
/>
“Không nhầm đâu, chính là Bùi Kỷ Trung! Mình thấy hình cậu ta trên mạng rồi, nhưng xem ra còn đẹp hơn trong hình!” Bảo Nhi nói có vẻ rất chắc chắn.
Nhỏ nói tiếp: “Nghe bọn chúng kháo nhau rằng, mặc dù trong trường có nhiều nữ sinh theo đuổi, nhưng đến giờ cậu ta vẫn chưa có bạn gái, bởi vì cậu ta là người theo chủ nghĩa đàn ông mẫu mực, rất khắt khe với phụ nữ! Cậu vừa làm cậu ta mất mặt đấy!”.
“Thì sao nào?” Tôi ưỡn ngực làm ra vẻ bình tĩnh, nhưng thực sự đã hơi run. Cậu ta… liệu cậu ta có tìm tôi trả thù không?
“Xem, mặt cậu tái kìa, chắc là sợ chết khiếp rồi chứ gì? Dám mắng trưởng ban nhạc Hip Hop!”.
“Đâu có? Mình mà sợ hắn sao!!”.
“Được rồi cậu không sợ, đến lúc cậu ta tìm cậu trả thì, cậu đừng lôi mình vào đấy. Khó khăn lắm mình mới thi đậu vào trường Thừa Nguyên, mình không muốn gặp rắc rối!”.
“Cái gì? Cậu dọa mình đấy à, có phải mình đã gây ra chuyện lớn không? Mình cũng đây muốn phiền phức gì!”.
Tôi hơi bực dọc vì những lời của Bảo Nhi.
“Vậy làm thế nào? Mắng thì cũng mắng rồi! Mình thấy cứ làm lớn chuyện luôn, lấy độc trị độc vậy, chỉ còn con đường đó thôi, nếu cậu xin lỗi thì thua trắng tay! Cậu ta chẳng cho cậu cơ hội chuộc tội đâu!!!”
“Xem ra chỉ đành như vậy! Hơn nữa cậu ta học ở trường Thuận Kim, chắc mình với cậu ta cũng chẳng gặp nhau nữa! Nếu tình cờ gặp trên đường, mình tránh mặt là được!!!”.
“Được rồi, cậu muốn làm gì cũng được, chúng ta có quay lại chỗ biểu diễn không? Tiết mục của Triết Dân sắp bắt đầu rồi!” Thôi thì quay lại xem biểu diễn. Không nên để chuyện nhỏ như thế nào làm hỏng việc lớn, nghĩ vậy chúng tôi quay trở lại hội trường.
Hội trường rất ồn áo. Có quá nhiều người đến cổ vũ! Tôi và Bảo Nhi cố chen vào biển người, sau một hồi chen lấn, cuối cùng chúng tôi cũng tìm được chỗ đứng.
“Đến lượt ai biểu diễn? Tại sao mọi người phấn khích thế?” Tôi nói như quát vào tai Bảo Nhi.
Trong này ồn quá, chúng tôi phải nói chuyện lớn tiếng như vậy.
“Mình cũng không biết, để mình hỏi thử!”.
“Bạn ơi, cho hỏi, đến lượt ai biểu diễn vậy, sao mọi người phấn khích thế? Tiết mục của Tống Triết Dân chưa bắt đầu mà!”. Bảo Nhi hỏi người bên cạnh.
“Nghe nói là ban nhạc Hip Hop của trường bên cạnh, tất cả đều đẹp trai!”.
Cái gì?! Thì ra là ban nhạc Hip Hop cũng tham gia biểu diễn!!
“Để mình xem thử…” Tôi kiễng chân, cố nhìn lên sân khấu.
Nếu không nhìn thấy thì đã sao, nhưng tôi vừa nhìn đã giật thót tim: thì ra người đang biểu diễn trên sân khấu chính là người đã cãi nhai với tôi lúc nãy!!
Lúc này cậu ta đang hát trên sân khấu, bọn con gái ở dưới sân khấu thì cứ hò hét khàn cả giọng.
Cậu ta… cậu ta được mến mộ thế sao?!
Bình tĩnh! Bình tĩnh! Tôi nói với mình. Nhất định phải bình tĩnh.
Đúng vậy, tôi vừa gây gổ với anh chàng đẹp trai này.
Nhưng dẫu thế nào tôi cũng không định quen cậu ta, thế thì sợ quái gì!!
Sau này chỉ cần tránh xa cậu ta là được!!
Tôi hờ hững nhìn Bùi Kỷ Trung, thừa nhận cậu ta hát rất hay, lại rất đẹp trai, nhưng tính cách thì kém quá, chẳng có phong độ tí nào, so với Triết Dân của tôi, còn thua xa. Cậu ta chẳng làm tôi rung động chút nào.
Hết chương 1
Tôi đang suy nghĩ, chợt nghe Bảo Nhi kéo áo tôi gào lớn: “Y Nghiên, Y Nghiên, đang nghĩ gì vậy? Triết Dân lên sân khấu rồi kìa!”.
Ôi chao, suýt nữa hỏng việc lớn rồi! Cả hội trường đều nhốn nháo.
“Ladies and Gentlemen thân mến, tiết mục tiếp theo sẽ là nhóm Long Đằng, nhóm nhạc cool nhất, pro nhất của trường Trung học Thừa Nguyên!”
MC vừa dứt lời, bọn con gái đã gào lên.
Tôi cũng không khỏi kích động: “Mình không thể nhận thua! Hôm nay là lần đầu tiên ra trận, một chuyện nhỏ như thế không thể phá vỡ kế hoạch của Hàn Y Nghiên này! Mình là học sinh ưu tú của trường Thừa Nguyên mà!!!”.
Phấn chấn lên! Hàn Y Nghiên! Tôi nói với mình! Tâm trạng tôi lập tức dễ chịu hơn.
Lúc này, tiếng nhạc trên sân khấu đã trổi dậy, khán giả dưới sân khấu nhốn nháo cả lên, tôi cũng gào to cùng bọn họ: “Long Đằng! Long Đằng!”.
Không nghi ngờ gì nữa, người gào lớn nhất là tôi, Hàn Y Nghiên.
Làm sao tôi có thể bỏ qua cơ hội tiếp cận Triết Dân được?!
Trong trường Trung học Thừa Nguyên, nếu ai chưa từng nghe đến tên Triết Dân, sẽ bị cho là lạc hậu!!!
Cho đến nay, tôi đã âm thầm theo dõi Triết Dân 17 ngày 2 giờ 35 phút 24 giây rồi!
Tôi đã biết chiều cao, cân nặng, số đo ba vòng (?), ICQ (phần mềm trò chuyện trực tuyến rất phổ biế ở Hàn Quốc)… của Triết Dân, thậm chí cậu ta thích đến nơi nào, thích ăn món gì tôi cũng đã nắm rõ trong lòng bàn tay!
Chẳng hạn như cậu ta thích dùng nước hoa thể thao Adidas nhất…
Sau này tôi sẽ nói cho bạn biết, bây giờ thì không rảnh, bởi vì Triết Dân của tôi đã lên sân khấu rồi.
Ái chà, hôm nay Triết Dân thật bảnh trai!!!
Cậu ấy đứng giữa ba