
ửa.
[Mày hay lắm'> – nhỏ Mei không biết phải nói gì, nhưng nhỏ sẽ không dễ gì chấp nhận khen tặng những người trước mặt mình 1 tiếng.
[Mày nên biết, sống, không phải chỉ để khoe khoang cho người khác, chỉ
làm họ thêm khinh thường mày mà thôi, sống, là phải biết người biết ta,
sống làm sao cho người ta kính nể mày, đó mới là sống vui vẻ, mày hãy tự hỏi từ trước tới giờ tranh đua với tụi tao như vậy, mày đã được gì
chưa'> – Kyo bước lên nói với nhỏ, nó biết từ trước tới giờ nhỏ chỉ là
muốn tranh đua với nó, nhưng nhỏ không biết, nó chỉ mong mình có được
cuộc sống bình thường như nhỏ mà thôi. Nói xong Kyo kiền quay người bước đi, mọi người cũng cùng nhau xoay người rời đi bỏ lại những con người
đứng đó nhìn theo, đầy bất lực.
[Nói cho các người 1 việc, họ không hề tập luyện gì với nhau trước khi
tới đây, sự thông cảm, hiểu biết và ăn ý với nhau mới là cần thiết, dùng đầu mà suy nghĩ nhé'> – Minh trước khi đi còn quay lại nháy mắt với bọn
họ mà nói 1 câu rồi cùng Phong đi theo bọn Kyo.
- Hai bảo đảm là chuyện hôm nay sẽ không bị truyền ra ngoài chứ?? – Kyo mệt mỏi mà nằm dài trong xe hỏi anh trai mình.
- Chắc chắn mà, chỉ có điều em và Ngũ quỷ đã quá nổi tiếng ở Nhật rồi,
chỉ cần các nhà làm ăn này không xuất hiện trên báo chí trong vòng 5 năm tới thì sẽ không ai biết gì đâu – Minh làm trò.
- Anh chết đi – có 1 cái nón đen lao tới mặt anh, chỉ cần chậm 1 chút
nữa là cái nón đã nằm gọn trên khuôn mặt điển trai của anh.
- Đùa chút thôi, nhưng anh bảo đảm sẽ không có ảnh hưởng tới hình tượng
của mấy đứa đâu, không chừng còn được nhiều ngừoi hâm mộ hơn đấy chứ –
Phong lên tiếng trấn an bọn họ rồi lại một lần nữa châm chọc.
- EM ĐÓI! – Kyo, Rika và Jes đồng thanh chen ngang làm bọn họ phá ra
cười, sau đó là một màn đập phá trong bar 2K lớn nhất Tokyo cho đến tận
2-3h sáng mới ngừng mà về nhà ngủ.
- AAAAAAAAA!!! Xíu nữa thì quên mất – Cả bọn đang ngồi ăn trưa 1 cách nhàm chán đến không tả nổi thì Sei nhận được điện thoại liền kéo Zin ra ngoài nghe, Kyo đang định gắp miếng thức ăn thì bị giọng oanh vàn của
hai đứa hét làm rớt cả đôi đũa, ánh mắt chết người nhìn về phía hai cái
tên thủ phạm còn đang ôm nhau nhảy tưng tưng ngoài kia.
- NGUYỄN HOÀNG THANH THANH, THÁI NGỌC MINH THƯ!!!!!! – Kyo rống giận, mặt đỏ lên như muốn giết ngừoi tới nơi.
- Chị hai, đũa của chị – Ran nhanh chóng chạy đi lấy đôi đũa khác đưa cho Kyo, cứu mạn hai kẻ không biết chết ngoài kia.
- Ok, vậy ngày mai chúng tôi sẽ có mặt – sau khi tắt điện thoại hai kẻ
gây hoạ rất biết điều mà quay vào bên trong mỗi đứa 1 bên Kyo.
- Chị hai bớt giận – bên này Sei cừoi cười te tởn mà vuốt vuốt lưng nó.
- Chị Kyo rộng lượng nhất quả đất, ăn thêm cái đùi gà – bên kia Zin
nhanh nhảu gắp vào chén của Kyo cái đùi gà, mặt nham nhở tợn. Mọi ngừoi ở ngoài thì chỉ còn biết nín cười xem hai cô nhóc này lại làm trò gì.
- Hai cô tự nói hình phạt đi – Kyo khoanh tay không thèm nhìn hai đứa, mặt vẫn chưa có chiều hướng sẽ nhân nhượng.
- Ngày mai liền dẫn chị đi mừng lễ khánh thành cái Resort của bọn em – hai đứa cùng đồng thanh, không giấu được vẻ hí hửng.
- Resort 1-0-2?? – Ran sau vài giây suy nghĩ thì cũng chịu mở miệng hỏi.
- Vâng – Sei gật đầu lia lịa, – sau vài tháng ngưng công thì bây giờ đã
hoàng thành, thật may chúng ta còn ở đây, ngày mai sẽ khánh thành, mấy
ngày này bện quá mà em quên bén đi mất – Sei nói thêm.
- Chuyện gì vậy?? – Rika với Jes cùng hỏi.
- Chuyện kể ra dài dòng lắm ạ, nhưng cụ thể là 2 năm trước, 1 tháng
trước khi Sei tới Việt Nam lần đầu tiên thì em có cùng với Sei với vài
anh chị làm cái resort project, khi chấm điểm thì ngừoi ta muốn mua lại
thiết kế nhưng bọn em không bán mà xin Thầy Atsushi cho khởi công luôn
cái resort đó, lần đó bọn em có nói sơ qua với các chị, mà do nhiều
chuyện xảy ra nên công trình tạm ngừng, vài tháng trước mới tiếp tục và
ngày mai sẽ vào hoạt động, lúc nãy người phụ trách mới gọi cho nên em
mới nhớ – Zin thay Sei giải thích ngắn gọn.
- 2 năm trước, Sei mới 16 tuổi, em cũng mới có 13 tuổi thôi mà?? – Jes không thể tin được.
- Jes nên nhớ 2 đứa nhóc này là em ai nhé – Rika nhắc nhở, dù sao thì
Sei cũng là em của anh Minh với Kyo, Zin là em của anh Phong với Ken, có chuyện gì lại không thể cơ chứ.
- Oa, vậy là ngày mai lại có trò chơi, mà Resort thì có gì mà chơi?? –
Jes đang reo lên thì lại cụt hứng, Resort là khu nghỉ mát thì làm gì có
trò, có khi vào mấy chỗ đó còn chán hơn ở nhà nữa ấy chứ.
- Chị không nghe anh Ran nói à, là Resort 1-0-2 đấy – Zin gợi ý cho Jes.
- Không muốn đi – Kyo phán 1 câu làm cả đám chưng hửng, Sei với Zin đang hào hứng bỗng ỉu xìu. Cái Resort này chính là vì chị Kyo của tụi nhóc
mà mới cho vào khai thác mà giờ lại nới thế. Kyo thì không có nghĩ nhiều như vậy, nó chỉ có cảm giác là nếu ngày mai nó tới đó thì sẽ có chuyện, trực giác của nó có sai không???
- Sao lại khô