hoàng
Quân và Hồng Liên tìm hiểu rõ ràng mọi chuyện, bệnh viện mới vỡ lẽ đã có chuyện
trao nhầm trẻ sơ sinh. Những đứa trẻ mới sinh vốn dĩ rất giống nhau, việc nhầm
lẫn cũng không phải là không thể xảy ra, chỉ có điều nó là việc hết sức hy hữu.
Nguyên nhân duy nhất trong chuyện này chính là sự bất cẩn của cô y tá. Rất
nhanh chóng những tài liệu về ba đứa bé sinh cùng ngày, cùng tháng, cùng năm
được lục lại trong hồ sơ lưu trữ của bệnh viện. Một điều cũng rất bất ngờ, một
trong ba đứa trẻ được đăng ký khai sinh tên là Đinh Ngọc Linh.

Mọi chuyện
trong phút chốc lại rõ ràng đến vậy. Lệ Dương và Ngọc Linh vốn dĩ không phải
một hiện tượng y học đặc biệt khi có kiểu hình trùng khớp. Họ đương nhiên giống
nhau như đúc, vì họ là hai chị em sinh đôi.

Hoàng Quân
còn nhớ Ngọc Linh từng nói với anh, cô em gái Thảo Linh chẳng giống mình chút
nào, dù hai người là chị em sinh đôi. Anh khi đó chỉ mỉm cười giải thích cho
cô, chị em sinh đôi khác trứng thì làm sao giống nhau như đúc được.

Hoàng Quân
cũng không ngờ rằng, sau khi ra đi, Ngọc Linh lại mang em gái cô đến bên cạnh
anh, thay cô viết tiếp đoạn tình cảm còn dang dở giữa hai người. Ba năm sau,
anh lần đầu tiên bước chân vào ngôi nhà Ngọc Linh từng sống suốt thời thơ ấu, nơi
có những người thân yêu của cô. Nếu không phải vì cô ra đi quá sớm, đây có lẽ
cũng sẽ trở thành gia đình thứ hai của anh.

Khi Hồng
Liên bấm chuông, một cô gái trạc tuổi cô ra mở cửa, gương mặt thanh tú với
những đường nét cân đối, mái tóc đen dài buông xoã. Cô lịch sự chào hỏi và tỏ
ra khá