Học Sinh Chuyển Lớp (Phần 2)

Học Sinh Chuyển Lớp (Phần 2)

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326922

Bình chọn: 7.00/10/692 lượt.

m nội quy,
điều mà ban cán sự lớp đâu ai vi phạm-trừ thằng Hà. Tôi sẵn sàng bỏ rơi
“cặp đôi quyền lực” với Dung mà anh em đã phong tặng.

-Dạ, thưa Thầy em có ý kiến?

Kẻ thù của tôi đã lên tiếng. Tôi im lặng chờ đến lúc Thầy tuyên bố tôi rớt đài. Thản nhiên chấp nhận, thản nhiên không màng đến danh tiếng “kẻ bị
đuổi ra khỏi ban cán sự”. Một phần vì tôi lên tiếng, một phần vì kẻ thù
của tôi là lớp trưởng. Nó chắc hẳn nhân cơ hội này đánh gục tôi, để cho
bàn dân thiên hạ biết rằng tôi không bao giờ được ngồi “cùng chiếu với
nó”. Hơn nữa việc không nhận án kỷ luật là quá may mắn với tôi hôm nay
rồi. Thế nên rớt đài cũng chẳng đáng là bao.

Tôi mỉm cười quay
sang nhìn thằng Hà , ra vẻ xin lỗi nó. Nó với tôi cũng giống nhau, há có cớ gì tôi rớt mà nó còn yên vị cơ chứ. Nó nhìn tôi và thản nhiên chấp
nhận. Bỗng nhiên tôi nhớ đến câu nói của Ngữ Yên.

-“Nhưng vì bạn bè là Đúng”!

Đúng như tôi dự đoán từ trước, thằng Hải đứng lên là liên quan đến vụ
việc từ chức của tôi. Nãy tới giờ nó không hề đả động đến vụ đánh nhau
của chúng tôi với Thầy chủ nhiệm, hẳn trong lòng nó cũng biết “ gà cùng
một mẹ chớ hoài đá nhau”. Với chúng tôi dù có ghét đến thế nào thì cũng
là bạn bè chung lớp, với đám Mào Gà là ngoại tộc, nên nó coi như bỏ qua
vụ đó. Nhưng tội chết có thể tha, tội sống khó có thể miễn, vụ việc tôi
đứng trước lớp trả chức vụ có phần đả động đến tự ái của nó. Con trai đa số có lòng tự trọng cao, và nhất là với một người con trai có chức vụ
thường xuyên thích thể hiện quyền uy.

-Thưa thầy, cán bộ lớp vi phạm thế nên em nghĩ nên chọn Uỷ viên khác.

Lời nói nó đanh thép vô tình khơi lên làn sóng ồn ào dưới lớp. Một bên vẫn
ủng hộ tôi tiếp tục chức vụ, một bên thì kêu nên cách chức vụ. Trong
tình thế này tôi chỉ cười mỉm. Nụ cười không biết nên giải thích theo ý
nghĩa nào? Chua xót có, thờ ơ có, và một chút buồn bã. Vô tình tôi trở
thành nhân vật để bạn bè bàn tán.

-Thưa Thầy, em có ý kiến!

Giọng một cô gái cắt ngang buổi thảo luận bất phân thắng bại. Cô gái ấy bình
thường rất kiệm lời trong những lúc sinh hoạt lớp thế này, nên tiếng nói vừa vang lên, không khí lớp bắt đầu chùng xuống rồi im bặt.

Nguyệt đứng đó, tay hơi run nhưng gương mặt điềm tĩnh lắm. Thằng Vũ có lẽ là
thằng há hốc mồm nhiều nhất. Còn tôi thoáng chút bất ngờ và thầm cảm ơn
cô bạn. Dù cho Nguyệt nói gì, tôi cũng thoát được màn đánh giá tư cách
không khác gì tra tấn.

-Em nghĩ việc bên Đoàn nên để bên Đoàn xem xét, chứ không phải là lớp trưởng.

Cả lớp tôi vẫn im bặt. Lời của Nguyệt quá chí lý, ngay cả Thầy giáo vốn
trầm tính lớp tôi cũng phải gật đầu. Nguyệt ngồi xuống, thở phào nhẹ
nhõm và nháy mắt với tôi. Tôi hiểu cái nháy mắt ấy là gì? Nguyệt đẩy
quyền quyết định sang Dung, vì dựa vào mối quan hệ giữa tôi và Dung, tôi cũng sẽ được Nàng đỡ lời vài phần.

-Dung, em có ý kiến gì không?-Thầy chủ nhiệm cho phép lớp trưởng ngồi trong bực tức, quay sang hỏi Dung.

Thoáng chút vẻ chần chừ, Dung đứng dậy như việc sắp tới chỉ là một việc bình
thường với Nàng. Cả lớp nín lặng xem kịch hay tiếp tục, từ tư thù cá
nhân chuyển qua màn đại nghĩa diệt thân hoặc là bao che .

-Theo em, đánh nhau là vi phạm nặng, vì vậy bạn Tín xin từ chức là đúng!

Phải rồi, người lạnh lùng luôn là như thế. Cứng rắn quyết đoán, không bao
giờ nương tay với bất kì ai, kể cả đó là người con trai mà Nàng đã dành
tình cảm bao năm qua. Tôi dự đoán được tình hình nên không hụt hẫng lắm, nhưng tại sao lòng cứ buồn nặng trĩu, dù cho bên ngoài miệng vẫn có một nụ cười.

-Ồ, lầm không vậy?

-Cái gì, tao nghe nhầm à!-Kiên cận vỗ vai Hưởng Đù vì tưởng rằng mình ngủ mê nghe nhầm..

Bao nhiêu ánh mắt cảm phục đổ dồn về Dung, người vừa ra tay diệt tình thân
vì nội quy, còn bao nhiêu ánh mắt thương hại dồn về tôi, người vừa bị
phản đối bởi chính người mà mình yêu. Lòng tôi hơi thắt lại.

-Thưa thầy!- Lần này đến lượt Trang đứng dậy.

-Sao vậy lớp phó?-Thầy tôi lại lắng nghe ý kiến.

-Theo em nên biểu quyết, cán sự lớp không phải vì một người phản đối mà có thể cách chức, mà phải là do tập thể cử lên.

Kiên cận xoa cằm, hài lòng với lý luận sắc bén của Trang, nhìn tôi ra dấu
yên tâm. Yên tâm làm sao được khi so với nó và Thằng Vũ tôi có phần thua thiệt. Nguyệt và Trang lần lượt ra mặt bảo vệ chúng tôi, còn Dung thì
quyết đoán một cách quá cứng nhắc. Cả ba người ai cũng hợp tình hợp lý,
với Nguyệt và Trang thì chữ tình có phần lấn át, còn với Dung nó chỉ là
thứ xếp sau.

-Uống đi mày!-Thằng Phong mập vỗ vai tôi.

-Dô, chúc mừng anh em tai qua nạn khỏi, cảm ơn Bố yêu quý!-Thằng Kiên cận gọi Thầy chủ nhiệm thân mật.

-Tao công nhận Bố tâm lý ghê-Hưởng Đù phụ hoạ.

-Cụng li đi, nâng ly lên chúc mừng thằng Tín còn nguyên chức vụ.

Tôi cười khổ nâng li nước mía cụng ly cái keeng với mấy thằng bạn. Tiệc hôm nay mừng vì tai qua nạn khỏi, vậy mà tôi vẫn buồn


XtGem Forum catalog