XtGem Forum catalog
Nhật Ký Công Chúa

Nhật Ký Công Chúa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3213771

Bình chọn: 9.5.00/10/1377 lượt.

gần anh Michael như thế
này thật thích, lại còn ấm nữa. Mà nói chung là khi đó mình không còn
nghĩ ra được điều gì để nói nữa.

Mình nghĩ anh Michael cũng có cảm
giác y như vậy. Vì lúc ngồi trên cái bàn Pakistan kia cả hai bọn mình
nói luôn mồm, nói không hết chuyện. Nhưng đến khi ra nhảy thì cả hai
đứa chẳng ai nói một lời nào.

Ấy thế mà ngay khi bản nhạc kết thúc
anh ấy lại tiếp tục mở máy. Anh ấy hỏi mình có muốn uống trà đá kiểu
Thái ở bàn Văn hóa Thái Lan không, hay muốn ăn chút bánh Nhật ở bàn CLB truyện tranh Nhật… Với một người chưa bao giờ tham gia một sự kiện nào của trường – ngoại trừ các buổi gặp mặt của CLB Tin học – như anh
Michael thì õ ràng anh ấy muốn bù lại quảng thời gian lãng phí bấy lâu
của mình.

Và buổi tối cứ lặp đi lặp lại như vậy cho tới lúc tàn
tiệc: mỗi khi đến bản nhạc nhanh thì cả lũ sẽ quay lại trò chuyện và
khi đến các bài slow thì lại kéo nhau ra nhảy.

Giờ thì mình cũng
không biết mình thích nói chuyện với anh Michael hơn hay là nhảy với
anh ấy hơn. Nói chung cả hai đều… rất thú vị.

Theo hai cách khác nhau, đương nhiên rồi.

Khi bữa tiệc kết thúc, cả đám bọn mình leo lên chiếc Limo nhà Tina. Đám phóng viên đã không còn chờ chực ở ngoài nữa vì chiến tranh đã nổ ra
và có lẽ họ đang lao tới đâu đó để lấy tin. Mình dùng di động gọi cho
mẹ và xin mẹ cho ở lại nhà Lilly tối hôm qua. Mẹ đồng ý ngay lập tức,
làm mình càng khẳng định là thầy G đã thông báo hết sự tình cho mẹ
biết. Không biết thầy ấy có nhớ báo tin cho mẹ về chuyện nâng điểm cho
mình từ F lên D không nhỉ.

Đáng ra thầy ấy nên cho mình điểm D+. Dù gì mình cũng đã luôn ủng hộ cho thầy và mẹ mà. Không có công cũng có cán mà.

Bố mẹ Lilly đã rất bất ngờ khi cả lũ 10 đứa - nếu kể cả chú Lars và
Wahim là 12 – xuất hiện ở bậc thềm. Nhưgn họ càng ngạc nhiên hơn khi
thấy Michael ,họ không hề biết là anh ấy đã ra khỏi phòng lúc nào. Và
hai bác đã cho bọn mình chiếm lĩnh cả phòng khách để chơi trò End of the world. Bọn mình chơi mãi đến khuya cho tới lúc bác Moscovitz đi ra kêu mọi người hãy về nhà vì đã muộn rồi và rằng sáng mai bác ấy còn có một cuộc hẹn sớm.

Mọi người chào tạm biệt và lục đục ra thang máy,
trừ mình và gia đình nhà Moscovitz. Sau khi thấy mình đã khóa cửa an
toàn, chú Lars cũng đánh xe quay trở lại Plaza – nhiệm vụ của chú ấy
đến đây là kết thúc. Mình đã bắt chú ấy phải hứa là không được kể cho
bố nghe về nụ hôn ban tối. Chú ấy đã nói là sẽ không để lộ ra, nhưng
biết làm sao được, đàn ông họ có những kí hiệu ngầm với nhau lắm. Ví dụ như chú Lars và anh Michael bắt tay nhau kiểu ăn mừng ở cửa thang máy
chẳng hạn.

Tuy nhiên, buổi tối của mình vẫn chưa kết thúc ở đó.
Điều bất ngờ nhất là bữa tối hôm qua chính là việc mình đã biết anh
Michael hằng ngày nhốt mình ở trong phòng làm cái gì. Anh ấy đã cho
mình xem, nhưng bắt phải thề là sẽ không tiết lộ với bất kì ai, kể cả
Lilly. Có lẽ mình không nên viết ra đây, phòng trườn ghợp nhỡ có ai lấy được cuốn sổ này và đọc được. Mình chỉ có thể nói được là Lilly đã phí phạm thời gian để thần tượng Boris Pelkowski, vì có một thiên tài âm
nhạc trong chính gia đình cậu ấy mà không biết.

Còn nữa, anh ấy
chưa bào giờ trải qua một trường lớp nào!!! Anh ấy đã tự học cách đánh
guita bass và tự mình soạn nhạc! Bài anh ấy chơi cho mình nghe có tên
là “Tall Drink Of Water”. Bài hát nói về một cô gái cao ráo, xinh đẹp
không hề biết có một chàng trai đang yêu thầm cô ấy. Một ngày nào đó
bài hát này sẽ đứng đầu trong bảng xếp hạp Billboard. Một ngày nào đó
cái tên Michael Moscovitz sẽ cũng nổi tiếng như Puff Daddy. Chắc chắn
đấy.

Mình không hề nghĩ mình đã mệt đến thế sau khi mọi người đã về hết. Ngày hôm qua quả là dài. Mình đã chia tay với một người ngay
trong buổi hẹn hò đầu tiên. Riêng việc đó cũng đã đủ mệt mỏi rồi.

Mệt là mệt vậy nhưng mình vẫn thức dậy rõ sớm nằm ôm Pavlov, lắng nghe
tiếng xe cộ đi lại trên phố 5. Lần nào ngủ ở nhà Lilly cũng vậy. Tiếng
xe cộ cũng không ồn lắm vì cửa sổ nhà Moscovitz đều được cách âm. Giờ
đây mình cảm thấy mình quả là một người may mắn, mặc dù lúc trước cũng
có nhiều việc không hay xảy ra. Thật là tuyệt với khi cuối củng mọi
chuyện cũng đã kết thúc tốt đẹp.

Mình nghe thấy tiếng leng keng
trong bếp. Chắc chị Maya đang ở trong đó chuẩn bị nước cam không hạt
cho bữa sáng. Mình phải xuống coi xem chị ấy có cần giúp gì không.

Không biết sao nữa, nhưng MÌNH THỰC SỰ ĐANG RẤT HẠNH PHÚC!

Thật may mình không mất gì nhiều lắm để có được hạnh phúc như thế này!



Tự dưng hôm nay bà cùng bố tới nhà mình. Bố muốn biết buổi dạ tiệc tối
qua thế nào. Chú Lars đã không nói gì với bố!!! Mình quý chú vệ sĩ của
mình ghê. Bà nội báo cho mình biết bà sẽ đi vắng khoảng một tuần, vì thế mấy bài học làm công chúa của mình phải hoãn một thời gian. Bà nói cần phải đi thăm ai đó tên là Baden-Baden. Đó là chuyến viếng thăm hàng
năm không bao giờ có ngoại lệ của bà. Có lẽ ông ấy là bạn với ông
Boutros-Boutros, ng