
t nhiên, cô đâm sầm vào một du khách người Hàn. Cô lúng
túng, không biết tiếng Hàn nên phải sử dụng tiếng anh.
-
I’m
sorry. Sorry
Người du khách
quay sang đáp
-
I’m Fine. No problem (tôi ổn! Không vấn đề gì )
Diệp Thảo thấy
nhẹ nhõm hơn hẳn. May thay du khách này biết tiếng anh.
-
You
do know the history of this place? ( Bạn có biết về lịch sử nơi này không?) –
Diệp Thảo nhân cơ hội này hỏi về lịch sử. Nhỡ đâu người ta lại biết
Du khách mỉm cười
đáp
-
Yes.
Diệp Thảo sung
sướng nhảy cẫng lên, ôm chầm lấy du khách người Hàn, vì là nữ nên cô mới dám
năng nổ như vậy.
.
Bên phía My, cô
không hề tìm hiểu được gì. Còn Elly giao tiếp tốt nên đã biết được rất nhiều,
bài luận cũng sắp hoàn thành. My nhìn
Elly mà ngưỡng mộ. Cô thầm nghĩ “ Trên đời lại có người vừa đẹp, vừa giỏi, vừa
biết cả 7 thứ tiếng cơ bản như vậy. Thật đáng khâm phục “
----
20 phút sau.
Tại nơi tập
trung. Giáo sư học viện đã đến đó và đợi bài luận của các sinh viên. Nhật Anh
và Huy Nam vừa hoàn thành xong bài luận đến để kiểm tra. Đột nhiên Diệp Thảo từ
đâu chạy đến, dơ quyển vở lên khoe.
-
Tôi
đã tìm hiểu lịch sử của cung Deoksu, và Bảo tàng Mỹ thuật, rồi.
“Cung Deoksu được đặt tên
theo mong muốn của Gojong thời Choseon về một cuộc sống trường thọ. DeokSu-gung
là nơi chứng kiến nhiều thăng trầm trong lịch sử Hàn Quốc, đây là nơi hoàng hậu
Inmok (mẹ kế của vua Gwanghaegun) bị tống giam, nơi xảy ra cuộc bạo loạn lật đổ
ngôi vua của Gwanghaegun và cũng là nơi vua Injo lên ngôi vua. Cung này bị bỏ
trống hơn 200 năm sau đó lại trở thành cung vua thời vua Cao Tông. bảo tàng mỹ thuật Seoul đây là bảo tàng mỹ thuật dân lập, đặt trên
tòa nhà được xây dựng vào năm 1928 theo phong cách kiến trúc Romanesque. Bảo
tàng chủ yếu trưng bày các tác phẩm mỹ thuật cận đại và hiện đại của các họa sỹ
theo trường phái ấn tượng và siêu thực.”
Đội của Nhật Anh có hai bài luận, nên phần
thắng đã nằm chắc trong tay. Giáo sư kết luật
-
Bài
của Nhật Anh và Huy Nam chưa đạt, tìm hiểu chưa kĩ. Còn Diệp Thảo thì chúc mừng
em, bài sạch đẹp rất kĩ lưỡng.
Nhật Anh và Huy
Nam dù đã thắng nhưng không mấy vui. Nhục nhã khi bị một đứa con gái vượt mặt.
-
Bây
giờ các em có thể khởi hành đến đảo Jeju, và đây là chìa khóa phòng, mỗi người
một chiếc. Chỉ có ba đội về đầu tiên mới có thể ở phòng Vip thôi nhé.! Đi đi
.
Sau đội của Nhật Anh. Các sinh viên khác lần lượt thành công. Và đảo
Jeju là nơi du lịch cuối cùng tại Hàn Quốc của các sinh viên.
-----
5 ngày sau, Tại sân bay quốc tế Nội Bài.
Sinh viên hai khoa A1 “ Kinh doanh” và “ Thiết Kế” đã quay trở lại Việt
Nam. Sau chuyến du lịch tuyệt vời tại Hàn Quốc xinh đẹp.
Tại cửa sân bay
một đám người mặc đồ đen đang đứng nghiêm trang. Sau khi thấy Giám đốc General
thì cung kính chào, Bên cạnh họ còn có một bé trai đáng yêu kháu khỉnh, mặc dù là trẻ con nhưng đã rất đẹp
rồi. Vừa nhìn thấy giám đốc, cậu bé chạy thật nhanh đến và ôm chầm lấy. Còn
giám đốc thì nhẹ nhàng ôm lấy cậu bé.
-
Chan
à! Con cũng đến đón mẹ sao?
Cậu bé gật đầu
đáng yêu. Cậu nhìn ra phía trước, Nhật Anh đang đi đến. Cậu bé chạy đến gần Nhật Anh, vẻ thân mật
-
Anh đi chơi với em đi.
Nhật Anh lạnh lùng gạt cậu bé ra. – Anh không
rảnh
Giám đốc thấy
thái độ của Nhật Anh như vậy không khỏi khó chịu.
-
Nó
chỉ là một đứa trẻ. Yêu quý anh trai mình, tại sao cậu lại như vậy?
Nhật Anh nhếch
mép
-
Đối
với tôi! Nó không phải là em trai, nó không có cùng mẹ với tôi và nó chỉ là đứa
trong tương lai sẽ tranh giành tài sản với tôi thôi.
Chan thấy Nhật
Anh đáng sợ như vậy, cậu bé gào khóc. Mẹ đến gần ôm lấy con trai, dỗ dành.
-
Không
sao đâu con! Anh sẽ không làm gì con đâu. Nín đi. Để mẹ bảo chị Băng Hy chơi với
con nhé.
Lúc này, My
nhìn sang Nhật Anh nhíu mày rồi bước đến phía Chan đang khóc cô ngồi xuống trò
chuyện.
-
Em
tên là Chan à! Đừng khóc nữa, để chị đưa em đi chơi với anh trai nha.
Cậu bé nhìn My,
ánh mắt long lanh đẫm nước mắt. Khẽ gật đầu.
Elly vừa lấy
xong hành lý, cô tiến ra phía Giám đốc liền.
-
Bây
giờ cũng đã tối rồi! Nhà tôi gần đây mọi người hãy đến đó và dùng bữa nhé. Và hôm nay cũng là
sinh nhật tôi, cứ coi như là đến dự đi.
Elly quay sang
phía Chan. – Chan à! Em đến nhà chị chơi nhé.
Cậu bé tinh nghịch,
mỉm cười rồi đồng ý ngay. Còn giám đốc thì có việc bận phải về trước nên giao Chan lại cho Elly.
*Chú thích: Chan là tên gọi thông thường của cậu bé. Còn tên thật thì là Hoàng Minh Hiếu nhé. Đây là nhân vật phụ, các bạn có thể nhớ hay không nhớ cũng được.
------
Tại nhà Elly. Đám người Nhật Anh, Bảo Duy,