80s toys - Atari. I still have
Nhị Tiểu Thư Em Sẽ Thuộc Về Ta

Nhị Tiểu Thư Em Sẽ Thuộc Về Ta

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3211361

Bình chọn: 7.5.00/10/1136 lượt.

a mẹ Rose, chuyện của Tuấn Khôi và Tố Tố, nay lại là chuyện
của Rose… hết thảy chuyện này, phải gom vào một lần bắt cô ta trả giá.

Minh Trí quay mặt lại, mở trong tủ mình ra một khẩu súng ngắn tinh tuý sắc sảo.

- Đã lâu không dùng tới, lần này… có lẽ phải cần đến mày. - Minh Trí nói, ánh mắt lạnh lùng, Tố Uyên chính là con mồi của người đàn ông lạnh lùng tàn nhẫn nhưng lâu nay chôn giấu.

***************

- Thiên Bảo, anh mang tôi đi đâu vậy. - Anh Thư ngồi trên xe Thiên Bảo hỏi.

Thiên Bảo không trả lời tiếp tục tăng tốc…

Thiên Bảo mang Anh Thư ra biển, nơi này thật trong xanh nhưng lại vắng vẻ. Nơi này xem ra chỉ có một mình anh và cô.

- Anh thật là khó hiểu. - Anh Thư nhìn Thiên Bảo nói, gió biển thổi mái
tóc của anh rối bời, khiến vẻ điển trai của anh thêm chút hoang dã.

- Anh Thư, những ngày qua em sống có tốt không. - Thiên Bảo nói.

- Tất nhiên là rất tốt rồi. - Anh Thư bâng quơ trả lời.

- Xem ra, tôi không quan trọng lắm đối với em sao? - Thiên Bảo nhìn vào đôi mắt to tròn của Anh Thư.

Anh Thư ấp úng, anh ta đang lại bày ra trò gì.

- Hay trong lòng em, người đàn ông kia đã chiếm trái tim em. - Thiên Bảo nắm chặt bờ vai Anh Thư.

- Thiên Bảo, chuyện tình cảm riêng tư của tôi, anh quan tâm đến làm gì.

- Vì tôi… yêu em. - Thiên Bảo nhìn Anh Thư nói.

- Anh đang đùa sao? - Anh Thư không dám tin.

Thiên Bảo bỗng dưng buông Anh Thư ra, vừa rồi anh vừa nói điều gì, tại sao
nhìn vào đôi mắt cô anh lại thốt ra những lời như vậy.

Anh
Thư nhìn biểu hiện của Thiên Bảo khẽ cười nói:” Anh lại mang tôi ra đùa
giỡn, bỗng dưng xuất hiện mang tôi ra trêu đùa rồi lại bỗng dưng mất
tích. Đến khi tôi tưởng chừng đã quên được anh, anh lại xuất hiện mà
khiến trái tim tôi có thêm một vết thương nữa… Anh yêu tôi sao, nực
cười.. có chết tôi cũng không dám tin điều đó.”

- Đúng vậy, tốt nhất thì em đừng tin…

Thiên Bảo lại thất bại… ám ảnh của anh về Rose, về tình cảm lâu nay dành cho
Rose lại ngăn cách trái tim anh như vậy, biết rõ mình có tình cảm với
Anh Thư, lại không thể đến bên cạnh vì sợ đó không phải là tình yêu, sẽ
làm Anh Thư phải đau khổ hơn.

- Đưa tôi về… - Anh Thư quay lưng lại nói.

Thiên Bảo choàng tay ôm lấy cô từ phía sau.

- Đừng yêu người khác, xin em.

Anh Thư bất ngờ đứng im.

- Đợi tôi, lần gặp mặt sau… tôi nhất định sẽ xác định rõ ràng.

Anh Thư không nói gì. Đợi anh sao, đợi cho đến khi nào đây… nhưng trong
lòng cô gái yếu mềm kia, đã xác định câu trả lời… Có lẽ cuộc đời này bất công, lại khiến cô đem lòng mình trao cho kẻ chỉ biết đùa giỡn tình cảm của cô.

Anh Thư bước vào bên trong căn nhà hiện tại của mình
thì gặp chị Châu đang ngóng đợi mình. Chị Châu là quản lý của cô, nhưng
cô luôn xem chị như người chị gái thân thiết, tâm sự của Anh Thư chị
Châu đều hiễu rõ.

- Chị. - Anh Thư khẽ nói.

- Em đi đâu mà không nói một tiếng, chị rất lo lắng. - Chị Châu lo lắng nhìn Anh Thư nói.

Anh Thư không nói gì, dựa đầu vào vai chị Châu khóc nức nở.

Chị Châu im lặng, để cho cô ấy khóc, sẽ thoãi mái hơn.

- Em lại đi gặp hắn ta. - Chị Châu thấy Anh Thư bình tĩnh hơn thì hỏi.

- Dạ, em không thể quên anh ấy.

- Hắn ta tìm em đã nói gì.

- Anh ấy nói rằng hãy đợi anh ấy xác định tình cảm.

- Hắn ta nói như vậy, nghĩa là trong lòng cũng đã có tình cảm với em. Anh Thư, em thích hắn ta như vậy, mất ăn mất ngủ vì hắn ta. Nếu hắn ta đã
có tình cảm với em như vậy, chúng ta phải nắm bắt cơ hội này.

- Em không hiểu?

- Em phải tiếp cận hắn nhiều hơn, phải khiến hắn ta không thể thiếu em.

Chị Châu mỉm cười nói tiếp:” Trước tiên, em hãy ăn mặc thật đẹp. Chị đưa em đến nhà tìm hắn, xem như một người bạn ghé thăm vậy.”

Anh Thư nghe lời chị Châu ăn mặc thật đẹp, trang điểm lộng lẫy như một công
chúa. Chị Châu tìm hiểu được Thiên Bảo hiện tại đã về căn chung cư mà
lần trước Anh Thư ở lại, chị khẽ cười lần này thì thật là thuận tiện,
không phải e dè phụ huynh.

Chị Châu không lên, để một mình Anh Thư lên tìm Thiên Bảo.

Cô không gõ cửa, tấm thẻ vào nhà mà Thiên Bảo đưa cô vẫn còn giữ. Cô đẩy
cửa bước vào liền nhín thấy Rose mặc một chiếc khăn tắm toàn thân bước
ra từ phòng tắm, Rose nghe tiếng cửa ra vào liền nghĩ là Thiên Bảo nhưng không phải. Hai cô gái nhìn nhau lạ lẫm.

- Anh Thư, sao cô vào bên trong được vậy. - Rose tròn mắt hỏi.

- Cô sống ở đây với Thiên Bảo sao? - Anh Thư cũng ngạc nhiên không kém.

Thiên Bảo từ bên ngoài đi vào, anh vừa mới xuống dưới mua ít đồ dùng quay lại thì thấy cảnh tượng này. Chắc chắn sẽ lại gặp chuyện phiền toái.

Anh Thư nhìn Thiên Bảo liền quay đầu bỏ chạy. Cô tức giận, anh ta là đang
sống cùng cô gái khác, cô lại tự làm nhục mình là đi tìm anh ta. Cái gì
mà chờ đợi, chỉ là anh ta chính là kẻ ác nhân đi trêu chọc phụ