pacman, rainbows, and roller s
Kẻ Cướp Tình Yêu

Kẻ Cướp Tình Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324285

Bình chọn: 8.5.00/10/428 lượt.

br/>
Chợt nhớ ra Đan cũng vội chạy vào toa lét làm vệ sinh cá
nhân để còn lên lớp.

Chiếc limo đen bóng dừng lại trước cửa trường khiến các nhân
vật đứng trước cửa ngừng tụ tập mà đổ dồn ánh nhìn về phía chiếc xe sang trọng.
Bầu không khí còn trở nên ồn ào và xôn xao hơn khi thấy hoàng tử lạnh lùng đang
đi cùng Đan. Mặc dù đứng khá xa nhưng Đan vẫn nghe tiếng họ xì xầm bàn tán. Cô
cũng chẳng buồn bận tâm chi trong mắt cô bây giờ chỉ có mổi mình Thạc Hy là hiện
hữu mặc kệ đám rau cải kia nói gì thì cô cũng chẳng bận tâm.

Hải Minh đang ngồi trong lớp và bị đám con gái bu quanh như
mọi bữa. Vừa thấy Đan và Thạc Hy bước vào anh chàng vội gạt phặng đám rau cải
kia và hỏi thăm Đan ngay:

_Cùng đi học à??

Đan nhoẽn miệng cười rồi nháy mắt tinh nghịch:

_Thành công rồi!!

Hải Minh vội chồm tới:

_Thật hả??

Đan cong môi:

_Ai xạo anh làm gì, tối qua tụi em đã ngủ với nhau!!

Câu nói Đan khiến Hải Minh suýt xịt máu mũi còn những kẻ
đang dỏng tai nghe lỏm nãy giờ thì hóa đá tảng và chắc chắn sẽ không một ai thấy
khóe miệng Thạc Hy vừa nhếch lên. Hải Minh khịt khịt mũi:

_Vậy thì phải “rửa” thôi!!

Đan đưa tay lên sờ vào tai mình ra vẻ suy nghĩ:

_Uhm, để em suy nghĩ xem nên “rửa” bằng xà bông nào đã!!

Hải Minh nhăn mặt:

_Em mà “rửa” kiểu đó thì ma nào thèm ăn!!

Đan búng tay nhoẽn miệng cười gian xảo:

_Không ma nào thèm ăn thì không cần phải rửa rồi!! (^v^)

Hải Minh chậc lưỡi:

_Em thật là!!

Tiếng chuông điện reo lên liên hồi báo hiệu giờ tan trường.
Thạc Hy vẫn gục mặt lên bàn mà ngủ rất say. Điều này khiến Đan cảm thấy vô cùng
khó hiểu. Một kẻ suốt ngày vắng mặt vào những giờ lên lớp hay có mặt thì cũng
chỉ ngủ thì làm sao có số điểm thi cao ngất ngưỡng khiến những con mọt sách
cũng phải ngưỡng mộ. Hay là vì người có vẻ đẹp hoàn hảo luôn đi liền với một bộ
óc xuất chúng chăng??

Thạc Hy giục:

_Mau lên!!

Đan nhét luôn cuốn sách vào cặp rồi quay qua nhìn Thạc Hy:

_Em xong rồi nè!! nói rồi cô bước nhanh đến chỗ anh rồi khẽ
choàng tay qua tay anh. Đôi mày Thạc Hy khẽ nhếch lên đôi chút xong lại giãn
ra. Anh và cô cùng sải bước đi. Biết bao ánh mắt nhìn theo không giấu sự ngưỡng
mộ pha lẫn ghen tị.

“….”

Thiên Quốc vừa cởi chiếc áo khoác đi đường ra ánh mắt anh
nhìn dáo dác khắp nhà tim kím:

_Cô ấy đâu??

Bà quản gia lật đật bước đến đón nhận chiếc áo từ tay Thiên
Quốc rồi nói:

_Cổ đang ở trên lầu, chắc là đang dọn phòng cho cậu!

Bà quản gia ngập ngừng đề nghị:

_Cậu có cần tôi đi kêu cổ không??

Thiên Quốc vội xua tay:

_Không cần, bà cứ làm việc đi!! nói rồi anh ung dung đút hai
tay vào túi quần đi theo lối cầu thang lên phòng. Khẽ vặn chốt cửa anh bước
vào. Song Nhi đang đứng tựa vào tường ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Nghe tiếng
mở cửa cô vội quay lại nhìn rồi gật đầu chào Thiên Quốc:

_Phòng của anh tôi đã dọn xong rồi, tôi xin phép đi trước!!
nói rồi cô cúi đầu đi ngang qua anh nhưng bàn tay to lớn của Thiên Quốc khiến
cô khựng lại. Thiên Quốc lạnh lùng nói:

_Cô ở lại đây!!

Song Nhi thoáng ngạc nhiên nhưng vẻ mặt vẫn phảng phất nỗi sợ
khi nhìn Thiên Quốc. Cô e dè hỏi:

_Anh cần gì à??

Thiên Quốc siệt chặt tay Song Nhi ánh mắt như muốn thiêu đốt
cô:

_Cô quyến rũ tôi đi!! nói rồi anh ôm chầm lấy cô rồi cúi xuống
hôn vào đôi môi mọng đỏ của cô khiến cô ú ớ không nói nên lời. Đôi môi anh tham
lam cuốn lấy đôi môi cô, những nụ hôn sâu và mạnh mẽ khiến cô cảm thấy đôi môi
mình rát buốt cô dùng hết sức đẩy anh ra nhưng vẫn không tài nào thoát khỏi
vòng tay to lớn của Thiên Quốc. Đôi mắt anh dần ngây dại đi, anh dần buông cô
ra và xô mạnh cô ngã xuống giường.

Đôi mắt Song Nhi đỏ hoe lên, cô nhìn anh trân trân vẻ mặt
không giấu được nỗi sợ hãi. Khóe miệng Thiên Quốc nhếch lên:

_Sao hả, có giống lúc cô hôn lão già ấy không??

Song Nhi vội đứng dậy và chạy đi ra khỏi phòng, nước mắt lăn
dài trên đôi gò má nóng thổi. Cô quay về phòng và ngồi thẫn người trên giường.
Không biết cô ngồi như vậy bao lâu nhưng khi sực tỉnh ra thì trời đã sập tối từ
lúc nào. Cô thầm nghĩ:

_Nếu như đây là cách tốt nhất để chuộc tội thì cô sẽ làm!!

“…..”

Thấy Song Nhi vừa xuất hiện ở phòng khách là bà quản gia vội
nói:

_Lại đây ăn cơm đi, cơm nguội hết cả rồi!!

Song Nhi ngập ngừng đề nghị:

_Thế còn cậu chủ??

Bà quản gia xua tay:

_Cô không cần lo, cậu chủ ra ngoài rồi!! nghe bà quản gia
nói vậy nên cô đành ngồi xuống bàn và ăn cơm cùng với bà quản gia. Thấy sắc mặt
cô khá xanh xao nên bà hỏi thăm:

_Nhìn cô xanh xao quá, không khỏe ở đâu à??

Song Nhi ngước mắt lên nhìn bà quản gia rồi lắc đầu:

_Tôi không sao đâu!!

Bà quản gia đưa tay gắp mộ