pacman, rainbows, and roller s
Khi Hoàng Hậu Nổi Giận!!!

Khi Hoàng Hậu Nổi Giận!!!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327903

Bình chọn: 10.00/10/790 lượt.

i canh giữ, hắn muốn rời đi cũng không phải dễ dàng.

Cũng may khi hắn vừa bước ra đánh hai tên thị vệ ngay ngoài cửa thì hai thủ hạ của hắn đã kịp thời có mặt.

- Vương, người mau rời khỏi, nơi này để thuộc hạ lo.

Hai thuộc hạ của hắn võ công không tầm thường, họ đã từng trải qua huấn luyện lấy một địch trăm, lũ người của Đinh Hữu Phàm sẽ không thể gây khó dễ cho họ. Hơn nữa lão cáo già này tuy lớn mật nhưng cũng sẽ không ngu ngốc đến mức giết người diệt khẩu, Phong Thiên quốc hiện tại có biến động lớn nào thì lão ta sẽ là những người chết đầu tiên.

Mị dược trong người hắn phát tác ngày càng mạnh, chút đau đớn ở cổ tay đã không còn đủ để lấn át tác dụng của dược, nếu hắn không mau rời khỏi e rằng sẽ để cho lão hồ ly kia đạt được ý nguyện. Phong Mạc Vũ phi thân bay qua đám binh lính đang đánh nhau quyết liệt với hai hắc y nhân, hướng về phía ngoài phủ.

Đáng chết, lão hồ ly này dùng loại mị dược nào sao tác dụng lại mạnh đến vậy. Ngay cả khinh công cũng bị suy giảm không ít, phải mất rất nhiều thời gian Phong Mạc Vũ mới có thể quay trở lại nơi ở của mình.

Tiểu Hồng quay trở về không nhìn thấy Phong Mạc Vũ ở trong phòng, xuống phố vài vòng cũng không kiếm thấy. "Không lẽ hắn ta vì quá hổ thẹn nên đã bỏ đi? Không có khả năng, hắn vô sỉ như vậy nếu có lúc cảm thấy mình hổ thẹn e rằng chó cũng biết leo cây".

Tiểu Hồng ngồi trong phòng, trong lòng bất an, hết đứng lên lại ngồi xuống. Hiện tại trời đã khuya, thân thể thể hắn lại chưa hồi phục, ngộ nhỡ gặp phải đám người muốn giết mình lần trước thì biết phải làm sao?

Cửa phòng đột nhiên bị mở tung, nam tử bên ngoài dáng vẻ lạ thường, trên người hắn mồ hôi chảy ra từng lớp thẫm đẫm lớp y phục trắng ngà, gân xanh nổi khắp trán, vẻ mặt hết sức thống khổ. Ở dưới vạt áo, huyết sắc đỏ thẫm nổi bật trên nền y phục trắng mà nơi máu chảy ra chính là cổ tay cuả hắn.

- Tại sao ngươi lại thành ra như vậy? Mau để ta băng lại vết thương nếu không máu sẽ chảy ra rất nhiều.

Tiểu Hồng lo lắng bước đến gần hắn cầm lấy cánh tay đang bị chảy máu kia. Toàn thân Phong Mạc Vũ bị lửa nóng thiêu đốt bỗng cảm nhận được nhiệt độ mát lạnh từ bàn tay cô, ánh mắt bỗng nhiên thay đổi dị thường.

- Cô mau tránh xa ta ra.

Phong Mạc Vũ vận dụng chút ý thức cuối cùng để đẩy Tiểu Hồng ra xa, tình hình hiện tại của hắn không ổn mà tiểu cô nương này lại không biết còn cố ý đến gần hắn, cô có biết mình đang dấn thân vào miệng cọp không?

Hành động của Phong Mạc Vũ trong mắt Tiểu Hồng lại có ý nghĩa khác. Hôm nay nam nhân này đặc biệt khác thường, lại còn dùng ngữ khí lạnh lùng như vậy nói chuyện với cô. Hắn ta giận cô sao? Nhưng rốt cuộc hắn giận vì điều gì, người đáng hận đáng chết không phải là hắn hay sao?

- Ngươi bỏ ngay thái độ đáng ghét đó đi? đừng có cứng đầu, để ta giúp ngươi băng lại vết thương.

Hết hy vọng rồi, nội tâm Phong Mạc Vũ thoáng qua nụ cười khổ, đây là tiểu cô nương ngốc nghếch nhất mà hắn từng gặp, đang đứng cạnh mãnh hổ mà cứ ngỡ rằng mình đang đứng cạnh cừu con hay sao. Hắn đã cảnh cáo mà cô vẫn không rời đi, hiện tại hắn đã gần như mất khả năng không chế

- Tiểu Hồng, giúp đỡ ta cô nương sẽ không hối hận chứ?

Tiểu Hồng bị câu hỏi của Phong Mạc Vũ làm đứng hình. Hắn đột nhiên đổi tính đổi nết thật hay sao, thượng đế ơi, cuối cùng chó cũng biết leo cây rồi. Cô chưa từng nghĩ có một ngày hắn sẽ hỏi cô một câu tương tự vì vậy chính mình cũng không biết câu trả lời.

- Có... À không....À có một chút....À cũng không hẳn....

- Cô nương nói rõ một chút, có hay là không?

Sức chịu đựng của hắn dường như đã đạt đến giới hạn, mọi sự chậm trễ bây giờ là không thể. Hắn chỉ có thể duy trì tâm trí mình đến khi nghe được câu trả lời từ nữ nhân trước mặt.

- Tôi....

- Có hay không?

- Không!

Kỳ thực nam nhân này rất rất đáng ghét nhưng kỳ thực chưa đến mức đáng chết, sau khi cứu hắn cuộc sống của cô trở nên cực kỳ đen tối nhưng cuối cùng vẫn không hối hận. Nếu gặp lại hắn một lần nữa Tiểu Hồng vẫn sẽ cứu hắn thôi.

"Mà khoan, tại sao sắc mặt hắn hiện tại....kinh khủng như vậy? là chuyện gì đang xảy ra?"

- Ngươi định làm gì, ngươi...ngươi đừng tiến lại gần đây. Ngươi buông ta ra!!!

Phong Mạc Vũ nghe được một câu không hối hận của Tiểu Hồng rốt cuộc đã buông lỏng tâm trí mình, để mặc cho tác dụng của mị dược phát tác lấn át chút lý trí còn xót lại. Hắn tiến lên ôm chặt nữ nhân nhỏ bé trước mặt vào trong lòng, đặt lên môi cô một nụ hôn cuồng dã.

Tiểu Hồng cả kinh, không ngờ Phong Mạc Vũ lại dám có hành động như vậy. Cô nghĩ lại rồi, cô hối hận rồi, đáng lẽ cô nên nghe lời Hoa tỷ không nên tin tưởng nam nhân. Tên nam nhân vô sỉ này còn tưởng hắn khẩu xà tâm phật, hóa ra lại là hái hoa tặc dâm tà, ẩn mình lâu như vậy hôm nay mới hiện nguyên hình.

Tiểu Hồng ra sức vùng vẫy thoát khỏi cái hôn của Phong Mạc Vũ, sau đó đem toàn bộ chiêu thức Tiểu Bạch tỉ tỉ