
ng Su”.
Vẫn bằng cái giọng đều đều kiểu phán xét, chậm rãi, Boris trầm ngâm:
“Cái chính là cho dù Mia có THỰC SỰ viết kém đi chăng nữa thì liệu cô M có quyền nói thẳng vào mặt cậu ấy phũ phàng như vậy không?”
“Đúng vậy, phương pháp như vậy là rất phi giáo dục” – Shameeka tiếp lời.
“Chúng ta phải làm một điều gì đó về chuyện này” – Ling Su nói – “Nhưng làm gì thì mình vẫn chưa nghĩ ra”.
Mấy đứa đang chụm đầu vào nhau thì thào bàn cách, bỗng có ai đó tiến về phía bàn ăn của mình…
LANA
Tim mình chợt trùng xuống. Cứ mỗi lần đối mặt với nó là mình lại bị như vậy. Hèn lắm cơ!
“Áp phích đẹp quá nhỉ! Nhưng cũng vô ích thôi!” – Lana mồm thì nói mà toàn thân thì ngoáy loạn lên như búp bê đứt giây cót.
“Đúng vậy đấy. Tụi này vừa làm một cuộc bỏ phiếu sơ bộ ở căng-tin, nếu hôm nay là ngày bỏ phiếu chính thức thì mấy người thua thảm hại rồi. 16 phiếu thì làm ăn được gì” – Trisha vênh mặt đắc thắng.
Lilly vẫn
thản nhiên ngồi bóc bánh ra ăn, thủng thẳng nói: “Ý mày là trong cái
căng-tin này có 16 người dám đứng lên nói thẳng với mày rằng họ sẽ
không bỏ phiếu cho mày sao? Thật không ngờ cái trường này lại lắm kẻ
hèn hạ, bợ đỡ đến như vậy.”
“Hãy lo tới thân mày trước đi, con
mập kia.” – Lana rít lên – “Rồi xem ai mới là kẻ hèn hạ… Còn nữa, hẹn
gặp lại ở Hội trường thứ Hai tới trong buổi diễn thuyết, Mia. Không ai ở cái trường THAE này lại muốn một kẻ-thả-ốc-sên làm Chủ tịch Hội học
sinh đâu.”
Gọi mình là kẻ-thả-ốc-sên á??? Thật đáng ghét!
Nhưng mình chưa kịp đứng lên biện hộ cho hành động thả ốc sên thì Lana đã ngúng nguẩy bỏ đi mất.
Mình không muốn làm bẽ mặt Lilly trước mặt bạn trai cũ của cậu ấy và
đám bạn thân nên chỉ nhẹ nhàng nói: “Lilly, gặp mình trong toa-let.
NGAY BÂY GIỜ”
Kỳ lạ thay, cậu ý đi theo mình cái rụp.
“Lilly” – mình vận dụng hết sức bình sinh kìm nén cơn thịnh nộ đang cuồn cuộn dâng trào. Đây có lẽ là điều duy nhất mình rút ra được từ những
bài học làm công chúa với bà. Bởi vì bà với Lilly rất giống nhau, luôn
có những hành động rất không giống ai, khiến mình phát điên – “Chuyện
này thế là đủ lắm rồi. Ngay từ đầu mình đã không muốn cái chức Chủ tịch Hội rồi. Nhưng cậu cứ luôn miệng nói với mình là cậu đã có kế hoạch.
Nếu đúng như vậy thì đó là gì, hãy nói cho mình nghe xem nào. Còn nữa,
sẽ không có chuyện mình diễn thuyết trước toàn trường với nhỏ Lana đâu
đấy. KHÔNG BAO GIỜ”
“Cậu là một công chúa tập sự” – Lilly nói.
“Cái gì?” – mình nhìn Lilly như thể nhìn một sinh vật lạ.
“CÔNG CHÚA TẬP SỰ”
“Mình đã nói bao nhiêu lần rồi. Đừng có gọi mình như thế” – mình rít lên.
“Không hề. Cậu chỉ nói là đừng có gọi cậu là mẹ trẻ hay C2G – Công chúa Genovia”- Lilly vẫn từ tốn giải thích, nhưng như vậy chỉ càng khiến
mình nổi điên hơn.
“Lilly. Mình nói với cậu lần cuối: Mình
KHÔNG MUỐN làm Chủ tịch Hội học sinh, mình đã có quá đủ vấn đề phải lo
rồi. Mình sẽ không tham gia buổi tranh luận trước toàn trường với con
nhỏ Lana đó đâu”
“Cậu không muốn làm cho THAE trở nên tốt đẹp hơn sao?”
“Tất nhiên là có rồi. Nhưng vô vọng ý, Lilly. Làm sao mình thắng Lana
được. Nó là đứa con gái nổi tiếng nhất trường cơ mà. Sẽ không có ai chịu bỏ phiếu cho mình cả” - đến lúc này toàn thân mình như “hết pin”,chẳng còn hơi đâu cãi nhau với Lilly nữa.
Ngay lúc đó có tiếng xả
nước. Hóa ra không phải chỉ có hai đứa mình ở trong này, còn có người
thứ ba. Một cô bạn dáng người nhỏ nhắn vừa từ trong buồng vệ sinh bước
ra, trông dáng điệu có vẻ là học sinh năm nhất. Mình và Lilly lặng
người đi không nói được câu nào, cứ trân mắt ra nhìn.
“Công
chúa, em rất ngưỡng mộ những gì chị đã làm với mấy con ốc sên. Em dự
định sẽ bỏ phiếu ủng hộ chị” – cô bạn đó mỉm cười rất tươi với mình.
“Ha!” – Lilly reo lên, sau khi cô bạn kia chào bọn mình và đi ra trước – “HA HA! Cậu thấy chưa. Mình ĐÃ NÓI rồi mà. Điều thần kỳ ĐÃ XẢY RA.
Thời đại của Lana và đồng bọn sắp qua rồi. Mọi người trong cái trường
này đã quá chán ghét bè lũ tự phụ luôn-cho-mình-là-người-nổi-tiếng đó
rồi. Họ cần có một nữ hoàng mới. Hay một công chúa mới. Một công chúa
thật sự, cả theo nghĩa đen và nghĩa bóng”
“Lilly…”
“Cứ giữ như bây giờ và mọi chuyện sẽ ổn”.
“Nhưng, Lilly…”
“Và nhớ là thứ Bảy này cậu phải dành trọn một ngày cho mình đấy. Cậu và anh mình có thể gặp nhau vào buổi tối, nhưng ban ngày phải là của
mình. Mình chỉ cần một ngày thôi”.
“Lilly, mình KHÔNG MUỐN làm Chủ tịch” – mình nói dứt khoát.
“Đừng lo” –Lilly vỗ vai mình – “Sẽ không có chuyện đó đâu.”
“Mình càng không muốn bị mất mặt trước Lana và mọi người trong trường”
“Đừng lo” – Lilly vừa nhìn vào gương chỉnh lại mấy cái cặp ghim trên
tóc vừa nhắc lại như một cái máy – “Sẽ không có chuyện đó đâu.”
“Lilly, LÀM SAO CẢ HAI ĐIỀU ĐÓ SẼ KHÔNG XẢY RA ĐƯỢC??? KHÔNG THỂ CÓ CHUYỆN ĐÓ!!!”
Chuông reo. Kết thúc câu chuyện.