
cách mấy cũng không bằng bị bạn thân đâm lén sau lưng!
-Tớ đã bảo đó là sự cố ngoài ý muốn, bố tớ không cố ý làm thế… vì sao cậu không thể thông cảm, bỏ qua cho bố tớ?
AJ dừng chân, quay lưng lại rồi cậu nhích từng bước, từ từ tiến đến gần bạn:
-Cậu… có biết cái cảm giác một đứa trẻ lần đầu tiên gặp một con Dạ Ma
đáng sợ thế nào không, có biết cái cảm giác chết đói mà phải lấy cỏ để
nhai không, có biết cái cảm giác mỗi đêm luôn đối diện với những thứ
khủng khiếp, đang rình rập, có biết cái cảm giác bị Dạ Ma cắn vào cổ sốt mê man mấy trăm ngày không, có biết cái cảm giác nhiều lúc muốn ôm ai
đó để khóc nhưng chẳng có lấy một ai… cậu có biết cái cảm giác mỗi ngày
là một cuốn chiến giành lấy mạng sống … tui, AJ, đã sống đau đớn như thế đó… mỗi ngày, mỗi đêm tui phải tìm cách sinh tồn giữa một thế giới mà
tui bị bỏ rơi… bị giày vò về thể xác lẫn tinh thần, khổ sở không gì nói
nổi… Vậy mà cậu bảo tui cảm thông cho cái kẻ đã khiến mình sống như thế
à?
Du Hạo bất động vì không ngờ AJ lại trải qua những việc như thế. Cậu đưa mắt nhìn và thấy đôi mắt buồn kia đỏ hoe:
-AJ… cậu khóc sao?
AJ cười nhạt nhẽo:
-Khóc à? Nước mắt giờ đây đối với tui là món quà xa xỉ, tui đã không còn cần nước mắt để xoa dịu vết thương nữa!
-Cậu bị… Dạ Ma cắn ư?
-Phải, và tui may mắn vì đã không chết! Mà thật tình tui phải cám ơn con Dạ Ma ấy vì nhờ thế… tui mới luyện được ma thuật!!! Tóm lại, nhất định
tui sẽ tìm cho ra quyển sách ma thuật … tui sẽ dùng nó giết cả nhà cậu
như Du Thượng đã từng làm với gia đình tui!
Du Hạo thấy mình không còn đứng vững nữa. Chuyện gì thế này?.... Du Hạo
đứng đó, chỉ còn lại một mình, câu nói đầy xúc động của AJ cứ mãi lởn
vởn.
***************
Trong lúc này, lũ Dạ Ma tụ tập ở đâu đó, bàn bạc kế hoạch của riêng chúng.
-Hà hà, tao thấy khỏe hơn rồi, đúng là được truyền phép có khác!
Lông Xám hứng chí cười sảng khoái. Xù Xì hít hà hơi:
-Ừ, thú vị quá, gã chủ nhân cho chúng ta thêm phép bên cạnh đó tự chúng
ta luyện phép cho nhau nên sức mạnh đã tăng lên đáng kể! Giờ đây chúng
ta không còn cần đến đêm trăng tròn mới xuất hiện nữa… đến lúc này thì
mỗi đêm chúng ta đều đi săn được!!
-Mới chỉ có thế thôi mà mày đã thấy thỏa mãn rồi sao?
Kế bên Mắt Đỏ cười nhếch mép. Lông Xám chưng hửng:
-Nói thế là có ý gì? Lúc trước chỉ mỗi đêm trăng tròn thì Dạ Ma mới đủ
sức hiện hình, bây giờ được nhận thêm lượng lớn sức mạnh lại có thể đi
săn mỗi đêm vậy là quá tuyệt rồi!
Giọng Chân Đen chợt vang lên, nghe rất khẽ:
-Ý Mắt Đỏ là… điều mà lũ ma đói chúng ta muốn còn nhiều hơn những thứ đang có!
Xù Xì khó hiểu:
-Ý mày là…còn có thứ khác thú vị hơn sức mạnh hiện tại?
Chân Đen giơ ngón tay xương xẩu về phía tên bạn đần độn:
-Đến bao giờ thì cái não của mày mới chịu hoạt động hả? Chúng ta, Dạ Ma luôn ganh tỵ với lũ Nhật Ma là vì cái gì?
-Vì chúng xuất hiện được vào ban ngày!- Xù Xì vỗ tay cái bốp- A, tao
biết rồi thứ thú vị mà mày đề cập là… Dạ Ma sẽ xuất hiện vào ban ngày!!
-Cuối cùng não mày cũng đã biết “mở cửa”, đúng… mụch đích mà chúng ta hướng tới chính là làm sao để xuất hiện vào ban ngày!!
Lông Xám gãi đầu, cái đầu khô khốc mềm mềm:
-Nhưng phải làm cách nào đây, gã chủ nhân có vẻ không muốn cho chúng ta thêm sức mạnh nữa!
-Việc này khỏi lo, Chân Đen đã có cách!- Mắt Đỏ lia ánh nhìn sảo trá.
Đúng lúc, Linh Tinh từ trên trời đáp xuống:
-Tao về rồi đây… Chân Đen, nhiệm vụ mày giao tao đã làm xong… bây giờ mày có muốn đi gặp “hắn” luôn không?
Chân Đen đứng dậy, cười ghê rợn.
***************
Trên con đường vắng vào nửa đêm, một thanh niên cao, gầy đeo kính đang
vội vàng về nhà. Bàn chân bước nhanh, rồi nhanh hơn và cuối cùng là bỏ
chạy vì ở phía sau cái bóng đen dài quái dị đuổi theo… Chàng thanh niên
đáng thương dừng lại, đôi mắt ánh lên cái nhìn sợ hãi đằng sau cặp kính
cận xệ xuống cánh mũi. Trước mặt, một bộ xương cao liêu xiêu đen ngòm
chỉ mỗi đôi mắt là đỏ lè, đứng chặn ngay giữa đường. Đó là Chân Đen!
Chân Đen cất bước, tiến gần đến người nọ, từng bước đi của hắn vang lên
tiếng kêu “rắc, rắc” giống như tiếng của những bộ xương va vào nhau.
Chàng thanh niên đeo kính làm rớt tập sách, lùi dần ra phía sau, miệng
cứng đơ không thể la lên kêu cứu. Dưới đáy mắt đầy nỗi kinh hoàng kia
phản chiếu hình ảnh Chân Đen từ từ há miệng ra….
***************
Ánh lửa lập lòe trong căn gác gỗ, Access quay qua vì không tin vào những gì tai mình vừa nghe:
-Cái gì… cậu sẽ ở lại tiệm mì, bên cạnh cô gái Yến Phi đó hả? Cậu bị điên à, AJ? Cậu đang làm cái quái gì vậy?
-Acc, mi đừng làm quá vấn đề như thế! Ta sẽ không nghỉ làm ở tiệm mì, ta muốn ở bên cạnh Tiểu Phi!
-Sự việc rõ ràng rồi nhỉ… cậu thích cô ta rồi!! AJ, cậu không thể có
tình cảm với người khác, điều đó sẽ ảnh hưởng đến