XtGem Forum catalog
Hôn Nhân Sắp Đặt

Hôn Nhân Sắp Đặt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 321513

Bình chọn: 7.00/10/151 lượt.

nay lại gặp nhỏ trong tình cảnh như vậy. Thật trớ trêu Vâng, "pho tượng" mà nhỏ đâm phải chính là anh chàng Vũ Duy,
tuy hơi buồn nhưng ít ra anh còn có hi vọng vì biết rằng cuộc hôn nhân
này là do bà Mai Hàn sắp đặt ( Thanh Lâm kể chứ ai, bạn thân mà)

- - Quay lại hiện tại- - -

Nhỏ đang cùng anh sánh bước đi ngang qua chỗ Kiều Phương không biết vô
tình hay cố ý mà ly rượu từ tay cô đổ hết vào người nhỏ.

- á! Xin lỗi! Cô có sao không? Kiều Phương giả vờ hỏi.

- Cám ơn chị! Em không sao, chỉ bị ướt 1 tí thôi. Nhỏ lắc đầu, quay
sang anh nhỏ nói: "anh ở lại tiếp khách, tui vào WC 1 chút" định quay
gót bước đi thì chân nhỏ bị trượt do chỗ rượu lúc nãy đổ xuống làm sàn
nhà bị trơn.

- Á! Bịch! Không phải 1 mà là 2 vật thể đang bị
ngã, chả là anh thấy thế nên vòng tay qua eo nhỏ kéo lại phía mình nhưng chẳng may anh cũng trượt chân theo và hiện trạng lúc này là anh đang
nằm đè lên người nhỏ rất chi là romantic còn nhỏ thì mở căng đôi mắt ra
nhìn khuôn mặt đang áp sát vào mặt mình.

"Nghe tiếng động lạ" mọi người không hẹn mà quay sang nhìn rồi hò reo thích thú:

- Hôn đi... Hôn đi... Hôn đi!

Nhỏ đang ngơ ngác không biết làm sao thì có cái gì ấm ấm khẽ đặt lên
môi mình. Trời ơi! Là anh đang hôn nhỏ ư? Nụ hôn đầu đời của nhỏ lại mất dễ dàng vậy sao? Tuy đó chỉ là nụ hôn thoáng qua (môi chạm môi) nhưng
sao tim nhỏ đập nhanh quá, có vẻ loạn nhịp rồi." chẳng lẽ lần đầu tiên
hôn có cảm giác thế sao?" Nhỏ nghĩ. nhanh chóng kết thúc "nụ hôn ngọt
ngào" trong tiếng vỗ tay ầm ĩ của mọi người, anh khẽ kéo nhỏ đứng lên.
đặt ngón tay lên đôi môi vẫn còn hơi ấm, 1 lần nữa mặt nhỏ như quả cà
chua chín vì ngại ngùng và xấu hồ.

- vợ chồng 2 người tình cảm quá nhỉ? Hức...ức, sức chịu đựng của Kiều Phương đã quá giới hạn khi
chứng kiến cảnh này sẵn có men rượu trong người cô lên tiếng.



- Kiều Phương, em say rồi! Sợ có chuyện không hay sảy ra anh bèn nói.
Quay sang nói tiếp với Vũ Duy : " mày giúp tao đưa Kiều Phương về nhé!
Cô ấy say rồi"

Vũ Duy đành ậm ừ đồng ý nhưng liếc nhìn sang
nhỏ với ánh mắt đầy luyến tiếc. Còn nhỏ thì vẫn chẳng biết mô tê gì,
Thấy Vũ Duy nhỏ có cảm giác mình đã từng gặp người này ở đâu rồi nhưng
tạm thời chưa biết là ai. Chợt nghĩ ra điều gì đó nhỏ la lên:

- Sao anh lại ở đây?

- Ờ thì anh đến dự đám cưới của bạn anh, không được sao? Nói xong rồi
chỉ tay sang phía Thanh Lâm, Vũ Duy ngạc nhiên, không ngờ hơn 1 tháng
rồi mà con bé vẫn còn nhớ tới mình, điều này làm cho anh chàng cảm thấy
rất vui.

- không, Không phải thế, chỉ là tui không ngờ lại gặp anh ở đây thôi. Anh ta ( chỉ tay về phía anh) là bạn anh sao?

- ừ, là bạn thân của anh! Thôi nói chuyện với em sau, giờ anh phải đưa
Kiều Phương về đã. Dù rất muốn tiếp tục nói chuyện với nhỏ nhưng anh
đành phải rước " cục nợ" này về, lắc đầu chán nản anh bước qua chỗ Kiều
Phương : "anh đưa em về, em say lắm rồi"

- Bỏ tôi ra, tôi
không say, tôi còn uống được hết chỗ rượu ở đây nữa, các người có quyền
gì mà đuổi tôi... Bỏ ra... Tôi bảo anh bỏ ra anh có bỏ không hả?... Kiều Phương lải nhải, dãy dụa khỏi Vũ Duy nhưng vẫn bị anh chàng lôi xềnh
xuyệch ra ngoài. Thanh Lâm nhìn người mình yêu như vậy anh cảm thấy đau
lòng...! Nhìn sang nhỏ với ánh mắt tò mò anh hỏi:

- Cô quen bạn tôi sao?

- Cũng không hẳn là quen chỉ gọi là biết mặt thôi, tôi với anh ta chỉ
gặp nhau đúng 2 lần à! Nói xong nhỏ vội chạy vào WC, mải nói chuyện mà
quên mất bộ váy cưới đang dính bẩn.

Cuối cùng buổi lễ kết hôn
cũng kết thúc trong êm đẹp. Ngoài trời những hạt mưa phùn mùa hạ đang
lất phất chơi đùa cùng cơn gió nhẹ như chúc phúc cho cuộc sống mới của 2 con người hay đó là điềm báo cho cuộc sống sóng gió đang chờ đón 2
người ở phía trước?

Từ lúc rời khỏi nhà hàng trở về. Chẳng ai
nói với ai câu nào vì thế không gian trở nên im ắng lạ thường, sau khi
"vấn an" mẹ chồng nhỏ cảm thấy nhẹ lòng, tuy không được tiếp xúc nhiều
nhưng nhỏ có thể cảm nhận được bà là 1 người hiền từ, một người mẹ mẫu
mực, nhỏ rất quý bà, cứ như thể là mẹ ruột của mình vậy.

Bước
từng bước lên bậc cầu thang theo anh đến "phòng tân hôn" nhỏ cám thấy lo lắng hơn bao giờ hết. Gì chứ, Nhỏ đã 18 tuổi rồi chứ có phải là ít đâu
mà không hiểu nghĩa vụ vợ chồng là gì? vào trong phòng, thấy anh cởi
áo...nhỏ run sợ, theo phản xạ dùng 2 tay che, trước ngực, miệng lắp bắp
hỏi:

- Anh...anh làm...làm...gì vậy?

- Tắm chứ làm gì nữa, chẳng lẽ cô muốn tôi làm gì à? Bộ dạng của nhỏ làm anh phì cười rồi bước vào phòng tắm.

Thấy anh đùa như vậy Nhỏ thở phào nhẹ nhõm, ngồi xuống ghế sô pha trong phòng, tự cười về trí tưởng tượng phong phú của mình "anh ta cũng không đến nỗi tệ" nhỏ nghĩ. 10 phút sau, anh bước ra từ phòng tắm.

- Cô vào tắm đi rồi tôi có chuyện muốn nói, yên tâm tôi không có hứng thú với cô đâu. Anh phán 1 câu làm nhỏ thấy xấu hổ, 2 gò má ửng hồng lên
rất đáng yêu.

- Vâng. nhỏ lủi