Làm Dâu Nhà Ma

Làm Dâu Nhà Ma

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326150

Bình chọn: 10.00/10/615 lượt.

àm nơi này bắt đầu có tiếng cười, cậu đã rất
tốt với mọi người và với tớ…

Yến Phi tròn xoe mắt: -Tiểu Hạo Tử!

-Tớ thấy cậu rất vui khi mời tớ đến quán mì thế nên tớ đã nhận lời vì tớ k muốn cậu buồn. Nụ cười của cậu dường như cho tớ thêm sức mạnh…

-Tuy là thế nhưng sức khỏe của cậu vẫn là quan trọng nhất!

Du Hạo cười tươi:

-K sao, ch này đâu chỉ mới xảy ra, nếu mệt thì nghỉ ngơi 1 tí tớ sẽ khỏe lại ngay điều quan trọng là tớ muốn thấy cậu cười… tớ thật sự muốn giữ
mãi nụ cười của cậu!

Yến Phi ngẩn người, đôi mắt tròn to k chớp… Rồi sóng mũi tự nhiên cay cay, mắt từ từ có nước…

-Cậu k khỏe à, Phi Phi…

Du Hạo ngưng bặt khi Yến Phi đến gần và thật nhẹ nhàng con bé liền ôm
lấy cậu. Du Hạo cảm nhận được cơ thể cô gái run nhẹ, lúc ấy chợt nhiên
trái tim cậu bắt đầu loạn nhịp.

-Tiểu Hạo Tử!- giọng Yến Phi như nghẹn lại- cậu đúng là ngốc!

Bất động vài giây Du Hạo lại mỉm cười, rồi cậu cũng ôm cô vợ trẻ.

Bất ngờ cửa mở, Du Phương đi vào, 2 cô cậu nọ giật mình buông ra.

-À…- Du Phương đã thấy cảnh ôm khi nãy- xin lỗi… chị vào xem AHạo thế nào… thôi chị ra ngoài… 2 đứa cứ… tiếp tục!

2 đứa trẻ đỏ mặt vì câu nói đó. Cửa khép lại, Yến Phi nhìn qua Du Hạo xong chúng bật cười.

-Mà này, Tiểu Thanh hình như rất ghét tớ thì phải!

-Bé Thanh à, k đâu, tuy nó ít nói, bề ngoài tỏ ra k quan
tâm đến người khác nhưng thật sự nó rất muốn được yêu thương. Có lẽ Tiểu Thanh vẫn chưa hiểu rõ về cậu nên mới như thế.- Du Hạo dịu dàng bảo.

-Ừ… - Yến Phi nghĩ ngợi rồi nói- tớ sẽ làm cho Tiểu Thanh chấp nhận tớ!

Sáng hôm sau, Yến Phi ra ngoài vườn, vươn vai ngáp dài:

-Ngủ đã thật! Ủa, ai như bé Thanh thế nhỉ?

Yến Phi nheo mắt nhìn ra xa, nơi lùm hoa đủ màu sắc xuất hiện bóng dáng cô bé Du Thanh …

-Tiểu Thanh, em tưới cây ư?

Du Thanh xoay lại, gương mặt đang vui chợt chuyển sang khó chịu khi thấy Yến Phi. Nó k trả lời, tiếp tục công việc dở dang.

-Chà, hoa đẹp quá, chắc là nhờ Tiểu Thanh chăm sóc đây!- Yến Phi thích thú nhìn những bông hoa đang khoe sắc rực rỡ.

Du Thanh vẫn lầm lũi. Yến Phi thấy vậy liền ngồi xuống bên cạnh bảo:

-Anh AHạo đã khỏe rồi em k đi thăm anh trai à?

Du Thanh bỏ mặc. Yến Phi tiếp:

-Bé Thanh rất thương anh AHạo đúng k?

Du Thanh ngoan cố k mở miệng. Yến Phi đưa mắt sang chậu nước kế bên:

-Em tưới nước nhiều quá cây sẽ úng hết đó, k tốt đâu…

Du Thanh dừng lại, nó cố kìm sự bực bội:

-Sao chị nói lắm vậy… chị k thể để người khác yên à?

Tuy câu nói ấy chẳng tốt đẹp gì nhưng Yến Phi lại bắt đầu thấy vui vì cô em chồng khó gần này cuối cùng cũng đã chịu mở miệng…

-Chị chỉ muốn góp ý thôi mà…

-Tôi k cần… chị đi chỗ khác đi…

Du Thanh đứng dậy đên bên 1 lùm hoa khác tưới nước. Dĩ nhiên Yến Phi k
bao giờ bỏ cuộc, con bé lại mon men đến bên cạnh cô em chồng.

Đang tưới cây chợt Du Thanh nhắm mắt cắn môi bực bội vì cái đầu của Yến Phi chen vào nhìn mấy bông hoa.

-Woa, ở đây có nhiều hoa lạ quá!

-Chị làm gì vậy, mau tránh ra…

-Chị thấy khó hiểu lắm, tại sao trong vườn k hề có ánh nắng mặt trời mà hoa vẫn mọc tươi tốt thế, em có thể nói chị biết k?

-Tôi k rảnh…

-Nào nói chị nghe đi… nói đi mà…

Vô cùng khó chịu trước sự nài nỉ của Yến Phi, Du Thanh quay qua:

-1 lát nữa chị Trúc Lam sẽ dùng ánh nắng nhân tạo để “sưởi” cho những
cái cây trong vườn… được rồi chứ… chị đừng làm phiền tôi nữa…

Du Thanh lại bỏ đi sang bên khác, Yến Phi cười cười… Du Thanh thật sự
chịu hết nổi khi phía sau lưng Yến Phi cứ bám theo và k ngừng xuýt xoa:

-Hoa nhiều thiệt, hoa nào cũng đẹp.

-Này, chị bị gì vậy, sao cứ đi theo tôi hoài thế?- Du Thanh nói như gắt.

Yến Phi nhún vai:

-Em nói lạ quá, chị đi ngắm hoa mà chứ đâu có bám theo em! À, hóa ra vì em để ý chị nên mới nghĩ là chị đi theo à?

-Chị… -Du Thanh bị bí. Nó tức giận quay đi lầm bầm.

Yến Phi cười gian. Bỗng, tiếng Trúc Linh gọi to:

-Cô chủ Yến Phi có muốn cùng chúng em đi siêu thị k?

-Có, chờ tôi 1 lát…- Yến Phi hớn hở hỏi Du Thanh- Tiểu Thanh, em cùng bọn chị đi siêu thị nhé?

-Buồn cười, tại sao tôi phải đi cùng chị, tôi đang bận…

Yến Phi liền cầm lấy chậu nước trên tay Du Thanh đặt xuống đất rồi nắm tay cô bé kéo đi xềnh xệch.

-Buông ra, chị làm gì vậy, tôi k đi…

-Đi cho vui tưới cây mãi buồn lắm!

-Vậy cô chủ Yến Phi sẽ mua đồ cùng cô chủ Du Thanh nhé?- Trúc Lâm bảo.

Yến Phi gật đầu cười. Khi 3 cô hầu đã khuất bóng, Yến Phi nhìn sang Du Thanh thấy nó khoanh tay mắt cứ lãng đãng đâu đó.

-Em sao vậy Tiểu Thanh?

-Chị còn hỏi à…- Du Thanh xoay mặt qua tức tối- Chị có biết phép lịch sự k mà lại làm thế với tôi…

-Từ chối thành ý của người khác cũng là bất lịch sự đó bé Thanh!


Lamborghini Huracán LP 610-4 t