XtGem Forum catalog
Nhị Tiểu Thư Em Sẽ Thuộc Về Ta

Nhị Tiểu Thư Em Sẽ Thuộc Về Ta

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3213225

Bình chọn: 10.00/10/1322 lượt.

ên cười lớn.

Trương Luật nhìn người phụ nữ này mà lắc đầu, xem ra cô ấy vẫn chính là đúng như câu nói càng đẹp thì càng độc.

************

Minh Trí cùng Trần Hậu ngồi trên chiếc xe hơi màu đen tiến đến biệt thự của
Hàn lão. Người đàn ông này nổi tiếng nham hiểm, ông ta là người sở hữu
nhiều bất động sản và rất có tiếng noi trong thương trường. Người này có lẽ chỉ có Minh Trí mới có thể ra tay giúp Anh Thư thoát khỏi.

-Hôm nay rồng đến nhà tôm sao, thật là khách quý đến nhà không kịp nghênh
đón rồi. - Hàn lão mặc dù nghi hoặc vì sao Minh Trí tới tìm nhưng luôn
tạo ra vẻ nồng hậu đón tiếp.

-Hàn lão gia thật quá lời rồi, tôi đến nơi này là có việc muốn nhờ Hàn lão gia giúp đỡ. - Minh Trí đáp.

-Tôi lại có thể giúp được Trần tổng sao? - Hàn lão đáp.

-Tôi có một người quen nợ tiền của Hàn lão gia, hôm nay tôi đến để thanh toán giúp người ấy. - Minh Trí nói.

-Là người nào, người nợ tôi không phải số nhỏ.

-Vâng, chính là gia đình của cô ca sĩ Anh Thư kia.

- Chuyện đó không phải đã được giải quyết rồi sao, cô ấy cũng đã đồng ý
lấy tôi và tôi sẽ xoá nợ cho gia đình cô ta. - Hàn lão khó chịu đáp.

- Có thật là con bé đồng ý sao? Chúng ta trực tiếp hỏi. - Minh Trí vẫn giữ thái độ hoà hoãn, lời nói không một chút ấp úng.

- Là Trần tổng ép tôi rồi, sính lễ tôi cũng đã tặng cho cha cô ta. Đâu thể nói vì một lời nói của cô ta mà tôi phải nhượng bộ.

- Hàn tổng, vì vậy tôi mới phải đích thân đến nơi này nhờ ông, hãy buông
tha cho con bé nó chỉ đáng tuổi con gái ông thôi mà. - Minh Trí thuyết
phục.

- Hàn gia tôi một khi đã đầu tư thì không thể để thua
lỗ, xin phép không nể mặt Trần tổng lần này tôi giúp không được. - Hàn
lão từ chối, con mồi quá xinh đẹp khiến ông mê mẩn.

- Nếu Hàn
tổng không nể mặt, thì tôi cũng không nể mặt nữa. - Minh Trí nói xong,
liền cho người vào trong lục soát. Trước khi đến nơi này anh đã cho điều tra về chổ ở của Anh Thư, được biết vì sợ cô dâu bỏ trốn nên Hàn lão đã mang về biệt thự này mà nhốt không cho ra ngoài.

- Các người không được phép tự tiện vào nơi này, tôi sẽ gọi cảnh sát. - Hàn lão hét toáng lên.

- Vâng, mời ngài gọi đi. - Minh Tri nhếch miệng cười. - Cảnh sát đến nơi
này sẽ phát hiện Hàn tổng của công ty bất động sản Hàn gia bắt nhốt
người trái phép, cho vay nặng lãi và những chuyện làm ăn phi pháp sẽ
được cảnh sát tra ra cả.

- Mày… làm sao mày biết… - Hàn lão xanh mặt.

- Nếu sợ người khác biết thì đừng làm. - Minh Trí nhìn thẳng vào mắt Hàn
lão mà nói. - Nếu như Hàn tổng không nhượng bộ một chút, tôi không chắc
công ty của ngài có thể duy trì đến quá ngày mai.

Minh
Trí vừa nói xong, bọn đàn em của Trần Hậu từ trên lầu đưa Anh Thư đi
xuống. Trên gương mặt cô có vết bầm, Trần Hậu thấy vậy liền vô cùng tức
giận. Cả đời làm giang hồ hiểm ác, nhưng anh còn chưa từng động tay đánh người phụ nữ nào. Nay bọn họ lại hành hạ một đứa trẻ trong thật yếu
đuối như vậy. Trần Hậu đi tới phía Hàn lão nhìn ông bằng đôi mắt giận
dữ.

- Ông đánh con bé. - Trần Hậu nói.

- Không, không phải tôi. - Hàn lão nhìn ánh mắt giận dữ của Trần Hậu thì sợ hãi.

Trần Hậu ghét nhất loại đàn ông đánh phụ nữ, và loại dám làm không dám nhận. Không suy nghĩ liền tung một cước, lão già vang vào chiếc ghế gần đó mà nằm ôm đầu.

- Quả thật tôi không làm gì cô ta cả mà, tôi chỉ vừa đón cô ta về thì các người đến. - Hàn lão sợ hãi hét lên.

- Đúng vậy, ông ta không hề đánh con. - Anh Thư lên tiếng.

- Vậy những dấu vết trên người cháu là gì. - Trần Hậu hỏi.

- Là do con cải lời cha không muốn gả cho ông ta nên bị cha đánh. Không
liên quan đến ông ta. - Anh Thư nhìn dáng vẻ sợ hãi của Hàn lão mà buồn
cười, dù sao ông ta cũng chưa làm gì cô.

Minh Trí đi tới một bước lại gần Hàn lão đang nằm, sau đó quăng một valy tiền xuống đất trước mắt ông ta mà nói.

- Đây chính xác là số tiền nhà con bé nợ ông, từ nay không được làm phiền con bé nữa. Tôi không phải là kẻ không biết điều, nợ thì phải trả.
Chuyện làm ăn của ông tôi sẽ không xen vào, nhưng mà... ở ác át sẽ gặp
quả báo.

Minh Trí nói xong liền bỏ ra ngoài, Trần Hậu nhìn Anh Thư rồi nói:" Chúng ta đi thôi."

- Vì sao hai người lại đến cứu cháu. - Anh Thư vẫn luôn thắc măc.

- Là Thiên Bảo nhờ ta giúp. - Trần Hậu đáp

- Cháu cảm ơn bác. - Anh Thư cúi đầu nói.

- Không cần cảm ơn ta, hãy cảm ơn Thiên Bảo. Vì ta làm điều này là vì
điều kiện dành cho nó, không phải làm vì con. - Trần Hậu thẳng thắng
nói.

- Nhưng dù sao, bác đã đến cứu con. Con không có gì ngoài hai tiếng cảm ơn, chỉ mong bác nhận.

- Được rồi, ta sẽ đưa con về nhà. - Trần Hậu đáp.

- Không, bác và bác Trần đừng lo cho cháu. Cháu sẽ tự về. - Anh Thư từ chôi.

- Vậy coi như ta đã làm xong việc thằng bé nhờ, tạm biệt cháu tại đây. -Trần Hậu nói xong cũng dời ra xe.

Anh Thư đi thẳng con đường