XtGem Forum catalog
Hoa Hồng Giấy

Hoa Hồng Giấy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3212352

Bình chọn: 7.5.00/10/1235 lượt.

khách sạn mà cô đã thuê, đẩy cửa, cô như một nàng tiên cá bóng
loáng, cơ thể trần truồng nhào tới, kiều diễm mê hoặc, ánh mắt lấp lánh:

- Khang Kiếm, đêm nay anh là của em, của em, của em…

Anh mềm lòng, đưa tay ra ôm cô vào lòng.

Lúc chia tay, hai người giao hẹn miệng với nhau, sau này làm bạn bè bình thường.

- Em vẫn có thể gọi điện cho anh chứ? - Trong ánh nắng mỏng manh, Y Đồng
Đồng quấn mình trong chăn, góc chăn tuột xuống, lộ ra bờ vai trắng mịn.

- Đương nhiên. - Anh nhét lại góc chăn cho cô, mặc quần áo, vội vã rời đi.

Thực tế chứng minh, giao ước miệng chẳng hề có tác dụng.

Sau lễ cưới, Y Đồng Đồng gọi điện cho anh, hơn nửa thời gian là khóc lóc,
nửa còn lại là nhớ lại những kỷ niệm trước đây, hơn nữa thời gian gọi
điện cũng bất kể ngày đêm, bất kể hoàn cảnh. Nhấc máy muộn, cô sẽ nhắn
tin, giọng điệu bi quan tuyệt vọng, chán ngán sự đời.

Anh không yên
tâm, lại chạy tới. Nhưng chỉ cần nhìn thấy anh, cô sẽ cười thật rạng
ngời, tao nhã, ung dung như không có chuyện gì. Nói với anh chuyện nghệ
thuật, chuyện du lịch, nói những chuyện đang là đề tài nóng trong dư
luận, thậm chí còn hỏi thăm công việc của anh, chỉ không nhắc tới tình
yêu, nhưng sẽ hỏi về Bạch Nhạn, khi đó, giọng cô đầy chua chát.

Số lần hai người gặp mặt, lại nhiều hơn trước đây rất nhiều.

Khang Kiếm thở dài, cau mày ngẩng đầu lên, không biết từ lúc nào, bóng chiều
đã kéo xuống, bầu trời u ám càng lúc càng tối, anh đi về phía nhà mình.

Cửa vừa mở đã ngửi thấy một mùi hương mê người.

Anh lần theo mùi hương xuống bếp. Đầu Bạch Nhạn đội một chiếc khăn như cướp biển, lưng thắt một chiếc tạp dề in hoa, đang nhào bột trên mặt bếp,
bột hơi nhão, một góc bàn nhào bột có cà rốt thái sợi, tôm khô, rau mùi
xanh mướt. Chỉ thấy cô nhanh nhẹn đập hai quả trứng và cho tôm khô vào,
trên bếp, dầu nóng trong chảo kêu xèo xèo.

Bạch Nhạn đổ bột đã nhào
vào trong chảo, khẽ đảo xẻng chiên, bột trong nồi đã thần kỳ tràn ra mép chảo thành một chiếc bánh tròn tròn mỏng mỏng vàng vàng, nhô phần rỗng
ra ngoài, cô rắc cà rốt lên trên rồi lật bánh lại, rắc thêm một lớp rau
mùi, mùi hương quyến rũ tỏa ra từ chính nơi này.

Khang Kiếm không kiềm được nuốt nước bọt:

- Em đang làm gì thế?

Bạch Nhạn không nghe thấy tiếng anh vào cửa, giật mình quay lại:

- Anh là ma sao? Làm em giật mình.

Khang Kiếm giơ tay vỗ đầu cô:

- Bây giờ hãy còn sớm, ma chưa ngủ dậy đâu! Đây là món gì thế?

Bạch Nhạn tắt bếp, lấy xẻng làm dao cắt cái bánh thành mấy phần, đặt lên đĩa, xanh đỏ vàng trắng, đẹp mắt lại ngon miệng.

- Cái này hả, đây là món tuyệt chiêu bí truyền do Bạch Nhạn sáng tạo trên cơ sở món bánh trứng của huyện Vân. Đi rửa tay đi. - Bạch Nhạn đẩy
Khang Kiếm.

Đây có lẽ là bữa ăn ngon miệng nhất của Khang Kiếm, cháo
lúa mạch trộn gạo ninh nhừ, đun âm ấm, vừa thanh nhiệt vừa mát họng, dưa hấu cắt lát mỏng, rau trộn kỳ tử, đậu phụ chiên trứng muối, cộng thêm
món tuyệt chiêu bí truyền của Bạch Nhạn.

Khang Kiếm cũng không khó
tính trong việc ăn uống lắm, ông Khang Vân Lâm và bà Lý Tâm Hà đều không biết nấu cơm, người giúp việc trong nhà lại là người Đông Bắc, chỉ có
thể nói là biết nấu cơm cho chín, những cái khác không thể đòi hỏi.

Lúc đi học ăn ở căng tin, đi làm rồi đi quan hệ xã giao, tiệc nọ tiệc kia,
cao lương mỹ vị, món Bắc món Nam, cơm Tây cơm ta, cái gì cũng đều nếm
qua, nhưng Khang Kiếm chưa từng đặc biệt nhung nhớ món nào.

Nhưng bây giờ, anh nhìn miếng bánh cuối cùng trên đĩa, không kìm được bắt đầu
mong mỏi lần sau Bạch Nhạn tiếp tục trổ tài tuyệt chiêu bí truyền.

- Sếp thấy có ngon không? - Bạch Nhạn cười ngọt ngào, đẩy cái đĩa đựng bánh đến trước mặt anh.

Anh gật đầu một cách khẳng định.

Bạch Nhạn nhìn anh, càng cười như con mèo vớ được miếng cá rán.

- Sao em lại cười như thế? - Anh bị cô nhìn tới mức nổi cả da gà.

- Sếp có biết không? Không phải anh đang ăn bánh, mà là trái tim yêu
thương của em! Em sợ sếp ăn đồ ăn ở bên ngoài nhiều dầu mỡ, sợ anh chưa
già đã bị huyết áp cao, mỡ máu cao. Em lao tâm khổ tứ nấu bữa tối vừa
ngon miệng vừa bổ dưỡng này, chỉ vì sếp thôi đấy. Anh nói xem, cưới được người vợ như em có phải là phúc ba đời không?

Cô lắc lư chiếc khăn trên đầu, chống tay dưới cằm, hàng mi dài hấp háy.

Đôi đũa dài đang định gắp bánh của Khang Kiếm bỗng dừng lại giữa không trung.

- Sao thế?

Anh nghiêm chỉnh trả lời:

- Miếng trái tim yêu thương này, anh muốn cất giấu thật kỹ.

- Giấu ở đâu?

- Ôm trong lòng? Sẽ tan ra mất! Cho vào tủ lạnh? Sẽ biến chất mất! Vậy…

- Ăn vào mồm anh là an toàn nhất. - Bạch Nhạn trả lời giúp anh.

Vì cảm kích “trái tim yêu thương” của Bạch Nhạn, Khang Kiếm chủ động đề nghị rửa bát.

- Sếp à, đậu phụ để tới ngày mai sẽ chua mất, đổ đi thôi, dưa chuột muối
phải bọc bằng màng bọc thực phẩm rồi mới