Lamborghini Huracán LP 610-4 t
S. A

S. A

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325011

Bình chọn: 8.00/10/501 lượt.

hứng chạy lại ngay.

-Mới có một ngày mà Bảo Ngọc đã nhớ chị rồi.

-Thế cơ à?

-Tất nhiên rồi.

- ^_^

Bỏ lại cậu ta lăn lội với vết bầm trên mặt để đến đây cười đùa cùng mọi
người.

-Vân My!

Giọng cha xứ hơi ngỡ ngàng.

-Cha. ^_^

-Có chuyện gì sao lại về đây?

-Ko ạ.

Cha kêu Bảo Ngọc ra chỗ khác chơi các bạn, còn hai người lại ngồi trong vườn
và nói chuyện.

-Con đến để báo với cha là cuộc sống ở đó thực sự rất tốt.

-Ko bất tiện gì chứ?

-Dạ…bất tiện ấy ạ?

Cô ấy hơi ngập ngừng nhớ đến lời thách thức lúc trước của cậu ta…

Từ ngày hôm nay…chúng ta sẽ lại trở về như ngày đầu gặp nhau, tôi sẽ tìm cách
gây khó dễ cho cậu, sẽ làm những việc mà Vân My cậu thấy ghét…như thế này chẳng
hạn.☻

-Dạ…ko có gì bất tiện cả, cùng là bạn học với nhau sao có bất tiện chứ?

-Thấy con thoải mái như thế ta yên tâm rồi.

Cha thở dài nhưng là để làm tan đi lo âu bấy lâu nay của mình.

-Chắc họ đối tốt với con lắm, ngài chủ tịch đó đã từng có ý muốn đưa con về
nuôi nhưng lại chậm hơn hai ông bà Hà, nếu sớm hơn chắc con sẽ ko phải rời bỏ
nhà đó mà đi.

-Vâng.

Nhưng chỉ có ngài chủ tịch mới đối tốt với cô ấy mà thôi, còn một người khác
thì đã lớn tiếng tuyên bố từ bây giờ sẽ ko buông tha cho cô ấy, sẽ ko để cô ấy
được yên ổn sống trong gia đình đó.

Có gì chứ, Vân My đâu phải là người dễ bị người ta lấn át chứ, dù là trong
hoàn cảnh nào thì cổ cũng sẽ giữ đúng là Vân My kiêu kì hiện tại.

Có thể cô ấy đã ko muốn trở lại là cô bé ngây thơ trước kia, giờ vì bảo vệ
bản thân cô ấy buộc phải mạnh mẽ hơn người khác và còn mạnh mẽ đến lạnh
lùng.

-Cảm ơn cha.

-…

-Con biết ơn cha nhiều lắm, nếu ko phải có cha và mọi người ở đây thì có lẽ
con đã chẳng thể sống tiếp trên đời này, cha đối tốt với con hơn cả những bậc đã
sinh thành ra con, đối tốt hơn bất kì ai trên cuộc đời này.

-Con đừng nói thế.

-…?

-Có thể ta đã giúp con được sống tiếp nhưng con ko thể phủ nhận những người
đã tạo ra con, cho con cuộc sống. Chính họ đã cho ta gặp được con, giúp được
con.

-Con hiểu, con chỉ là muốn cảm ơn cha

-Ko nhất thiết phải cảm ơn như thế.

- ^_^



- ^_^

Nụ cười đểu của Vân My.

Sau đó là…cú đấm vô mặt của cô ấy.

Cậu ta bật dậy ngay lập tức.

Vẻ mặt đầy hoảng sợ.

Nhìn xung quanh là phòng mình, và ko có ai cả.

Ngoài trời đã gần tối, hoàng hôn tắt cũng đã lâu.

Cậu ta có vẻ đã trải qua một giấc ngủ dài và cũng thấy ngon đấy chứ. Chỉ mơ
có chút đỉnh lúc sắp tỉnh giấc. ^-^

Lúc này mới thấy má mình hơi nhưng nhức.

-Đau quá!

Và đến lúc này mới nhớ ra mình đã bị ai đánh.

-Con mèo chết tiệt! >”<

Và thế là cậu ta nhảy ngay ra khỏi giường.

Xuống nhà và hét ầm ĩ.

-Con mèo xấu xí đâu rồi?



Ko thấy có tiếng đáp lại, nghĩ là cậu ta lại mặt dày ko thèm nói gì trong nhà
bếp nên đi vô bếp nhưng cũng ko thấy đâu.

-Cái gì mà hét ầm ĩ lên thế hả?

Ngài chủ tịch đột nhiên xuất hiện.

-Con nhỏ Vân My đâu rồi ạ?

-Con bé nói ra ngoài có chút việc đến giờ vẫn chưa thấy về.

-Con nhỏ đó mà về đây thì biết tay con.

-Nó làm gì cậu mà cậu nắm tay nắm chân như sắp sửa đi cắt tiết lợn thế
hả?

-Sao ông ăn nói khó nghe thế?

-Có sao tôi nói vậy thôi, tôi là người theo chủ nghĩa hiện thực mà.

-Thế ông nghĩ sao nếu con miêu tả hiện thực rằng ông là một ông già đầu hói
da nhăn nheo đầy vết nhăn và nốt chân chim?

-Thằng cha khùng này…

Ông già điên tiết túm tóc cậu ta.

-Oái…ông đừng túm tóc con như thế…

-Còn dám ăn nói linh tinh coi ta có cạo đầu cậu ko hả?

-Có sao nói vậy thôi…á…á…

Đang nói chuyện liên quan đến Vân My tự nhiên lại nhảy sang chuyện của hai
ông cháu. +_+

Chỉnh sửa lại mái tóc và lại gắt.

-Con nhỏ đó dám đấm khiến con bất tỉnh cả buổi nay.

-Ăn nói hàm hồ, một đứa con gái chạy 500m còn ko nổi thì lấy đâu ra sức để
đấm một kẻ to xác như cậu bất tỉnh hả?

-Nói ko tin nhưng cậu ta là một đứa con gái rất chi là bạo lực, cậu ta mà đã
đánh ai thì kẻ đó chỉ còn nước bất tỉnh hoặc ko thì húp cháo.

-Ghê vậy đấy hả?

-Vâng, ông ko tin thì cứ thử lát nó về kêu nó đấm cho quả coi thế nào.

-Cũng được…mà cái gì? >”<

Ông lão đánh vô đầu cậu ta cái bốp.

-Ta đã già bao nhiêu tuổi rồi mà còn kêu ta đi thử ăn đấm hả? Chỉ còn nước
bất tỉnh hoặc ko thì húp cháo?

-Dẫu sao ông cũng sắp phải húp cháo rồi, vậy thì kêu cậu ta đấm thế nào cho
húp cháo sớm hơn là được, hoặc bất tỉnh cũng ko đến nỗi, ông chẳng nói dạo này
khó ngủ còn gì.☻

-Muốn đích thân ta cho cậu húp cháo ko hả?

Hài hước thật! ^o^

Cãi nhau chán, ngài chủ tịch mới quay sa