Polaroid
Nhất Định! Chị Sẽ Phải Yêu Tôi

Nhất Định! Chị Sẽ Phải Yêu Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 328753

Bình chọn: 9.5.00/10/875 lượt.

thoát khỏi hình phạt
chết người này. Diệp Thảo dù mệt vẫn luôn miệng than vãn

-
Đi du lịch mà cứ như được đi giảm cân vậy. Khổ
quá đi

Nhật Anh thì từ lúc phải chạy bộ không nói với Diệp Thảo câu nào. Chỉ tại
Diệp Thảo ham chơi mà anh muốn thể hiện lòng tốt, để giờ phải chịu phạt chung với
cô.

Hai người cứ chạy mãi, chạy mãi. Đến tận 30 phút sau, mới quay lại cho
Giáo Sư.

-
Tốt lắm! Có thể chạy trong thời gian ngắn như vậy.
Hẳn là thể lực rất tốt – Giáo sư tán thưởng.

Bây giờ cả hai mới bắt đầu đi tìm lá cây. Nhật Anh thì rút điện thoại
ra gọi cho Huy Nam

-
Cậu đang ở đâu vậy! Chiến hữu – Từ khi Huy Nam
chuyển vào học viện, Nhật Anh như có thêm một người anh em tốt, vì hai người hợp
tính nên mới dễ dàng như vậy. Thường thì Nhật Anh không hay kết bạn với ai.

Đầu dây bây kia trả lời

-
Đại lộ Wisung. Cậu và Diệp Thảo cứ ở đó nghỉ
đi, tôi chỉ tìm 2 cái nữa là xong rồi.

Nhật Anh và Diệp Thảo nghe xong lại được một phen bất ngờ. Trong thời
gian hai người chịu phạt, chỉ một mình cậu ta mà có thể tìm được 18 cái, đúng
là không thể xem thường. Càng bất ngờ hơn là hai người vừa ngồi nghỉ được 5
phút, Huy Nam đã chạy đến với một đống lá. Sau khi xác nhận xong với giáo sư,
thì cậu luôn nhận được những lời khen.

-
Em rất giỏi! Bây giờ đội em sẽ chơi vòng 2. Các
em sẽ đến Cung Deoksu. Và tìm hiểu lịch sử, ý nghĩa. Và làm một bài thuyết
minh. Đây cũng là cơ hội cho các em tìm hiểu về lịch sử của Hàn quốc đó.

Nhật Anh và Huy Nam thì không than vãn gì vì cả hai đều biết tiếng Hàn,
có thể giao tiếp và nhờ vả người Hàn. Chỉ riêng cô thì vô dụng, không làm được
gì, chắc việc của cô ngày hôm nay là chơi. Đội của Nhật Anh tiến ra phía đại lộ
rồi bắt lấy một chiếc taxi đến cung Deoku

---































































Ở đại lộ Wisung. Đội của My cũng sắp tìm xong, chỉ còn duy nhất một chiếc
nữa là được. Đối với sự nhanh trí, thông minh của Bảo Duy, Elly và Yến Nhi thì
các vòng chơi hôm nay đều không khó. Riêng My, cô học thiết kế nên không được học
giao tiếp cơ bản, xử lý tình huống và cô rất ghét tìm hiểu lịch sử có lẽ vòng 2
sẽ bất lợi đối với My. Lát sau, việc tìm lá đã hoàn tất, cả đội đến gặp Giáo sư
và nghe chỉ dẫn y như đội Nhật Anh rồi đến cung Deoksu.



Cung Deoksu.

Đội Nhật Anh đã
đến đây, sau 40 phút ngồi taxi. Một con đường dài mở ra trước mắt họ, để vào
trong cung điện họ phải đi qua nơi này. Con đường lát đầy gạch đá, các nét trạm
trổ trạm khắc trên bức tường dài. Vào đến trong cung điện, cảnh tưởng nguy nga,
cổ điển hiện ra. Diệp Thảo nhanh chóng lấy máy ảnh trên tay ghi lại khung cảnh
này. Huy Nam sau một lượt nhìn qua. Anh lên tiếng

-
Bây
giờ chúng ta có thể tìm du khách, hoặc người làm ở đây, để nhờ họ kể về lịch sử
của những thứ đó.

Nhật Anh nhếch
mép, nhìn sang phía Diệp Thảo đùa giỡn.

-
Giao
tiếp với người Hàn ư? Nhưng Diệp Thảo làm gì biết tiếng.

Diệp Thảo biết
mình vừa bị cái tên đáng ghét kia, bắt bẻ. Cô lườm Nhật Anh một hồi. Nhưng cái
bộ dạng đó không khiến Nhật Anh sợ hãi, mà thay vào đó là càng làm cho anh cười
ngả nghiêng.

-
Vậy
thì Diệp Thảo không cần làm cũng được. Cứ đi chơi đi. Nếu bây giờ có điện thoại
thì có thể dễ dàng hơn nhiều.

Trước khi tham
giam trò chơi, điện thoại của các sinh viên đều bị thu hết. Để đảm bảo không
lên mạng sao chép, và phải tự tìm hiểu lịch sử qua cách giao tiếp với người bản
địa. Diệp Thảo đang cúi gằm mặt xuống vì xấu hổ, bỗng cô nhớ ra gì đó.

-
Hình
như! Nếu cặp đôi nào đi hết con đường đá vào cung Deoksu thì sẽ chia tay.

Nhật Anh và Huy
Nam bật cười ngả nghiêng.

-
Thôi
suy diễn linh tinh đi! Việc của em ngày hôm nay chỉ có chơi thôi. Nếu phải chia
tay thì các cặp đôi ngoài kia đến đây làm gì chứ. Chỉ có truyền thuyết “ Không
nên thề non hẹn biển nếu không muốn chia tay sớm”

Diệp Thảo lại
càng bẽ mặt hơn. Lần đầu tiên đến Hàn Quốc nên cô không hiểu gì hết, chỉ nghe
người ta kể thế thôi.

.

Lúc đó, đội của
Bảo Duy cũng vừa đến. Sắc mặt ai cũng tươi tỉnh, vì đây là nhiệm vụ dễ dàng. Tất
cả các thành viên đều biết tiếng Hàn, việc giao tiếp không còn là trở ngại lớn.
Đội này vào sau nên không gặp được đội của Nhật Anh. Vừa vào đến cung Deoksu, tất
cả đã bắt tay vào tìm hiểu, vì trên đường đến, công việc đã được giao hết rồi.
Bảo Duy, Yến Nhi sẽ tìm hiểu ý nghĩa, còn Elly và My sẽ tìm hiểu lịch sử thành
lập. Bước vào trong cung Deoksu, có phải có đến hằng trăm du khách, đa số là
người Hàn. Elly nhanh nhẹn, bước đến
chào hỏi. My cũng nhìn theo và học hỏi. Nhưng cuộc sống đâu phải dễ dàng như vậy,
rất ít người hiểu rõ về lịch sử của nơi này. Chắc trong 100 du khách người Hàn,
chỉ có 10% là biết đến.

Lúc này, Diệp
Thảo đang đi vòng quanh bảo tàng Mỹ Thuật. Cô lướt qua từng bức tranh mà chả hiểu
gì về nghệ thuật. Độ