Lần Thứ Hai Yêu Em

Lần Thứ Hai Yêu Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 321575

Bình chọn: 8.00/10/157 lượt.

ược.

Duy Minh đứng tựa
người vào cửa xe, chiếc xe đen bóng, dáng người cao cao, bộ đồ Tây lịch
lãm, ánh mắt sắc lạnh khi thấy Lam đi tới. Không đợi Lam mở miệng, Duy
Minh kéo lấy tay Lam, lôi vào xe. Duy Minh vẫn vậy, vẫn luôn kéo Lam đi
như thế, mặc dù tay có chút đau nhưng chưa bao giờ khiến Lam khó
chịu.Lam cố nở một nụ cười gượng gạo:

- Giờ này không về với vợ con còn kiếm tôi làm gì? Cậu vẫn thế nhỉ, hành động chẳng có nguyên tắc gì cả.

- Cô còn nhớ tôi cơ đấy. Sao, sống tốt quá nhỉ, còn được sếp đưa về tận nhà cơ mà.

- Tôi không hiểu chuyện này liên quan gì đến cậu, có gì nói nhanh lên, mai tôi còn phải đi làm.

- Cô có thể không quan tâm đến cảm nhận người khác đến mức đó sao, dù gì giữa chúng ta cũng không phải không có quan hệ gì.

- Quan hệ? Thế theo cậu là quan hệ gì?

- Cô quên nhanh thế, tôi không phải là bố của con chị gái cô còn gì.

Nghe đến đây, Lam tự nhiên run nhẹ lên, nhếch miệng

- Cậu hiểu lầm rồi, đứa con đó chị tôi không sinh, xin lỗi đã phụ ý tốt
cậu ngày đó, bây giờ thì chúng ta không còn quan hệ gì nữa chứ? Nói rồi
Lam mở cửa xe, bước nhanh ra ngoài, đi về phía chung cư, không nói thêm
một lời.

Lam đi rồi, Duy Minh cứ ngồi như thế, nhìn theo bóng
Lam, đến khi trời mờ sáng mới rời đi. Đêm đó, lại một lần nữa, có hai
người không ngủ, cả đêm Lam ôm chặt lấy Duy Nguyên, trong lòng hiện lên
một nỗi lo sợ không nói nên lời. Dù thế nào, đứa con này đối với Lam là
tất cả, cho dù phải từ bỏ công việc hiện tại, bỏ nơi này, Lam cũng không bao giờ để ai đưa Duy Nguyên đi.

Lam cũng biết với tính cách của Duy Minh sẽ không dễ dàng từ bỏ như vậy, nhưng sau đêm đó, không thấy
Duy Minh liên lạc nữa, Lam cũng yên tâm hơn, chắc Duy Minh cũng đã có
gia đình riêng, nhất định là chỉ vì tò mò về đứa con mà đến gặp Lam.

Cuối tuần, Lam lại đưa Duy Nguyên đi ăn kem, suốt đường đi Duy Nguyên cứ líu lo như chim sẻ, kể cho Lam hết chuyện này sang chuyện khác trong ngày.
Cuối tuần nên quán kem lúc nào cũng đông, nhìn Duy Minh liếm nhẹ vết kem trên môi Lam lại càng muốn đưa Duy Nguyên đi xa khỏi nơi này, chỉ cần
hai người sống bình yên bên nhau là đủ.

Bỗng nhiên có một bóng
người cao cao xuất hiện trước mặt Lam, xin được ngồi cùng vì quán hết
chỗ, Lam chưa trả lời thì Duy Nguyên đã nhanh chóng gật đầu :” Chú đẹp
trai cứ tự nhiên ạ “

Duy Minh ngồi xuống, cười với Duy Nguyên:

- Cháu tên gì?

- Dạ Duy Nguyên ạ.

Duy Minh khẽ nhìn Lam, xong lại quay sang Duy Nguyên hỏi tiếp

- Thế cháu bao nhiêu tuổi rồi?

- Dạ cháu năm tuổi.

Nghe đến đây, Lam đứng dậy, bảo Duy Nguyên là muộn rồi phải về, Duy Nguyên
ngoan ngoãn nhảy xuống ghế, nắm lấy tay Lam rời đi, Duy Minh cũng chạy
theo hai mẹ con Lam nhưng chỉ đi sau không nói gì. Đến khi Lam với Duy
Nguyên về chung cư mới gọi cho Lam. Lam không nghe máy, cài lại chế độ
im lặng. Một lúc sau nghe thấy tiếng gõ cửa, Lam ra ngoài thì thấy Duy
Minh đang đứng ở đó, định đóng cửa vào thì bị Duy Minh chặn lại:

- Nếu không muốn Duy Nguyên nghe thấy thì ra ngoài này nói chuyện chút.

- Cậu lại muốn gì nữa đây?

- Đứa bé đó…Bố nó đâu?

- Đó không phải việc cậu có thể quản.

- Cô nói thật đi, có phải Duy Nguyên là con tôi không?

Lam chột dạ, quay lưng đi.

- Là con tôi, không liên quan đến cậu.

- Hôm trước tôi có qua bệnh viện ngày trước, đúng là chị cô không có tham gia quá trình thụ tinh đó, lẽ nào người đó là cô.

- Đừng cái gì cũng cho mình là đúng, tôi đã nói rồi, đứa con này không liên quan gì đến cậu. Lam bước vào nhà, đóng chặt cửa.

Những ngày sau đó, ngày nào Duy Minh cũng đến trước cửa chung cư của Lam mỗi
sáng, dừng xe nhìn Lam đi làm, tối đến cũng nhìn Lam lên nhà rồi mới về. Không nói một lời nào. Nhưng chính điều đó cũng làm Lam bất an. Lam gửi đơn nghỉ phép rồi định cùng Duy Nguyên về thăm bố mẹ một chuyến, cũng
lâu rồi không về nhà. Tắt điện thoại, ở nhà nghỉ ngơi suốt một tuần, Lam đã suy nghĩ rất nhiều, nếu như thật sự phải đối mặt thì Lam sẽ đối mặt. Dù sao ngày trước bản khế ước cũng ghi rõ ràng Duy Minh sẽ không có
quyền hành gì đối với đứa con này, không có quyền cướp nó khỏi Lam.

Trở về chung cư sau một tuần, Lam lại thấy bóng dáng chiếc xe quen thuộc đó, nhưng người trong xe hình như không còn kiên nhẫn được như trước
nữa, chạy thẳng đến chỗ Lam. Duy Nguyên thấy Duy Minh thì ngạc nhiên kêu lên “ Chú đẹp trai “. Duy Minh cười xoa đầu Duy Nguyên, Lam nói Duy
Minh chờ Lam đưa Duy Nguyên lên nhà rồi sẽ xuống. Thấy Lam xuống, Duy
Minh chau mày:

- Đi đâu suốt một tuần?

Lam không trả lời

- Rốt cuộc lại muốn chạy trốn thêm lần nữa sao? Không ngờ cô năm năm rồi vẫn thế, chỉ biết đến mình.

- Năm năm rồi cậu cũng đâu có thay đổi, Lam mỉa mai.

- Tôi tất nhiên không thay đổi, tôi vốn sống rất tốt, nếu không có sự
xuất hiện của cô tôi sống rất tốt. Cô có quyền gì mà đến xáo trộn


Disneyland 1972 Love the old s