Polly po-cket
Một Cho Tất Cả

Một Cho Tất Cả

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323932

Bình chọn: 8.5.00/10/393 lượt.

bé nhỏ của Min Jae và nói :

-Cứ vịn vào tôi này, tôi sẽ đỡ cậu, đi một lúc là quen thôi mà.

Cánh tay vứng chắc của Tae Sun đang dẫn cô bé đi từng bước, từng bước. Đôi chân gầy run run trên đôi giày cao gót lộng lẫy, nhưng nó không còn khó khăn nữa vì đã có Tae Sun bên cạnh.



Chiếc xe vẫn đang chạy đều trên con đường rộng và dài, đèn đường đã bắt đầu
thắp sáng, từ ánh đèn lóe lên rồi lại vụt tắt nhường chỗ cho những chiếc đèn khác, cảm giác trong lòng Min Jae giờ cũng dồn dập và hỗn loạn nhưn hững ánh đèn đường kia, thời gian cứ trôi qua, trôi rồi lại trôi, trôi
đi mà không biết được rằng con người nơi trái đất nhỏ bé này cúng đang
dần thay đổi theo thời gian.

Chiếc xe dừng lại ở một căn biệt thự lớn, một căn biệt thực được xây
theo phong cách phương Tây sang trọng. Cánh cổng mạ vàng lớn mở ra đưa
chiếc xe chở Min Jae bước vào một con đường dài vô tận, một khung cảnh
tràn ngập mùi của cỏ và hoa, những ánh đèn trang trí được lắp đặt khéo
léo ẩn hiện dưới những lùn cây lớn nhỏ tạo cho người ngắm một cảm giác
như được bước vào chốn bồng lai tiên cảnh.

Tae Sun vội vã bước xuống xe và tiến về phía cửa xe của Min Jae, đặt
chân xuống nền gạch bóng loáng, Min Jae loạng choạng bước xuống xe, đôi
giày khiến chân cô đau nhói, nhưng đôi tay vững chắc của Tae Sun đã
khiến cô đứng vững hơn, và rồi từng bước, từng bước một Tae Sun đưa cô
bước chân vào thế giới thượng lưu.

Bước vào phòng khách lớn, Min Jae dần là tâm điểm của mọi ánh nhìn, có
những ánh nhìn ngưỡng mộ cúng có những ánh nhìn giống paparazzi săm xoi
từng góc cạnh trên cơ thể cúng như bộ đồ cô đang mặc. Tae Sun càng xiết
chặt tay cô hơn, một cái xiết đem lại cho cô sức mạnh, hít một hơi thật
dài, Min Jae bước qua hàng trăm ánh mắt để tới một chiếc ghế sofa dài,
Tae Sun ra hiêu cho cô ngồi xuống đó và nhẹ nhàng cởi chiếc áo vest sang trong của mình ra đắp lên đùi Min Jae.

-Xin lỗi vì đã chọn cho cậu chiếc váy ngắn như vậy, và….cả về đôi giày nữa.

Tae Sun nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh cô, cả buổi chỉ như vậy, cậu chỉ
lặng lẽ ngồi bên cạnh cô, thỉnh thoảng quay sang hỏi cô có khát không ? có muốn ăn gì không ? Một Tae Sun khác với mọi ngày, một Tae Sun dịu
dàng, quan tâm đến cô, cậu không đi đâu cả, chỉ ngồi bên cạnh cô vì sợ
cô lạc lõng giữa những người khác.

-Cậu đi ra với các bạn của cậu đi.

-Đi cùng tôi nhé.

-Không, cậu đi đi, tôi ngồi đây là được rồi.

-Vậy thì tôi cúng sẽ ngồi ở đây.

-Tôi không muốn là cái còng chân cậu, kệ tôi, tôi không sao đâu.

-Nhưng…….

Cuộc tranh cãi dừng ở đó vì giọng nói xen vào của ông quản gia.

-Thưa cậu Tae Sun, ông chủ và bà chủ đã tới, tôi nghĩ cậu nên tới chào ông bà chủ một tiếng.

Ánh mắt lưỡng lực hiện rõ trên gương mặt Tae Sun, cậu nắm lấy tay Min
Jae không muốn rời nhưng ánh mắt lại nhìn ra phía cửa ngóng theo từng
bước chân của người cha quyền lực.

-Đi chào cha cậu một tiếng đi.

-Vậy ngồi yên đây đợi tôi nhé, 5 phút thôi.

Cậu vừa nói vừa từ từ rút tay ra khỏi tay Min Jae và đi khuất vào đám đông…

Giờ thì chỉ còn lại mình Min Jae, khi bàn tay kia bở ra, nó đã để lại đó một cái gì đó,….chiếc nhẫn cảu cậu, một chiếc nhẫn to đơn giản, chiếc
nhẫn với những đường vân độc đáo, không hiểu sao nhìn chiếc nhẫn đó Min
Jae có cảm giác rất lạ, cảm giác như được tiếp thêm sức mạnh.Lăn qua lăn lại chiếc nhẫn trong tay, chốc chốc lại ngắm nhìn nó, ly rượu trong tay vơi dần, và cúng là lúc cái hơi men ấy ngấm dần vào cơ thể khiến đầu óc quay cuồng và thoải mái hơn.

-Cậu cũng tới sao ?-Giọng nói thân quen khiến Min Jae khẽ giật mình.

Min Jae ngước mặt lên, Joo won đang đứng trước mặt cô….

-Uhm…..-Sắc mặt cô đột ngột thay đổi, sự ngượng ngùng kèm theo sự bối
rối ùa về, nắm chặt chiếc nhẫn trong tay, cô bé từ từ đứng dậy…

-Bữa trước…cảm ơn nhé….

-Không có gì, là ai thì cúng sẽ làm như vậy thôi…Cậu đi một mình ah ?

-Không,…chị HeeKyung đang chào hỏi vài người bạn ở đằng kia…

Nét buông thoáng hiện trên gương mặt cô bé, ánh mắt rung lên nhẹ và luôn cố gắng né tránh cái nhìn của Joo Won, ly rượu trên tay được Min Jae
dốc cạn, mùi rượu sộc lên mũi cay xè khiến cô bé ho sặc sụa..

Khụ…khụ…khụ….

-Cậu không sao chứ ?-Joo Won vừa hỏi vừa đưa cho cô bé chiếc khăn tay của mình.

-Tôi không sao.

-Hôm nay trông cậu đẹp lắm, rất đẹp.

-Cảm ơn-Một cậu cảm ơn bâng quơ để che giấu sự ngượng ngùng đang dần lộ rõ trên gương mặt trắng hồng của cô bé.

-Album mới hoàn thành rồi, chỉ còn chờ ngày phát hành thôi và từ mai tôi sẽ đi học trở lại.

-Uhm…..

Lúc này đây những câu Min Jae có thể nói được chỉ là uhm…và nhoẻn miệng
cười, không biết nói gì trước sự thật về tình yêu đơn phương guốc xít,
cúng không thể để cho đối phương biết được cái tình cảm nhạt nhẽo của
mình….một cảm giác khó chịu tràn ngập trong lòng, Min Jae lại càng nắm
chặt chiếc nhẫn