Snack's 1967
Sẽ Để Em Yêu Anh Lần Nữa

Sẽ Để Em Yêu Anh Lần Nữa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 329663

Bình chọn: 9.5.00/10/966 lượt.

g không thể nào
bước qua”.

Đình Ân ngước nhìn Vĩnh Phong, chân thành hỏi:

- Vĩnh Phong! Nếu như Hiểu Đồng chấp nhận vượt qua rào cản gia đình của anh. Vậy anh có vì rào cản gia đình mình mà bỏ rơi Hiểu Đồng không?

Vĩnh Phong nhìn Đình Ân thẳng thắn trả lời:

- Sẽ không có bất cứ rào cản nào ngăn anh đến với Hiểu Đồng.



Sau khi Hiểu Đồng đã trấn tĩnh lại, Vĩnh Phong đưa cho Hiểu Đồng một cái túi giấy, trong túi là một bộ đầm
mà Đình Ân đã đi mua lúc sáng.

- Đình Ân đâu – Hiểu Đồng dòm xung quanh.

- Thế Nam đã đưa cô ấy về nhà rồi.

- Tối qua… Hiểu Đồng muốn hỏi chuyện tối qua sau khi cô ngủ say nhưng
nhớ lại gương mặt xấu xa của giám đốc Vương cô lại không thể nào mở lời.

Vĩnh Phong bước đến ôm chặt Hiểu Đồng.

- Hãy quên hết chuyện tối qua đi. Anh sẽ không để em xảy ra chuyện nữa. Từ nay anh sẽ bảo vệ em.

Nhưng Hiểu Đồng đã đẩy Vĩnh Phong ra, cô không muốn anh chạm vào thân thể ô uế của mình. Cô nhìn thấy gương mặt đau khổ của Vĩnh Phong lúng
túng nói:

- Em muốn đi tắm .

- Để anh dìu em.

Lần này Hiểu Đồng không đẩy Vĩnh Phong ra. Cô không muốn làm anh đau khổ hơn. Phần thì cô vẫn còn choáng.

Vĩnh Phong đưa Hiểu Đồng đến phòng tắm thì đến ghế sofa ngồi. Cậu ngã người nhắm mắt thở dài.

Thật may là Hiểu Đồng không bị xâm phạm, nếu không thì trái tim nhỏ bé của cô liệu có còn chịu đựng được nữa không.

Khi Hiểu Đồng bước ra đã thấy trên bàn bày sẵn mấy dĩa thức ăn thơm lừng. Vĩnh Phong thấy Hiểu Đồng ra lệnh:

- Lại đây.

Hiểu Đồng ngoan ngoãn bước đến bên cạnh, Vĩnh Phong nắm tay Hiểu Đồng kéo cô ngồi bên cạnh cậu.

- Mau ăn đi, tối qua tới giờ em vẫn chưa ăn gì phải không.

Hiểu Đồng gật đầu nhưng bây giờ cô không có tâm trạng ăn uống.

- Em không muốn ăn, em muốn đến bệnh viện thăm mẹ.

Hiểu Đồng thở dài buồn rầu, cô phải trả số tiền lại cho giám đốc Vương, vậy thì tiền phẫu thuật của mẹ cô…

- Các bác sĩ đang tiến hành mổ cho mẹ em. Bây giờ có đến thì cũng không gặp được mẹ đâu. Em ăn xong rồi hãy đến cũng được.

- Mẹ em đang được mổ à. Nhưng mà em ….

Hiểu Đồng định nói em vẫn chưa có tiền trả cho chi phí mổ nhưng cô đành im lặng.

- Yên tâm đi, anh đã trả toàn bộ chi phí cho ca phẫu thuật của mẹ em rồi.

- Anh ….- Hiểu Đồng nhìn Vĩnh Phong vừa kinh ngạc, vừa cảm kích.

- Mau ăn đi. Nếu không anh không cho em đến bệnh viện đâu.

Hiểu Đồng đành ngoan ngoãn ngồi ăn trong cái nhìn chìu mến của Vĩnh
Phong, cậu gắp đồ ăn liên tục cho cô, trong khi mình chỉ ăn qua loa mà
thôi. Nhìn Hiểu Đồng ăn ngon miệng, cậu đã thấy no rồi.

Khi cửa thang máy mở ra, một đôi nam nữ cực kì xứng đôi bước ra, họ làm những người xung quanh phải phát ghen.

Mấy cô tiếp tân vẫn không khỏi nhìnnchằm chằm vào cô gái may mắn được chàng công tử Vĩnh Phong hết lòng chăm sóc. Chuyện anh vì cô mà đánh
cho giám đốc Vương một trận đã truyền tai rất nhiều người. lại còn
chuyện, anh và cô gái ấy ở cùng phòng với nhau cả đêm cho tới sáng thì
chắc mối quan hệ của hai người không tầm thường.

Xưa nay vẫn biết Vĩnh Phong là một công tử hào hoa nhưng không phong lưu. Khách sạn Phong Lệ này là của gia đình cậu ấy nhưng chưa hề thấy
cậu ấy bước chân vào đây huống hồ là có một cô gái bên cạnh.

Nhưng người ngạc nhiên hơn hết là quản lí Trung. Cả một đêm ông ta
không dám về nhà. Ông ở lại để xem Vĩnh Phong có yêu cầu gì thì đáp ứng
ngay lặp tức.

Những yêu cầu của Vĩnh Phong đều được ông đích thân đem đến. Ông
không khỏi ngạc nhiên khi thấy Vĩnh Phong lại ân cần chăm sóc cô gái
xinh đẹp đi cùng giám đốc Vương một cách chu đáo. Ông cảm thấy nhẹ nhỏm
là giám đốc Vương chưa làm gì cô ấy nếu không thì ông sẽ khó sống.

Nhìn thấy cậu dìu cô gái một cách nhẹ nhàng, quản lí Trung đã hiểu cô gái này vô cùng quan trọng thế nào với Vĩnh Phong. Ông nhớ lại dáng vẻ
hầm hầm đầy tức giận của Vĩnh Phong khi đi vào khiến cho ông toát cả mồ
hôi. Cứ nghĩ cậu ta sẽ giết giám đốc Vương ngay tại chỗ không ngờ cậu
lại lôi giám đốc Vương xuống lầu mà dần một trận như vậy.

Ây za, chuyện này không biết có nên thông báo lại với ông bà chủ
tịch hay không nữa. Nếu thông báo thì sau này khách sạn này rợi vào tay
Vĩnh Phong thì ông khó sống, còn nếu không thông báo thì …Cái nào cũng
là đường cụt cho ông, ông lắc đầu xua tay, từ từ nghĩ vậy.

Sau khi biết ca mổ của mẹ mình thành công, Hiểu Đồng vui mừng rạng
rỡ. Cô nhìn nét mặt thanh thản của mẹ sau ca mổ cảm thấy thật hài lòng.
Cô chạy đến nói với Vĩnh Phong:

- Cảm ơn anh, nhờ anh cho mượn tiền nên mẹ emmới được mổ kịp thời, giảm đi đau đớn. Em sẽ cố gắng làm việc kiếm tiền trả cho anh.

Nhưng Vĩnh phong ranh ma nói:

- Nhưng anh muốn em trả ngay bây giờ.

Hiểu Đồng nghe vậy thì lo sợ , cô run run nói:

- Bây giờ thì em không có tiền để trả anh…

Vĩnh Phong đã tiến xát vào Hiểu Đồng, ép cô vào tường, một tay vịnh
tường , cậu kề mặt sát tai cô. Hơi thở anh phả lên tai cô nhồn nhột
khiến cả người cô co lại, gương mặt của Vĩnh phong lúc gian xảo lại càng quyến rũ, trái tim của hiểu Đồng đập loạn cả lên.

- Vậy thì trả bằng thân xác.

Lần này vẻ lúng túng của Hiểu Đồng lộ rõ . gương mặt cô chuyển từ trắng bệt sang