80s toys - Atari. I still have
Sẽ Để Em Yêu Anh Lần Nữa

Sẽ Để Em Yêu Anh Lần Nữa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3212565

Bình chọn: 10.00/10/1256 lượt.

ập đoàn Nguyên Thành Phong lại ghê gớm đến như vậy, có thể
gom 100 tỷ tiền mặt chỉ trong một đêm. Trong lòng Hiểu Đồng lại thấy hồi hộp, ngồi một lát, cô cáo từ cầm điện thoại ra ngoài.

Buổi tối, Hiểu Đồng không cho kêu thức ăn ở bên ngoài mà đích thân
đi nấu. Mọi người ăn uống xong xuôi bỗng lăn ra ngủ hết, cỉ còn lại Hiểu Đồng và Thiên minh là còn thức. Thiên Minh nhìn Hiểu Đồng hỏi :

- Bắt đầu chưa ?

Hiểu Đồng khẽ gật đầu. Cả hai xách va li đi ra ngoài, một chiếc xe
Volvo màu đen đã đậu sẵn. Vào trong xe rồi, Hiểu Đồng mới nói khẽ :

- Chúng ta chờ một lát, để bọn chúng gọi điện thoại.

Thiên Minh khẽ gật đầu. Hiểu Đồng lấy ra một cái bình ủ ấm đưa cho Thiên Minh nói :

- Em có pha một chút cà phê, anh uống một chút cho tỉnh táo.

Thiên Minh gật đầu đón lấy cái bình rồi đưa lên miếng uống một ngụm rồi trả lại cho Hiểu Đồng nói :

- Cám ơn.

Hiểu Đồng khẽ cười rồi đưa mắt nhìn vào điện thạoi chờ đợi, lát sau
cô thấy Thiên Minh quẹo đầu qua một bên mới mở cửa cầm theo va li tiền
đi ra ngoài, quay đầu nhìn Thiên Minh đang ngủ nói :

- Cám ơn và xin lỗi.

Cô kéo chiếc vali đi một đoạn ra tới bên ngoài một chiếc xe
Mecedes màu xám 7 chỗ chờ sẵn. Một tên bước xuống nhìn Hiểu Đồng kéo
chiếc vali cười đểu nói :

- Đúng giờ thật.

- Đừng nói nhiều đi thôi – Hiểu Đồng không trả lời mà lạnh lùng nói.

Một tên bước xuống mở cửa sau xe, một tên xách chiếc va li tiền để
vào đó, rồi kéo Hiểu Đồng ngồi vào xe, nhanh chóng phóng đi, không để
lại chút dấu vết nào.

Trong căn nhà hoang vắng vẻ, bọn
đàn em thì ngồi ngáp ngắn ngáp dài canh gác bên ngoài. Bên trong một
người đàn ông to béo và một tên đô con có vẻ mặt bặm trợn đang ngồi phì
phò điếu thuốc bên cạnh chai rượu vang đắt tiền. Gã nào gã nấy, gương
mặt đầy giang xảo, mỗi một tên đều mang trong người một ý nghĩ riêng,
nhưng chẳng tên nào thể hiện ra trên nét mặt để cho tên kia biết được ý
nghĩ của mình.

Không gian tràn đầy khói thuốc lá, nhưng chẳng thể xua được ánh mắt lạnh như dao găm ẩn đằng sau mắt kính của một chàng thanh niên.

Cuối cùng lão béo lên tiếng trước :

- Chuẩn bị thế nào rồi ?

- Yên tâm, mọi thứ đã đâu vào đấy, lần này nhất định không để cho thằng khốn đó chạy thoát đâu – Tên đại ca nhếch môi cười gằm, tay dụi dụi
điếu thuốc vào trong cái gạt tàn, ánh mắt lóa lên cái nhìn cực kì nham
hiểm.

Liếc mắt nhìn về phía một tên thanh niên khác đang ngồi lặc lòe
trên chiếc xe lăn, đầu ngẹo qua một bên ghế, thỉnh thoảng cả người hắn
ta giật giật lên như bị động kinh. Trông bộ dạng tên này chẳng khác nào
một kẻ ngờ nghệch. Tên đại ca không nén khỏi thở dài, trước bộ dạng của
đứa em trai duy nhất của gã. Gã thấy hối hận vì chỉ lo chạy thoát thân
mà quên mất đứa em trai còn lưu lại ở trong nhà. Gã hận Vĩnh Phong kẻ đã biến đứa em trai yêu thương nhất của gã thành một người như thế này.

« Tao sẽ cho mày nếm mùi ân hận như tao bây giờ, tao sẽ cho mày thấy cảnh người mày yêu thương nhất bị vày vò sống không bằng chết. Hãy chờ
xem »

- Ông định xử sao với con bé đó – Lão béo bỗng nhiên hỏi tên đại ca, ánh mắt hắn ta có chút nham hiểm.

- Coi như là con nhỏ đó xui xẻo, ai biểu nó làm bạn gái ai không làm,
lại đi làm bạn gái của cái thằng khốn đó. Cũng vì nó mà thằng em trai
tôi mới bị như thế này, mất hết tương lai, phải để nó phục dịch cho em
trai tôi chứ. Nếu nó dám kháng cự thì cứ đem nó đi mua vui cho những kẻ
lắm tiền khác rồi chụp hình lại để cho thằng bồ nó thưởng thức – Gã đại
ca nhếch mép nói, giọng điệu khó ưa vô cùng.

Lão béo giương giương đôi mắt nhìn gã đại ca rít thêm điếu thuốc bằng đôi mắt cáo.

- Kể ra tôi và con bé cũng có chút nhân duyên, nó là con của bạn tôi. Là người mà tôi đã cùng hùn vốn làm ăn.

- Là hắn ta ư – Gã đại ca ngạc nhiên hỏi, rồi đột nhiên cười phá ra –
Anh Giang, anh cũng thật là tàn nhẫn, hại hết cha xong rồi lại hại tới
con gái.

- Ậy ! Chỉ là bất đắc dĩ thôi. Thói đời mà, người không vì mình thì trời tru đất diệt – Lão béo cười khà khà nheo nheo mắt nói.

Ngẫm một lát, lão béo dụi điếu thuốc nhìn gã đại ca khuyên :

- Tôi thấy tốt nhất là cậu nên bán quách con nhỏ đó qua đài loan đi,
con bé đó rất cứng đầu. Cậu giữ nó lại coi chừng lại làm mầm họa cho
cậu. Nó không dễ nghe lời đâu.

- Anh đừng lo, có bao nhiêu đứa con gái cứng đầu ương bướng mà tôi chưa từng gặp chứ. Nếu nó còn không ngoan ngoãn tiếp khách thì tôi đem nó
làm quà tặng cho bọn đàn em, chỉ tiếc rằng bọn đàn em của tôi lâi không
biết thương hoa tiếc ngọc chút nào cả. Lúc đó, nó có muốn ngoan ngoãn
nghe lời cũng muộn rồi .Ha …ha…ha…

Cả hai tên xấu xa cùng nhìn nhau cười lớn, chỉ có chàng thanh
niên đeo kính nãy giờ vẫn ngồi im lặng, bỗng nắm chặt tay lại nghe máu
sôi lên cuồn cuộn. Chỉ muốn đến đấm cho gã đại ca một trận cho hả giận,
nhưng cậu vẫn nể mặt lão béo mà ngồi im. Lão béo vô tình liếc mắt nhìn
sang, thấy gương mặt cậu đỏ bừng, ánh mắt tóe lửa thì đưa tay quẩy trước mặt tên đại ca nói :

- Thôi ! Đừng nói chuyện này nữa. Tụi nó đã đi chưa ?

- Đi rồi ! – Gã đại ca vội trả lời còn nói thêm - Con bé đó đúng là khờ dại mà, thiên đường có lối nó khô