
ao anh cũng là người đầu tiên nâng đỡ dìu dắt em trong những ngày đầu làm việc. Nhưng có trách thì hãy trách tại sao anh biết quá nhiều, ở đời không phải bất kỳ sự hiểu biết nào cũng đều có lợi!!!
- Cậu có vẻ sành đời nhiều hơn tôi nghĩ. Tôi sẽ không trách gì cậu đâu! Cũng như không còn đủ quyền hạn hay khả năng để phơi bày những điều cậu làm, nhưng mong rằng cậu sẽ biết dừng lại đúng lúc.
Nghĩa quay mặt bước đi, lòng Nguyên chợt thoáng lên một nỗi buồn xa xăm, liệu cậu có thể dừng lại không khi mình đã leo lên đến lưng chừng ngọn núi?
Buổi họp mặt nhân sự trong ban điều hành phiên bản mới bắt đầu. Sếp Tổng đứng trước toàn thể để tuyên bố phân công chức vụ mới cho các nhân viên quản trị mới:
- Vì sự chuyển hóa vượt bậc từ phiên bản đầu tiên sang phiên bản X.02 có quá nhiều đổi mới nên lực lượng nhân sự cũng thay đổi nhiều, cộng với thời gian qua có nhiều anh em xảy ra một số chuyện nên đã ra đi. Nay tôi thay mặt ban quản trị phân bố lại trật tự chức vụ cho các thành viên ban quản trị như sau…
Trình tự các vị trí đều được thay thế thích hợp theo phân cấp thời gian. Hiển nhiên, Nguyên trở thành trưởng Ban điều hành số 3 ngang tầm với anh Bình và chị Thoa ở hai phòng còn lại. Chỉ sau chưa đầy 3 tháng làm việc, Nguyên đã từng bước loại trừ những kẻ cạnh tranh, vươn lên vị trí đáng mong ước mà nhiều người vốn phải nổ lực cả năm mới có được. Nhìn lại những chặn đường đã qua, Nguyên nửa cảm thấy tự hào nể phục mình thật tài giỏi và bản lĩnh, nửa thấy mình thay đổi quá nhiều từ những biến động trên đường đời. Từ một chàng sinh viên mới ra trường hiền hòa, hoạt bát, Nguyên đã dần biến thành một con người thực dụng, từng trải và lắm mưu mô. Trong một phút giây lắng đọng, Nguyên cũng đã tự hứa với lòng là sẽ sống tốt trở lại, đàng hoàng và hiên ngang, không toan tính vụ lợi nữa… Thế nhưng, định mệnh đã không cho cậu được như thế.
Điều bất ngờ đầu tiên mà Nguyên nhận được, đó là Huy được xếp bổ nhiệm vào phòng quản lý của Nguyên. Như vậy từ đây, hai người lại tiếp tục làm việc chung với nhau ở cường độ mật thiết hơn trước. Với khả năng của Huy, việc được thăng lên dàn điều hành chỉ sau 2 tháng làm việc cũng có vẻ hơi nhanh, vì cậu ấy tuy chịu khó cần cù nhưng còn khá chậm chạp trong các vấn để xử lý nghiệp vụ, không linh động và nhạy béng. Nhưng Nguyên cũng vấn vui vẻ hợp tác, vì dù sao Huy cũng được cái tính hiền lành, khù khờ biết nghe lời chứ không ương ngạnh ra vẻ như những thằng cấp dưới khác. Đã có không ít tên dưới cơ Nguyên mà còn cà chớn nói lén hay khó chịu này nọ, đều đã bị cậu chàng “hạ đo ván”, hoặc bị khiển trách, phê bình, làm kiểm điểm, có khi nặng nhất là trừ lương do những lỗi khá cơ bản mà chỉ những người “có nghề” như Nguyên mới tự biết nguyên nhân ẩn sâu trong nó.
Hôm nay vì công việc ít nên các nhân viên điều hành được phép về sớm 15 phút (tất nhiên ngoại trừ những tên “lính” không biết điều với Nguyên thì phải ở lại làm hồ sơ cũ cho đến hết giờ làm), Huy có ý mời Nguyên đi uống café để nói chuyện chút, cậu đồng ý. Hai người cùng đến quán gần sỡ làm.
- Anh có vẻ nghiêm khắc với cấp dưới quá ha?!
- Có gì đâu mà nghiêm, tôi cũng chỉ làm theo lệnh sếp Tổng thôi! Với lại do họ làm việc không tốt, lại chểnh mãn lo ra nên không được ưu tiên về sớm chứ sao!
- Cũng may là em không lười, chứ không chắc cũng đồng chung cảnh ngộ với mấy cậu kia quá!
- Hì...ừ. Thế nên cậu phải làm việc chăm chỉ đấy! Nhất là thái độ lúc nào cũng phải hòa nhã, biết trên biết dưới mà cư xử cho tốt. Chứ không thì tôi cũng sẽ phạt như thường đấy!
- Dạ, em biết rồi!
- Mà cậu năm nay nhiêu tuổi rồi?
- Dạ em 21.
- Ờ, vậy là nhỏ hơn tôi một tuổi, nhưng tướng tá đô con hơn nên nhìn hơi già dặn nhỉ!
- Dạ có gì đâu! Nhìn em vậy chứ còn khờ lắm, chứ đâu dày dạn kinh nghiệm như anh. Bề ngoài trông anh có vẻ thư sinh nhưng lại bản lĩnh và nhạy bén ghê luôn, em rất nể phục!
- Haha, cậu làm tôi nở lỗ mũi luôn nà! Chẳng có gì to tát đâu, chỉ cần cố gắng là được thôi!
- Vâng, em đang cố học theo anh đây. Mà anh Nguyên có bạn gái chưa?
- Haiii, cậu lại nhắc đến nỗi đau thiên thu của tôi rồi. Chắc tại tôi xấu trai với nghèo hèn nên chả cô nào thèm ngó tới cả!
- Trời, trông anh cũng ok lắm mà. Còn tiền tài thì anh cũng đang trên đà thăng tiến, từ từ rồi cũng sẽ giàu lên thôi!
- Ừ, nói vậy thôi chứ chắc tại tình duyên chưa tới. Với lại tôi cũng nhát gái lắm, hahaha. Cậu có ai không làm mai cho tôi với!
- Anh em mình đồng cảnh ngộ với nhau rồi, đều đang còn ế hết! Mà em thấy mấy cô nhân viên trong công ty mình cũng được đó, sao anh không thử tìm hiểu xem?
- Thôi đi, mấy chị trong công ty toàn là dân thứ dữ, mơ tới đại gia giám đốc lắm tiền chứ cỡ bèo bèo như anh em mình làm gì có cửa. Mấy lần đi ngang qua nghe mấy bà tám đó nói với nhau toàn chuyện trên cung trăng không à! Hahaha…
Cuộc nói chuyện hết sức vui vẻ và thoải mái. Nguyên