XtGem Forum catalog
Một Cho Tất Cả

Một Cho Tất Cả

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323925

Bình chọn: 10.00/10/392 lượt.

hơn.

-Ai vậy ?-Chị từ đâu tiến tới đứng bên cạnh Joo Won, một nữ thần đầy quyến rũ khiến tất cả đều phải ngước nhìn.

-Ah ! một người bạn, lần trước đã tới nhà một lần.

-Ah ! Là cô bạn đó hả ?

-Chào em !

-Em chào chị.

-Hôm nay trông em khác quá, chị không nhận ra.

-Em cảm ơn.

-Không, chị mới là nguời cảm ơn em, may mà Joo Won của chị có em làm bạn không thì nó đã chết kho một mình rồi.-Chi vừa nói vừa vòng tay qua tay Joo Won, đầu hơi từa vào vai cậu.

Càng lúc Min Jae càng cảm thấy MÌnh giống một chú kỳ đà đang cản đường,
giống một bức tượng ngượng ngịu tạo ra khoảng cách giữa hạnh phúc của
cặp tình nhân đang đứng trước mặt. Đôi chân đau nhức lại trở về, dôi
giày khiến Min Jae không thoải mái, cô muốn bước đi nhưng lại sợ mình sẽ ngã, cô muốn chạy nhưng lại sợ mình sẽ trở thành trò cười cho mọi
người. Đi cũng không được, đứng cúng không xong….chưa bao giờ cô lại
mong Tae Sun đến mức này, cô muốn được nắm lấy đôi tay vững chắc ấy để
bước nhanh ra khỏi bầu không khí ngột ngạt đau đớn này….

-Em….cảm thấy hơi khát….em xin phép…-Cuối cùng thì Min Jae cúng phải là
người bước đi, bước chân đầu tiên bằng chính sức lực của mình, thật
gượng gạo và khó khăn, nom cô bé lúc này giống như một cô mù đang mọ mẫm trong đêm tối vậy.

-Cậu không sao chứ ?-Joo Won giữ lấy tay cô bé.

-Tôi không sao.-Min Jae né tránh cái nắm tay của Joo Won, cô không muốn
cậu động vào mình, đơn giản vì cô không muốn trái tim mình lại loạn nhịp lần nữa. Một lần nữa cô lại bước, và bước chân này cúng không khác gì
lần trước, nó lại khụy ngã….nhưng không phải là cái nắm tay nhẹ nhàng
chỉ mang tính lịch sự của Joo Won mà thay vào đó là cánh tay ấm áp mà cô bé chờ đợi.

-Tôi đã bảo là không được đi đâu mà phải ngồi im ở đó cơ mà.

Min Jae ngước mắt lên nhìn Tae Sun, cái nhìn đầy vui mừng nhưng vẫn không thể che giấu được cảm xúc.

-Cậu định đi đâu hả ?

-Cô ấy khát nước, xem ra chân cô ấy không được ổn.-Joo Won nói xen vào.

-Hình như là vậy đấy, chị thấy đôi giày đó có vẻ khiến cô ấy khó chịu.-Chị Heekyung nói với vẻ quan tâm.

-Đau lắm ah ? Sao không nói gì đi ?-Không quan tâm tới những gì hai
người kia nói, ánh mắt cậu chỉ nhìn về phía Min Jae, chỉ nhìn vào đôi
mắt đang dâng đầy lệ của cô bé.

Cầm chiếc áo của mình và khoác lên vai Min Jae, cậu đỡ Min Jae ngồi xuống.

-Đưa chân đây.

-Làm gì ?-Min Jae hỏi với vẻ ngạc nhiên.

-Tháo đôi giày chết tiệt đó ra.

-Thôi, tôi không sao.

-Tháo ra.

Tiếng quát của Tae Sun khiến Min Jae giật mình, cậu quỳ xuống trước mặt cô bé và nhẹ nhàng tháo đôi giày ra khỏi chân cô.

-Cứ phải tôi tháo mới được ah ? Bỏ ngay cái tính ngang bướng đó đi.

Tae Sun lầm rầm một hồi trong lúc cậu lấy từ trong chiếc hộp cậu vừa
mang tới ra một đôi giày búp bê màu hồng phấn xinh xắn. Rồi nhẹ nhàng
mang đôi giày đó vào chân Min Jae.

-Đi đôi giày này sẽ không còn đau nữa, nó là do chính tay tôi chọn đó,
giữ gìn cho cẩn thận.-Nói rồi Tae Sun cầm tay Min Jae kéo cô bé ra ngoài trước cái nhìn khó hiểu của hai người còn lại.

….Những câu ân tình chưa nói

Giờ bỗng tan như làn mây khói

Khi tình yêu đã chết thật rồi

Giờ làm gì cũng thế thôi.......

-Cho cậu này!-Tae Sun đặt vào tay Min Jae một chiếc kẹo.

-Cảm ơn!

-Chân đỡ đau chưa?

-Uhm...không sao nữa rồi.....Nhưng sao cậu không hỏi....

-Hỏi gì?

-Vì sao tôi lại muốn đi khỏi đó?

-Hỏi thì cũng khác gì....cậu trả lời vẫn là hiện rõ trên gương mặt cậu đó thôi.

-Xin lỗi, vì tôi mà cậu mất cả buổi parti....

-Không sao, dù gì tôi cũng không thích nơi này..

Không khí lại trở nên trầm xuống, không ai nói với ai cậu gì chỉ đơn
giản là ngồi bên cạnh nhau, một người nhìn ngắm người còn lại và nở nụ
cười hạnh phúc, còn người kia chỉ biết nhìn xuống mặt hồ phẳng lặng mà
nghĩ về một người khác. Tiến đến và nắm lấy cơ hội hay từ bở để tránh
khỏi đau lòng? Tiếp tục hướng về hay đi tìm cho mình một vầng dương
khác? Những câu hỏi dồn dập ập đến trong đầu khiến Min Jae thở dài....cô không biết giờ mình phải làm gì...

Tiếng nhạc du dương cất lên, một bản nhạc nhẹ, khiến lòng người ta não nề...

-Chào tất cả mọi người.-Giọng nói trầm ấm của Joo Won trở thành tâm điểm của mọi ánh mắt Tae Sun và Min Jae cúng không ngoại lệ, từ phía xa cô
bé đứng dậy trông theo hình bóng của Joo Won đang đứng trước chốn đông
người kia, trên tay câu là một cây ghita.

-Để góp vui cho buổi tôi hôm nay, tôi xin gửi tặng bài hát này cho người mà tôi yêu thương nhất.

Cậu ngồi xuống chiếc ghế đã được để sẵn trên sân khấu, ánh đèn lung linh càng khiến cho cậu đẹp hơn, trong tiếng hò reo của mọi người và âm nhạc bắt đầu ngân lên từ những giây đàn nhỏ bé....Một giay điệu mượt mà, tha thiết như những lời tâm tự thật lòng của một cậu nhóc mới lớn. Vẫn cái