Năm Tháng Tĩnh Lặng Kiếp Này Bình Yên

Năm Tháng Tĩnh Lặng Kiếp Này Bình Yên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324880

Bình chọn: 7.5.00/10/488 lượt.

quý tộc hay bình dân áo vải, họ đều sống cuộc sống tự kiếm tìm niềm vui trong những
khoảng sân hoặc hoa lệ hoặc giản đơn thô lậu này. Lão Xá đã từng sống,
Lỗ Tấn đã từng sống, Lương Khải Siêu đã từng sống, Mai Lan Phương đã
từng sống, Tề Bạch Thạch đã từng sống, còn có vô sô danh nhân và muôn
vàn bách tính không biết tên đã từng sống ở tứ hợp viện tựa như một
phong cảnh không thể biến mất khỏi nơi này, ở Kinh thành, vĩnh viễn dõi
trông và bảo vệ cho giấc mộng của họ.

Đi giữa phong cảnh và cảnh
vật cổ xưa sâu sắc nơi Thành Nam của Bắc Kinh, vẫn còn khu chợ Thiên
Kiều mang đậm đặc sắc Bắc Kinh xưa, đều cắm rễ đâm chồi trong Kinh
thành. Cho dù trào lưu thời đại đã sớm như gió xuân quét qua toàn bộ
thành phố Bắc Kinh, nhưng vẫn không thể cuốn đi sạch sẽ những nền nếp cũ của Thành Nam. Bởi vì sự mới mẻ không thể thay thế được sự cổ xưa thuần phác, cũng như những tòa nhà cao tầng chót vót không thể thay thế được
những khuôn viên tứ hợp viện, tương lai không thể thay thế được quá khứ.

Dẫu có một ngày, Thành Nam sẽ phải đối diện với vận mệnh bốn mặt Sở ca,
nhưng chúng ta hãy tin rằng, nhất định sẽ có một ngõ hẻm, một quán trà,
một lầu kịch, một khu tứ hợp viện được lưu lại trong lịch sử, cho dù đơn độc giữa đời, nhưng vẫn tồn tại một cách rõ ràng, mang tới cho người
đời những sự vật, hiện tượng chân thực, mà không phải là những hồi ức hư ảo. Trong thời đại tôn sùng sự đơn giản, trở về cái chân thực, bảo vệ
và giữ gìn văn vật cổ xưa này, còn có giá trị đến mức khiến người ta lo
lắng? Chúng ta đang giữ gìn những kỳ tích mà xưa kia hủy hoại, đang cố
gắng trân trọng những gì xưa kia đánh mất, đang lựa chọn dũng cảm trước
những gì xưa kia sợ hãi, Thành Nam của Bắc Kinh sẽ vĩnh viễn không để
cho cái mới thay thế cái cũ, để những vết thương nuốt chửng niềm vui.

Có người nằm mộng dưới ánh nắng mặt trời của Thành Nam, có người lại đi
tìm giấc mộng trong những tháng ngày của Thành Nam. Bạn đang ở Thành Nam kể lại câu chuyện quá khứ, mà tương lai sẽ có người kể lại câu chuyện
của bạn. Trong vẻ đẹp cổ xưa này, đến luân hồi cũng đáng được vui vẻ
thanh thản, bởi vì những gì biến mất có thể trở lại, những gì ly tan có
thể hội tụ. Trong ngõ hẻm sâu thẳm của Thành Nam đó, không biết ai là
người đang hát khúc “bên ngoài trường đình, bên con đường cổ, cỏ thơm
xanh biếc tận chân trời”, một khúc “Ly biệt” đã lôi kéo biết bao cảm
động kết tụ trong đáy tim, bạn đến với trái tim, bạn làm nhòa ướt khung
cảnh phía xa bằng đôi mắt mông lung. Khi tiễn biệt, có cuộc tiễn biệt bi tráng hoang lạnh như tiễn Kinh Kha trên sông Dịch Thủy, lại có cuộc
tiễn biệt tình nghĩa ấm áp như ngắt cành liễu gửi tặng cố nhân. Nhưng
tiễn biệt ở Thành Nam, lại là nỗi buồn chẳng biết bằng hữu đã lưu lạc
phương trời nào, lại là sự lạnh lẽo một bình rượu đục uống cho bằng hết.

Là ai đã nạm sắc chiều tà lên những vật cũ của Thành Nam, và lại là ai đã
khắc hoàng hôn của Thành Nam lên những dấu tích của thời gian, gió đêm
lướt qua bờ dương liễu, tịch dương còn mãi ngoài núi xanh. Đứng trên con đường cổ nhân sinh lưu luyến, giữ mãi khung cảnh không lời của Thành
Nam, thời gian đã mài mòn tuổi xuân, nhưng thời gian lại chưa từng già
đi. Bạn hãy nhìn xem, Thành Nam vẫn là Thành Nam của năm ấy, chuyện cũ
vẫn là chuyện cũ của ngày hôm qua.

Bước lại gần thành phố này, có lẽ chỉ cần một khoảnh khắc; phân tích một đoạn nhạc, cần thời
gian bao lâu? Trong tim mỗi người đều có một bến Thượng Hải thuộc về
riêng mình, trong thành phố khí thế hào hùng, phong tình lãng mạn này,
chúng ta đều đang kiếm tìm một tình tiết liên quan đến văn hóa âm nhạc.
Bởi vì, trong giang hồ sâu không thể dò này, chúng ta đều là những con
thuyền xa bến, cần một khúc ca vượt sông, cần một chốn về cho tâm linh…

Ngọc sáng phương Đông

Đây chính là bến Thượng Hải. Một thành phố gió cuộn mây trào, một thành phố trăm sông đổ về một biển, một thành phố hoa lệ tuyệt sắc. Thành phố
này, đến không khí cũng tràn đầy sự mê hoặc, từ trong cốt tủy đều toát
lên sự cao ngạo, nó thời thượng đi trước trào lưu, khí thế hào hùng mà
phong tình lãng mạn. Nó chính là “Thập Lý Dương Trường[1'>” của ngày xưa, và là viên ngọc của phương Đông ngày nay. Thành phố này có tấm lòng
rộng như biển cả, nó dung nạp muôn vàn câu chuyện, sau cơn sóng to gió
lớn, lại bị lung lay trước những tình cảm yếu mềm dịu dàng. Rất nhiều
người đến với thành phố này và đã sáng tạo nên những cuộc đời phi thường của họ. Bởi thế, bản thân Thượng Hải chính là một huyền thoại. Nhân dịp triển lãm thế giới tổ chức ở Thượng Hải, chúng tôi đến Thượng Hải, bước vào cuộc sống tươi đẹp của người dân Thượng Hải, thưởng thức một quãng
thời gian gió mây trên biển nơi đây.

[1'> “Thập Lý Dương Trường”:
Là tô giới Thượng Hải xưa hoặc là cảnh tượng phồn hoa ở tô giới, đây là
biệt hiệu ô nhục khi giai cấp thống trị cuối thời Mãn Thanh đền đất đền
tiền cho các nước phương Tây.

Bến Thượng Hải vào buổi tinh mơ như mới vừa thức giấc. Những tòa nhà cao tầng ẩn trong sương sớm đã làm mờ
hết những đèn hoa r


XtGem Forum catalog