Old school Swatch Watches
Nàng Công Chúa Trong Thế Giới Vampire

Nàng Công Chúa Trong Thế Giới Vampire

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 328160

Bình chọn: 9.00/10/816 lượt.

hỏi thì cũng lên tiếng hỏi nó.

-Cậu đừng bận tâm quá, khỏe lại là được rồi. Nét mặt ko biểu cảm, nó nhìn Hong nói.

-Ờ!.

-Thây đồ đi!

Thây đồ xong thi nó cùng Hong và Tea Hin ra khỏi bệnh viện.

-Tara à!, mình đi ăn đi, chưa tới giờ học mà. Hong quay sang nó nói.

-Ừ, sao cũng được!. -Tea Hin đi chung ko?. Quay sang Tea Hin nó hỏi.

-Dạ?.

-Sao, ko đi à?.

-Dạ ko!, đi chứ. Cười tươi, gãi đầu anh nói.

-Ok vậy cantin thẳng tiến!. Cười to Hong la lớn lên tay chỉ về phía cantin của trường.

Trên đường đến cantin Hong và Tea Hin cứ cảm thấy lạ tại sao có vài hs lại đứng đó mà khóc lên khóc xuống. Còn nó thì vẫn ko quan tâm đến chuyện này, vẫn thản nhiên mà đi như ko có chuyện gì xẩy ra.

Xuống tới cantin Hong và Tea Hin cũng thấy máy cái cảnh đó, hiện tượng mà trước đây chưa hề có.

-Hai người có ăn ko?. Nó chọn một cái bàn góc trái căn phòng.

Tea Hin và Hong bắt đầu kêu món, nó thì ngồi im ko làm gì.

-Tara, cậu ăn gì?. Hong hỏi.

-Được rồi, mình ăn rồi, gọi cho mình một ly hoa quả đi.

-Ờ.

Ra khỏi cantin Hong nói. -Mình vê lớp nha, mà giờ cậu đi đâu?.

-Ko cần về đó, đi theo mình đi!.

-Đi đâu, ko phải đi học à?.

-Ừ thì đi học, nhưng ko phải học ở đó.

-Ko ở đó thì ở đâu?.

Tới trước cửa lớp A nó nói. -Là ở đây!.

-Sao?. cậu đùa hả. Hong la lớn.

-Ko!.

-Chị, nhưng mà chị Hong ko thể học ở đây được mà!.

---------------------------------------

-Vậy sao, ko được à?. Nó nhìn hai người với một đôi mắt như đang ko biết hỏi.

-Đúng vậy, chị, hay hôm nay em làm hướng dẫn viên đưa chị đi tham quan trường ha?!. Tea Hin chỉ còn cách là đưa nó đi xa cái nơi này để tránh có việc gì xẩy ra.

-Tham quan à?. Nó hỏi.

-Vân!.

Khoanh tay để trước ngực, lưng dựa vào tường. -Được thôi!.

-Hi, vậy ta đi ha chị, chị Hong cũng về lớp đi!.

Cười gượng, anh lấy tay ra dấu kêu Hong đi trước để tránh có chuyện.

-Ờ...ờ, Tara à, cậu đi tham quan đi nha, mình về lớp, đi nha!.

Nói xong ngay lập tức Hong lê bước, Tea Hin cũng chuẩn bị đưa nó đi tham quan trường, nhưng mọi việc chỉ vừa bắt đầu thì cũng phải kết thúc ngay chỉ vì một câu nói "đứng lại" của nó.

-Tea Hin, tôi sẻ đi với cậu....

-Ha..ha...em biết, vậy ta đi.....

-Nhưng....ko phải là bây giờ, bây giờ tôi có việc rồi, bữa khác đi!. -Cậu định ngăn tôi bằng cách này sao?. -Hừ, trẻ con!.

Một cậu nói nhưng sét đánh ngan tai, trời ơi, thật là...lần này nhất định sẻ có đại chiến, ý định ngăn cản cái đại chiến đó đi đi theo làn gió vô tình mà ko nuối tiết, chì còn cách phó mặt cho số phận.

-Hong, cậu theo tớ, cậu ko đi học hã?. Quay sang cô bạn của mình, nó nói.

-Đi!, đi chứ, nhưng mà Tara à, thật sự là mình ko học ở đây được mà!. -Cho dù học được , nhưng cũng ko thể lâu dài đâu, mình sẻ bị bọn họ đè bẹp mất!.

-Yên tâm đi, ko sao đâu!. Hai tay vịnh hai vai Hong nó ôm nhung nói.

-Nhưng...nhưng.....

-Ko nhưng nhị gì hết, đi mau!. Hai tay nó nắm chặt lấy tay Hong ko buôn, lôi cô vào lớp. Tea Hin cũng lò mò đi theo.

Chưa bước vào được cửa lớp thì ba người đã nghe thấy tiếng khóc tức tử của cái Ha Rum, hắn ngồi cạnh vẻ mặt bóc lữa phừng phực làm nóng cả căng phòng, ko ai dám lại gần.

(Chị Ha Rum bị gì vậy nhĩ?, mà cũng lạ, sao hôm nay mình gặp nhiều học sinh cứ ôm nhau mà khóc thế?.) Một tràn suy nghĩ hiện ra trong đầu Tea Hin, Hong cũng ko khác, hiện tượng này là có một ko hai từ trước đến giờ. Chỉ có nó, hình như là nó biết nguyên nhân của sự việc thì phải, ko quan tâm, nó bươc tiếp....

Hong và Tea Hin đi theo vào, thấy nó thì cái tiếng khóc trong căn phòng dừng ngay tức khắc, bay giờ căn phòng chỉ có vài người, giờ học vẫn chưa bắt đâu nên khán giả xem kịch hôm nay chắc rất ít.

-Cô!, cô vào đây làm gì?, muốn gây sự nữa hã?. Cái Ha Rum đang bực trong người thì thấy nó như bình ga thấy lữa, bùng nỗ ngay lập tức, và sức công phá cũng rất lớn.

Bỏ ngoài tai lời nói của Ha Rum, nó đi thẳng về hướng cái bàn màu trắng ở đầu dẫy tay vẫn nắm chặt tay Hong ko buôn, nó biết nếu buôn ra là cô nàng này sẻ chạy mất đất.

-Cô!...híc quá đáng mà....híc...híc....!. Thấy mình bị phớt lờ một cách ko thương tiếc thì cô tỏ vẻ uất ức tiếp tục màn khóc của mình.

Thấy Ha Rum ngồi khóc tự nhiên hắn thấy khó chịu và muốn nổi giận vs cái người vận y phục màu trắng mới vào lớp kia, nhiều lần hắn bị nó châm chọc nhưng hắn ko thấy tức giận nhưng lần này vì cái Ha Rum, người hắn thích nhưng ko được đáp trả đang ấm ức, hắn lại nỏi giận vs nó mà ko quan tâm rằng từ khi nó bước vào lớp cho đến bây giờ thì nó vẫn chưa đụng đến Ha Rum gì cả.

Lê bước tới chỗ nó, đứng ngay hướng mà nó đi, nhìn nó vs ánh mắt phẫn nộ, khiến Tea Hin, Hong đi sau củng phải phát sợ.

-Nời này là chỗ n