Quy Luật Sống Còn

Quy Luật Sống Còn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322030

Bình chọn: 7.00/10/203 lượt.

Giữa chốn Sài thành đất chật người đông với biết bao biến động, cầm tấm bằng Kinh Tế loại khá trên tay, Nguyên – chàng trai 22 tuổi hãy vẫn còn nhiều bỡ ngỡ và thiếu kinh nghiệm trong cuộc sống. Không có người đỡ đầu, không quen biết thân thuộc, thật khó để tìm được một công việc ổn định và như ý. Lần lựa qua nhiều công ty xin việc mà chỉ nhận được những cái lắc đầu, vì hầu hết người quản lý đều cần một người có kinh nghiệm, đã từng làm việc ở một nơi nào đó để dễ bố trí công việc và đỡ mất công hướng dẫn nhiều khi vào làm. Không nản lòng, Nguyên quyết định rẽ vào hướng đi khác, chỉ là tạm thời thôi, vì mong phải có ngay một công việc nào đó để có đồng lương qua ngày trước khi túi tiền sắp sửa rỗng. Tình cờ thấy một trung tâm tin học đang cần tuyển người, anh vào xin . Vì trước đó anh cũng có đăng ký học khóa quản trị mạng và phần mềm máy tính, có tấm bằng kỹ thuật viên và tất nhiên cũng đạt chứng chỉ B tin học khi còn học năm 2 rồi, trước đây công việc part-time của Nguyên là trực tiệm net cho quán gần trường, cũng đã khá quen. Xem qua hồ sơ anh lập tức được nhận ngay chỉ qua vài câu hỏi nhỏ, được sắp xếp vào ban quản trị điều hành hồ sơ dữ liệu mẫu cho khách hàng giao dịch, thiết kế đồ họa các sản phẩm dịch vụ.

Ba triệu một tháng, đồng lương khá ổn với một chàng sinh viên nghèo mới ra trường bỗng dưng được nhận việc rất nhanh sau gần 3 tuần lao đao vì thất nghiệp. Dù rất vui, muốn ăn mừng với bạn bè vì tìm được việc nhưng do túi tiền đã cạn, cần ráng bương chải cho hết tháng mới có đồng lương đầu tiên nên cậu đành cố nhịn. Mà bản tính Nguyên vốn cũng không mấy rộng rãi, thoáng đãng gì. Có lẽ dòng máu kinh doanh tính toán trong người hơi cao nên cậu lúc nào cũng chi li này nọ, luôn tính trước hệ quả và độ rủi ro trước khi thực hiện bất kỳ việc gì, vì thế mà đến giờ này anh chàng vẫn chưa có được một mối tình vắt vai. Chính xác thì Nguyên cũng có để ý và thầm thương trộm nhớ một vài cô nàng cùng khóa hồi đại học, nhưng hễ vừa “rung động” trước cô nào là y như rằng cô đó đều nằm trong hạng mục “hoa đã có chủ”, rõ chán!

Tạm gác chuyện nhân tình thế thái qua một bên, điều quan trọng trước mắt với Nguyên lúc này là tìm được việc làm, lo cho bản thân sống ổn định để khi khấm khá còn phụ giúp gia đình nữa. Ngày đầu tiên đi làm, tâm trạng hứng khởi náo nức lẫn hồi hộp dâng tràn, nhưng trên hết là một quyết tâm làm việc thật chăm chỉ để kiếm được tiền. Bước vào sỡ làm, rất nhiều ánh mắt tò mò hiếu kỳ nhìn chằm chằm vào cậu, một anh chàng có ngoại hình tương đối ưa nhìn thôi chứ cũng chả lấy gì nổi bật tỏa sáng, cao 1m75, nặng 60kg, tương đối gầy nhưng khi mặc áo sơ-mi quần tây “đóng thùng” thì trông cũng khá bảnh.

- Ê, mới đi làm ngày đầu tiên hả nhóc? – Một giọng nói khá kênh kiệu cất lên.

Nguyên giật mình quay lại, là một anh mặt rỗ hơi đen và khó đăm đăm:

- Dạ, em mới đi làm ngày đầu tiên.

- Biết làm gì không mà vô đây? – Hắn ta nói với một vẻ mặt khinh bỉ.

- Dạ… tất nhiên là có biết chút đỉnh về chuyên môn nên em mới xin vào đây làm chứ ạ! Mong anh chỉ dẫn thêm!

- Đây không có rảnh đâu mà làm chuyện bao đồng, tự xử đi!

- Ớ…

Nguyên ngớ người vì thái độ cực kỳ vô duyên của cái tên đã xấu mà còn chảnh đó, chưa kịp nói thêm được gì thì hắn đã quay lưng bỏ đi mất. Rồi người đã phỏng vấn khi Nguyên xin việc bước tới nói:

- Ủa em tới rồi à? Phòng làm việc của em ở tầng 2 đấy, em lên đó sẽ có người hướng dẫn em công việc.

- Dạ lúc nãy em có gặp một anh chắc đã làm việc ở đây, dáng người ốm ốm đen đen mà sao có thái độ không được hòa nhã lắm!

- À, đó là Tân, làm bên sắp xếp dữ liệu, tính ra thì cậu ta là cấp dưới của em đấy!

- Cấp dưới của em?

- Ừm, đã làm việc được 3 năm rồi, nhưng tính cậu ta nóng nảy, làm việc không tập trung, lại cẩu thả, nhiều lần sếp tính cho thôi việc nhưng vì nể cậu ta là con người bạn nên châm chước cho qua đấy!

- Nếu đã quen biết sao không cho làm ở cấp cỡ em luôn ạ?

- Trời, em có bằng cấp hẳn hoi nên khác. Cậu ta có tấm bằng lận lưng nào đâu, học hết cấp 3 thi rớt đại học liên miên, rồi trung cấp ráng lắm mới lấy nổi cái bằng ra làm, cho hắn ngồi bàn giấy là may lắm rồi đó!

- Ồ, thôi em xin phép lên phòng làm việc!

- Ừm, ngày đầu làm việc may mắn nha!

- Dạ, cám ơn anh!

Nguyên vừa đi vừa cười đắc chi, hóa ra quen biết chưa hẳn đã được ưu tiên, quan trọng nhất vẫn là thực tài của mình. Vào công việc, Nguyên được các đồng nghiệp hướng dẫn khá tận tình, hòa nhã, cậu cảm thấy yên tâm và thoải mái rất nhiều. Anh đồng nghiệp trạc tuổi Nguyên trò chuyện:

- Nguyên xin vào làm theo hồ sơ hay có người giới thiệu vào thế?

- Ờ, mình xin vào khi thấy có bảng tuyển nhân sự ở phía trước công ty.

- Ồ, vậy là cũng may mắn ha! Mới vào đã được nhận ngay ở chiếc ghế quản trị. Tất cả chỉ có 3 vị tri thôi đó, nhưng cũng không nhẹ nhàng đâu, phải cố gắng nhiều đó.

- Ừm, mình biết mà. Nếu công vi


Polly po-cket