Snack's 1967
Ngốc! Em Là Của Anh

Ngốc! Em Là Của Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 328515

Bình chọn: 7.00/10/851 lượt.

>
Cùng lúc đó, xe Như Phong cũng được mang đến, chàng nhanh chân bước lên, đương nhiên ẵm theo Hạ Dương lên xe, ko ngần ngại mà đáp:

-Ba mẹ về sau nhá, con đi trước đây.

-Ah thằng tiểu quỷ, ko đưa ba mẹ về khách sạn hả? Bà Hoa nói với theo, buồn rầu nhìn sang ông Long, con trai ông thật là hư đốn, có vợ quên mẹ a.

-Ko phải tại bà chiều nó sao? Ông Long nhíu mày, rất nhanh lôi tay bà đi, ngồi trên taxi rồi mới nhàn nhã, đi theo chiếc xe đó.

Bà Hoa khó hiểu nhìn sang chồng:

-Ko về khách sạn nghỉ ngơi, ông đi theo nó làm chi? Nó sẽ ko mời ông vô nhà nằm đâu.

-Để xem con trai bà sống ở đâu, nếu mà sống chung với con bé đó thì tôi còn tính.

-Tính gì????

-Đặt tên cho cháu nội nha, bà ko muốn ah?

-Ha, ông nói phải, tôi thích cháu gái ah, đặt tên là Hoàng Kim cũng hay.

-Sặc, bà còn thiếu tiền hả? Ta thích cháu trai, gọi là Vũ Vương có hay ko?

-Xí, ông lộn thời àh? thế kỉ 21 rồi….

-Bà cũng có hâm ko? Ăn cơm trước kẻng thường là con trai mà? hừ

-Lí luận ở đâu đấy? Khoa học chứng minh àh? Là con gái!

-Con trai!

-Con gái!

-Con trai.

-Con gái….

2 ông bà nhà này ngồi trên taxi ra sức tán nhảm tán nhí, tranh luânh cùng nhau mãi đến khi có sự góp ý của người tài xế mới chịu im miệng, phía trước, “đôi vợ chồng trẻ” cũng ko ngừng phụ hoạ:

- Giờ mới biết thầy rất là … hư đốn nha, cái gì mà cãi mẹ chem chẻm ý.

Được một lát nàng mới nhớ ra, hỏi:

- Mà thầy lợi dụng em hơi bị nhiều, tính đền bù thế nào đây?

- Lấy thân báo đáp được ko? Như Phong lúc này mới lên tiếng đáp lại nàng.

Giật mình, lấy thân báo đáp a?

-Thầy cũng đọc tiểu thuyết nhiều vậy sao? Học hỏi nhuần nhuyễn như vậy?

-Ko đồng ý sao? Chê thầy ah? Nói cho em biết thầy có rất nhiều vệ tinh đấy nhé, người ta muốn còn ko được nữa là…

-Âyza, biết sao được, ko đủ tiêu chuẩn của em mà… khẽ thở dài

Bên cạnh, Như Phong khẽ động mình, cau mày khó chịu:

-Ko đủ tiêu chuẩn sao? Giọng nghe có vẻ khác rồi, âm độ xuống thấp nha.

-Phải! Hạ Dương gật đầu ko run sợ, khảng khái giải thích, thầy chỉ mới đạt được 1G thôi.

-1G?

-Ừ, em thích xài 3G cơ..

Cái gì mà lại đem người ra so sánh với dịch vụ viễn thông thế này? Như Phong thắc mắc đặt dấu chấm hỏi:

-3G là gì? điện thoại ấy hả?

-GIÀ- GIAN- GIÀU đó ạh, Hạ Dương cười thích thú, Như Phong đã bị nàng dắt mũi rồi, sướng ghê.

Sock toàn tập, Như Phong giật mạnh khoé môi, quay sang nàng:

-Mẫu người tình trong mộng của em đấy hả?

-Ừa, trào lưu mới đó, thây ko biết hả? Nói cũng phải ah, người ta có già thì mới gian, có gian thì giàu nhỉ.

-Muốn ko? Thầy giúp em tìm là được chứ gì? Như Phong cong vành môi dào dạt “ẩn tình”.

-Thật sao? Thầy tốt vậy tự nhiên ko thấy quen nha.

-Vì thầy đang nợ em một ân tình mà? Thấy chú Phụng như thế nào hả em?

-Phụng nào?

-Thì cái chú đã đứng ra giải thích nguyên do vòng 2 của em ý, Như Phong cười như ko cười nhắc lại cho nàng.

-Ah, ông già đó ấy hả? Hạ Dương đã hồi phục trí nhớ, gật gù, thì sao hả thầy?

-Đủ tiêu chuẩn của em đấy, hàng 3G xịn hẳn hoi. Như Phong cố tình nhấn mạnh chữ kia, chút nữa khiến Hạ Dương nàng thổ huyết.

-Ông chú hói đấy hả? Hét lên tá hoả, có 5 đứa con đếm chẳng hết rồi, em ko thích về làm mẹ kế người ta đâu, thầy tìm người độc thân đi. Hạ Dương uể oải.

-Em bị làm sao? Chú Phụng là em trai bố thầy, chưa vợ chưa con đâu, hàng dán tem đảm bảo, vừa già, vừa gian, căn bản lại giàu, vượt quá tiêu chuẩn của em đấy chứ? Như Phong đắc ý chọc ghẹo nàng.

Giật giật khoé miệng, Hạ Dương nói ko ra tiếng, lộ rõ chút hãi hồn:

-Em…m..m trai..i..i trai bố thầy?

-ừ. Gật đầu một cái rồi chăm chú lái xe, để xem biểu tình của em như thế nào.

Thảo nào mà khi ấy thấy ông chú xông ra giúp nàng giải thích, lại còn ngọt giọng kêu cháu dâu…, hoá ra là…

Vậy ko phải là đang chơi khăm mình sao? Nhìn vẻ mặt Như Phong khoái chí, Hạ Dương cơ mặt co lại, mặt đỏ phừng phừng:

-Tính làm chuyện loạn luân hả? Đem vợ 2 tay dâng đến chú ruột mình sao?

-Ko có ah, em ko phải vợ thầy mà? Em là người thầy mang ơn mà, giờ phải đền ơn đáp nghĩa là đúng thôi, có đi có lại chứ.

-Vẫn chưa hết đêm àh, lời đã nói ra ko sửa đổi mới là chính nhân quân tử chứ? Hạ Dương vênh mặt buộc tội Như Phong đáng chết. Hôm nay mới phát hiện mình cũng có chút năng khiếu mồm mép.

-Ý em là em vẫn là vợ thầy cho đến hết đêm nay ah? Như Phong buồn cười nhìn nàng chậm rãi phát ra từng tiếng một.

-Ko phải ý em, là thầy nói, Hạ Dương nhiệt tình đính chính ko biết mình đang buộc thòng lọng cho mình.

Đến khổ…

Cô bé ngốc này…

-Vậy xem ra ko ổn nhỉ? Hay là thôi, tìm cách khác đền ơn em vậy? Như Phong thăm dò ý kiến.

-Cũng được, tuỳ th