Old school Easter eggs.
Làm Dâu Nhà Ma

Làm Dâu Nhà Ma

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327445

Bình chọn: 8.00/10/744 lượt.

Hạo nhắm mắt lại, sự thật này quả nhiên rất tàn khốc. Cậu cắn răng để cảm xúc đừng trào ra:

-Mẹ… có biết vì sao bố làm thế không?

Bà chủ Du lau nhanh những giọt nước mắt:

-Đến lúc bố con chết mẹ vẫn mãi chưa rõ về điều đó… mẹ chỉ biết trước
lúc nhắm mắt bố con không ngừng lẩm bẩm về một cuốn sách ma thuật đáng
sợ nào đấy… và “thứ quyền năng cấm kỵ” của nó… chỉ có thế không gì nữa!

Sách ma thuật? “Thứ quyền năng cấm kỵ”? Đó là cái gì? Du Hạo tự nhủ. Rồi bà chủ Du thở dài:

-Chuyện xảy ra với nhà họ Thẩm là một sự cố đáng tiếc không thể sửa chữa được… mẹ vẫn mãi day dứt với điều ấy… nhưng bên cạnh đó mẹ còn bận lòng về đứa con trai út của anh Cố Nhiên… mẹ chỉ thấy xác của ba đứa con anh ấy còn một đứa, thằng bé ấy đã “mất tích” trong cái đêm đó… mẹ không
biết nó ở đâu và hiện đang thế nào!

Du Hạo nhớ đến AJ… cậu im lặng. Cuối cùng sự thật về bi kịch nhà họ Thẩm và cái chết của bố cũng đã rõ thế nhưng vì sao lại nghiệt ngã như vậy?? Du Hạo vẫn cảm thấy có một điều gì đó còn mơ hồ!

***************

Trong lúc này, AJ cùng đám thuộc hạ đang đánh nhau một trận với lũ Dạ Ma xa lạ kia, thật ra đó chính là đám của gã Mắt Đỏ….

-Đừng đuổi theo nữa!!- AJ la lớn.

Đám ma đói xa lạ có vài con đã bỏ chạy thoát thân. Chân Đen dừng lại vờ ngạc nhiên:

-Sao thế chủ nhân… chúng chỉ còn phân nửa lực lượng thôi.

-Chúng còn phân nửa nhưng chúng ta thì thiệt hại hơn phân nửa… quái quỉ, chúng lại mạnh hơn lần trước… bọn mi chẳng đủ sức đánh lại chúng…

Chỉ chờ có thế, Xù Xì nói ngay:

-Rắc rối rồi… lẽ nào kẻ đứng đằng sau chúng lại mạnh như thế?

Chân Đen khẽ liếc mắt sang bên thấy AJ siết chặt tay, nghiến răng… chắc cậu đang nghĩ về “cái kẻ đứng đằng sau” đó!

Tên xương đen cười nhếch mép.

-Thôi được… ta sẽ cho các ngươi một ít sức mạnh nữa… và các ngươi bằng
mọi giá phải tìm cho ra cái tên chủ mưu của chúng, nghe rõ chứ?

-Vâng… chúng thuộc hạ rõ rồi….

***************

Cộp! Cộp! Âm thanh của đôi giày poss đen nện trên mặt đường vang lên giữa đêm vắng. AJ vừa đi vừa nghĩ:

-Cái gã đó là ai nhỉ… hắn có mục đích gì với mình… sức mạnh của lũ Dạ Ma đó là do hắn truyền cho chúng? Nếu thế thì vì sao mình lại thấy ma
thuật của hắn khá giống mình…

AJ còn rối bời đầu óc thì chợt giọng ai đó vang lên phía sau:

-Ủa, AJ!

AJ quay lại, là Diễm Quỳnh. Cô gái bước đến gần:

-Sao về trễ thế? À… biết rồi chắc tại dự sinh nhật của Tiểu Phi vui quá nên quên giờ về chứ gì…

-Sinh nhật? Tiểu Phi? Cô nói gì tui không hiểu?

-Đừng có làm bộ… chẳng phải Tiểu Phi bảo sẽ mời cậu dự sinh nhật cùng à? Chỉ tại tôi và Song Song đều bận chuyện nếu không thì đã cùng cậu ấy
đón sinh nhật rồi… tuy không thích cậu nhưng thôi dù gì đêm nay có cậu
thì Tiểu Phi không phải đón sinh nhật trong cô đơn…!!

AJ bất động…

“-À khoan đã AJ… tối nay cậu có rảnh không?

-Tối nay à… xin lỗi, tối tui bận… có gì không?

-Không, tiện thể hỏi thôi!”

-Hóa ra… hóa ra là vậy….

Dứt lời anh chàng liền bỏ chạy. Diễm Quỳnh chả hiểu gì cả.

***************

Yến Phi ra mở cửa, vô cùng kinh ngạc khi thấy AJ đứng thở hổn hển. Con bé chưa kịp hỏi thì AJ đã nói ngay:

-Sao… sao cô không nói hôm nay là sinh nhật cô… tui không biết nên đã chẳng đến…

Yến Phi ngẩn người. Nhìn dáng vẻ gấp gáp, thở dốc của anh chàng đột
nhiên con bé thấy cay cay sóng mũi. Nó… đã ngồi chờ, chờ mãi đến gần nửa đêm, với hy vọng chỉ cần một người, một người thôi sẽ xuất hiện là ai
cũng được, sẽ đến đây cùng dự sinh nhật với mình trước khi cái ngày đặc
biệt này trôi qua sau mười hai giờ đêm. Và sự mong mỏi ấy cuối cùng đã
thành, nhưng Yến Phi không ngờ người đó lại là… AJ! Người con trai xuất
hiện từ sau cánh cửa…

“-Phi Phi, sau này trong lúc con tuyệt vọng nhất và khi phía sau cánh
cửa bất ngờ có một chàng trai xuất hiện, người ấy chắc chắn là hoàng tử
của con…

Yến Phi nằm trong lòng bố lắng nghe những lời thì thầm ấm áp. Cô bé mười tuổi ngước lên hỏi:

-Thật hả bố?Tại sao?

-Ừ… vì chỉ có người ấy mới biết được lúc nào con cô đơn để đến bên cạnh sưởi ấm trái tim con bằng tình yêu của người ấy!!!

-Cũng giống như bố phải không… bố luôn xuất hiện phía sau cửa phòng của con, bố làm ông già noel tặng quà cho con!

-Umh… - bố Yến Phi ôm chặt con gái- Phi Phi à, nhất định con sẽ hạnh
phúc, con gái của bố sẽ tìm được người thay bố chăm sóc con…..

…………Yến Phi, mười lăm tuổi, nằm co ro trong góc phòng. Bốn bề tối om,
không có ai ngoài nó. Căn nhà hiu hắt quá, trống trải quá, cô đơn
quá….Yến Phi nằm mà nước mắt lăn dài, con bé lại nhớ đến lời bố rồi liền ngồi dậy đưa mắt nhìn cửa phòng đóng im lìm. Nó mong, bố mẹ sẽ xuất
hiện sau cánh cửa ấy và mỉm cười… Thế nhưng chẳng bao giờ cánh cửa mà
Yến Phi mong chờ, mở ra, dù chỉ một lần … Suốt bốn năm dài, c