Nếu Một Ngày Anh Hỏi... Em Là Ai?

Nếu Một Ngày Anh Hỏi... Em Là Ai?

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 328911

Bình chọn: 9.5.00/10/891 lượt.

Ghost chân chính ! Trong lớp còn đúng 2 mống: cô và hắn !

+ Đó ! Có ai nhìn đâu (tỉnh bơ)

+ Huhu.

" Người ta đang bâu kín cửa sổ mà nhìn tôi kia kìa, đồ găng-tơ học đường"

+ Làm sao cô quen Woo Joong?

+ Hở>? (giả ngố)

Nam chỉ im lặng chờ đợi, trông hắn chẳng có gì là thoải mái.

+ Àk, anh ấy... định tự tự ở hồ.

+ Chắc vụ đấy nó đau lắm ( Nam nói như để hắn nghe thì phải)

+ Vụ nào?

+ Thế hắn hứa cho cô tiền và 1 buổi hẹn hò để giả làm bạn gái hắn hả?

Đan đập rầm xuống bàn, hắn bất ngờ, học sinh bên ngoài thì kinh ngạc. Trước Đại Ca trường àm Đan vẫn giương oai !

+ ANH MỚI LÀ LOẠI NHƯ THẾ, CÁI ĐỒ CHẾT VÌ GÁI ĐẸP. NHÌN LẠI MÌNH ĐI.

+ Cô... ( Hắn bị Đan mắng, thật là kỉ lục mới trong từ điển của hắn.
Nhưng không hiểu sao Nam hơi chùn trước sự áp đảo của Đan)

+ TÔI
NÓI CHO ANH THỦNG TAI NHÁ: JUNG MIN CỦA TÔI ÂN CẦN DỊU DANG, TUY CÓ HƠI
DÊ NHƯNG NHẤT ĐỊNH KHÔNG SAO ĐỌA NHƯ CÁC NGƯỜI ĐÂU.

+ Jung min? Tôi hỏi Joong thì cô nói thằng Jung Min nào đấy?

+ NGU QUÁ. JUNG MIN LÀ SEO WOO JOONG; SEO WOO JOONG LÀ JUNG MIN HỈU CHƯA? (có ma mới hỉu !)

+ Cô, cẩn thận tôi cho khỏi nói lun đó (ánh mắt hình viên đạn - thật khủng bố)

+ Hơ, vâng, em ..biết tội rồi ạk... ( sợ dựng tóc gáy)

Nam tức xì khói, tạm thời hắn im lặng để không nổi điên. Đan ngồi co
ro, câm nín. Thế rồi 1 tiênasg hét khản đặc ngoài cửa chĩa vào.

+ 2 em kia ! Vào lớp rồi !

+ Thầy. thầy ơy ( Đan sung sướng khi có người cứu cô thoát khỏi con cáo già nguy hiểm khôn lường)

Nam quay ra nhìn ông thầy, ánh mắt sắc nhẹm, thầy cũng phải bủn rủn chân tay.

+ Em.. em Nam, về khối 12... đi.. em...

+ Thầy ơy, hắn không cho các bạn vào lớp. Thầy mau tống cổ hắn ra ngoài ( Đan chạy lại chỗ ông thầy, mách lẻo một cách trắng trợn)

+ Đứng
lại (Nam kịp túm áo Đan, hắn đứng dậy) Thưa thầy, em và con bé này có
tiết học.. ngoài trời, xin phép thầy. (phong cách của học sinh gương
mẫu)

+ CÁI GÌ???????? KHÔNG PHẢI THẾ THẦY ƠY, THẦY ƠY !!!!!!!!!!! ( cố gắng chạy)

Cô lập tức bị Nam kéo xềnh xệch ra cửa, học sinh và thầy giáo chỉ biết
đứng nhìn bởi không ai muốn chuốc họa vào thân. "Thượng lộ bình an, tạm
biệt Đan".

+ Huhu. THẦY ƠY KÍU EM ZỚI.......

Nam ra 1 quán gần trường, nơi hắ vẫn gửi tạm cái xe máy. Nam tung cho Đan cái mũ bảo hiểm.

+ Đội vào đi ! Đừng làm tôi mất thời gian. (Nam cài chốt mũ, đạp chân chống, khởi động xe)

+ Đi đâu? Hix hix ( Hoảng nhưng vẫn đội mũ và leo lên xe - không dám cãi lời)

"Brừm" - hắn lao vọt với tốc độ chóng mặt, xém chút Đan ngã ra đường.

" Têb điên sa lộ này, anh muốn tôi chết vì khó thở hay chết vì sợ???????????"

+ Anh đi xe đạp cơ mà? (hét lên)

+ Tôi đi xe máy. Cô nên cám ơn thằng bạn khỉ gió hôm đó đã cướp xe tôi
đi đua và biến nó thành đống sắt vụn. Nhờ vậy cô mới được đi ké tên cái
xe đạp duy nhất đời tôi !

+ Thảo nào anh cứ đi lững thững. Anh đi xe đạp không vững chứ gì?! ( há mồm cười to giữa đường, tý thì té)

+ Giờ không phải lúc cười đâu (Nam bị Đan chọc lửa cháy ngùn ngụt)

+ Hix (im re) Nhưng mà đi đâu?

Hắn lặng người một lúc lâu rồi zồ ga hết mức có thể.

+ Đưa cô đi gặp Seo Woo Joong !

+ SEO WOO JOONG???????????? làm sao anh biết chỗ? Anh ấy sao rồi?

+ Mẹ hắn thuê chuyên gia nổi tiếng bên MĨ về điều trị. Hắn đang bình phục.

+ BÌNH PHỤC Ư???? NGHĨA LÀ.. CÓ THỂ CỬ ĐỘNG????????

+ Phải. Hắn tỉnh rồi. Sức khỏe 6/10.

+ Không thể nào ! bác sĩ nói anh ấy sẽ sống thực vật suốt đời.

+ Ông ta nói không sai đâu. Chỉ có điều ý chí của bệnh nhân kích thích
não bộ hoạt động, cộng thêm sự hỗ trợ chính xác của chuyên gia thì có
thể thay đổi. Vậy thôi.

+ THẬT LÀ ANH ẤY ĐÃ KHỎE LẠI.. (Đan bật khóc)

+..... Xem ra cô cũng thật lòng với hắn. Tôi không tìm nhầm người rồi (giọng Nam đầy mưu tính)

+ Nhanh lên nhanh lên !!!!!!!!! Tôi muốn gặp anh ấy ! (Đấm bình bịch và lưng Nam)

+ Ax, con nhỏ này. Ngồi yên !

"Hồi hộp quá, sắp được gặp lại Jung Min, mà còn là 1 Jung Mni hoàn toàn bình thường nữa".

Đan khóc nức nở, Jung Min của cô có thể nói và cử động, anh ấy sẽ ở bên cô, cười với cô ân cần trìu mến... Àk. Đan sẽ kể cho anh biết 1 tháng
qua cô đã khổ sở chăm sóc anh trong bệnh viện, cấm anh không được làm
những chuyện nguy hiểm đến bản thân anh nữa.

Suy nghĩ này chưa hết
thì suy nghĩ kia đã ập tới, Đan rối rít lên, đầu óc quay mòng mòng, như
thể cả thập kỉ Jung min mất tích vậy.

+ Đến rồi !

+ Hả? Đâu?

Nam đỗ xe vào mé đường , Đan nhảy tót xuống và tháo cái mũ bảo hiểm, ngó đông ngó tây, trông trời trông đất.

+ anh đưa tôi đến đâu thế này??????????????????

+ Bệnh viện của tập đoàn T.A, hắn đang được điều tr


Lamborghini Huracán LP 610-4 t