Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Ngôi Nhà Có Cánh Cổng Cao Cao

Ngôi Nhà Có Cánh Cổng Cao Cao

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324864

Bình chọn: 9.5.00/10/486 lượt.

ên, một ánh mắt cầu khẩn của một cậu chủ với một người làm. Nó bị xiêu lòng ngay cả ánh mắt, chứ khỏi cần Thiên Tứ phải nói ra điều này, không để Thiên Tứ đợi lâu, nó
đáp:

- Dạ, vâng ạ!xar

***Du Du học hành khá chăm chỉ, vì quyết không thể để mất mặt trước Thiên Tứ
được. Mỗi lần dọn phòng thì đều thấy Thiên Tứ học rất chăm chỉ, nó lấy
đó làm mục đích để phấn đấu. Nó không nhìn Thiên Tư bằng ánh mắt crăm
thù nữa, thái độ gần đây ra hiệu cho cậu ta rằng nó đã tha thứ, Thiên Tư đã yên tâm ở lại phòng, mà không cần phải lấy moto chạy vòng vòng mỗi
lần đến giờ nó dọn dẹp phòng, mà cái điều này thì nó không hề biết. Tuy
nhiên các cuộc cãi vã vẫn thường xuyên xay ra, và kết thúc bằng những
tên gọi quen thuộc:”Đồ Nhà Quê” và” Đồ….”. Thường những lần như vậy thì
nó thường bị á khẩu, vì dù gì hắn ta cũng là cậu chủ, đang ở trong nhà
này thì nó không thể “hỗn láo” được, để rồi buông vào đó 2 chữ chẳng
giống **** nhau tí nào:

- “Đồ Công Tử”

- “Hình như cái đó giống khen hơn chứ không phải để chửi” Tên Thiên Tư tiếp tục châm chọc.

Nó chỉ còn biết hậm hực bỏ đi, vì nếu tiếp tục tranh cãi, nó sẽ dùng những lời lẽ nặng hơn, mà lỡ ai trong nhà nghe được, sẽ báo lại với bà chủ,
hoặc sẽ nghĩ nó thật là bất kính. Nó lầm bầm sau lưng, sau khi tìm ra từ phù hợp nhất: “Đồ Hách Dịch”. Còn Thiên Tư thì được một trận hả hê vì
sự bất lực của nó.

BẮT ĐẦU RUNG ĐỘNG

Từ khi nghe câu thổ lộ của Đông Nghi, Du Du không biết nên khuyên bạn thế
nào, chẳng lẽ lại nói với Đông NGhi rằng cái tên Thiên Tư này rất là
đáng ghét, độc ác, tàn nhẫn, ... Du Du cũng chưa biết nhiều về Đông
Nghi, chẳng hạn như về gia đình, về học tập, về sở thích. Trông cậu ấy
rất giản dị, nhưng đôi lúc rất khó nói chuyện. Du Du bắt gặp trong lớp
vài lần cậu ấy đang nghĩ gì đó rất xa xăm, kì bí. Hầu như trong lớp Đông Nghi cũng chỉ nói chuyện với Du Du, và Nobu. Không hiểu sao mọi người
trong lớp nhìn tụi nó bằng con mắt rất khinh biệt. Du Du thì khỏi nói,
nhìn nhà quê kinh khủng, nhưng không có lý do gì mọi người cũng dành ánh mắt ấy luôn sang cả Đông Nghi. Còn Nobu, cậu ta cũng là con của một gia đình khá giả, và cũng bị cô lập vì nghi ngờ về giới tính. Nobu kể rất
nhiều về bản thân, nhưng cậu ta cũng không quá tò mò về những gì 2 cô
bạn không muốn nói. Du Du thì muốn che giấu thân phận của mình, nhưng
còn Đông Nghi, dường như cậu ta cũng có gì đó né tránh mọi người.

Mải suy nghĩ về cô bạn của mình, nó lau chùi mọi thứ ở bàn học một cách vô
hồn. Khi cánh cửa phòng bật mở, nó giật mình, và vô tình quẹt phải tấm
hình nằm trên bàn học của Thiên Tư. Tấm hình rơi xuống đất và vỡ tan
tành. Ánh mắt ngỡ ngàng của THiên Tư và ánh mắt sợ sệt của Du Du đang
dừng lại trong không gian yên tĩnh này. Du Du vội vàng cúi xuống nhặt
tấm hình lên và phủi phủi.

- Tôi xin lỗi, nhưng may quá, tấm hình chưa bị gì!

Thiên Tư không nói lời nào, chạy lại và giật phăng tấm hình trên tay Du Du.

- Đừng đụng vào đồ của tôi.

Thấy ánh mắt không bình thường của cậu ta, Du Du vô cùng hoảng sợ, nó vội
vàng cúi xuống nhặt những miếng thủy tinh vương *** trong phòng.

- Tôi sẽ mua cái khung hình khác đền cho cậu.

Bất chợt nó thấy mình ngã nhào ra bởi một cái đẩy mạnh của Thiên Tư. Một
hành động vô cùng mạnh bạo, khiến cho miếng thủy tinh cứa vào tay nó
chảy máu. NÓ vội vàng bóp chặt ngón tay để không cho miếng thủy tinh nào kịp thấm vào trong. Nhưng tay nó không đau, mà chỉ thấy cổ họng nghẹn
ứ, Thiên Tư vẫn mải mê nhìn tấm hình đầy tức giận mà không hề nghĩ đến
những gì đang xảy ra với nó.

- Cô nghĩ là cô có thể đền được cái khung hình y như vậy cho tôi à, cô có biết cái khung hình này có ý nghĩa với tôi thế nào không? Ra khỏi phòng tôi ngay!

Nó không cần biết cái khung hình ấy đáng giá như thế nào, hay quan trọng
như thế nào, nhưng cũng không thể xem thường và mắng **** người khác như vậy chứ. Không hiểu sao sự mạnh mẽ thường ngày biến mất và nó òa khóc.
Nó chạy vào phòng và vẫn cứ khóc, khóc chỉ vì …một cái khung hình.

Bà chủ đã đi công tác dài ngày, lại không có cả quản gia Pix, đáng lẽ
không khí trong nhà phải dễ chịu hơn, đằng này, nó lại cảm thấy như có
luồng sát khí xung quanh mình. Kể từ khi làm vỡ cái khung hình, tên
Thiên Tư thay đổi thái độ hẳn. Hắn mang vẻ lạnh lùng, phải nói là rất
lạnh lùng như kiểu hotboy Đốc Long. Ngày ngày đi học về, nó thường ghé
các cửa tiệm để tìm một cái khung hình y như của Thiên Tư để trả lại và
xin lỗi cậu ta. Việc tìm một cái khung hình y chang thiệt là khó. Nó
phải đi khắp các cửa hàng, siêu thị, nhà sách nhưng vẫn không thấy.

- Tại sao dạo này cháu lại về trễ vậy?

- Dạ cháu xin lỗi, cháu đang tìm mua một thứ, nhưng đi những cửa tiệm gần đây không thấy nên cháu phải đi xa hơn một chút ạ!

- Ta không cần biết công việc riêng của cháu là gì, nhưng cháu vẫn phải
hoàn thành công việc ở đây vào mỗi ngày. Cũng may là dạo này bà chủ đi
vắng, chứ không cháu sẽ gặp rắc rối to đó.

- Dạ cháu biết rồi ạ, thưa bà Khaly.

Du Du thất thểu thay đồng phục và chuẩn bị dọn dẹp lầu trên. Cả người mệt
mỏi vì đã đi tìm kiếm cả buổi chiều. Thật ra Thiên Tư cũng k