Polaroid
Tái Sinh (Vampire Và Ma Pháp)

Tái Sinh (Vampire Và Ma Pháp)

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323690

Bình chọn: 8.00/10/369 lượt.

của ma cà rồng, là đứa trẻ đã bị nguyền rủa.” Ryan cung kính quỳ trên đất, ngữ khí đều đều trả lời Celine

“Để ta kể cho các người nghe một câu chuyện…” Celine chống cằm, ánh nhìn lơ đãng, đôi mắt xám tro xoáy từng vòng khiến người khác cảm thấy mất tự chủ, tròng mắt mê hồn đủ khiến băng ngàn năm cũng phải tan chảy.

“Chủ nhân, để tôi…” Cielo lên tiếng can ngăn. Sau khi nhận được cái gật đầu chấp thận của Celine, hắn mới lạnh lùng kể “Một nghìn năm trước, mặt trăng bị bao phủ bởi một màu đen. Vào lúc mười hai giờ, chòm sao Xích Vương di chuyển và nằm trên một trục đường thẳng với mặt trăng, ban cho mặt trăng màu đỏ của máu, tại Hoàng điện, Hoàng hậu Rousseau trở dạ. Lần đầu tiên, người ra đời thứ nhất chính là chủ nhân – Celine. Maine người hầu cạnh, đã làm hết mọi cách để chủ nhân cất lên tiếng khóc, nhưng ngay sau đó, hoàng hậu lại trở dạ và đứa trẻ thứ hai ra đời, đó là nữ hoàng Cecillia cùng với tiếng khóc vang vọng khắp phòng.”

“Không thể nào!” Edward đột ngột bật dậy như không thể tin nỗi, dường như phát hiện bản thân đã quá vô lễ, hắn lại quỳ một chân xuống đất, nhưng giọng nói lại hướng về phía Celine mong tìm thấy câu trả lời “Chẳng phải người ra sau trong cặp song sinh là đứa trẻ bị nguyền rủa sao?...Tại sao lại…?”

“Đứa trẻ cất tiếng khóc đầu tiên là đứa trẻ thừa kế…” Cielo cao giọng nói, ánh mắt xanh dương có chút quan tâm dò xét biểu cảm trên khuôn mặt Celine “Chủ nhân tuy là chị nhưng lại không thể cất tiếng khóc, khiến cho khí chất đế vương cùng dòng máu thuần chủng phút chốc đổi chủ…Tuy nhiên, giọt lệ của mặt trăng máu chỉ ban tặng cho kẻ được ấn định làm nữ vương.” 



 Cho nên…” Ryan lên tiếng “Người nhận được giọt lệ của mặt trăng là Celine?”

“Phải.” Celine nhè nhẹ lên tiếng, ánh nhìn xa xăm đầy mơ hồ “Ta đương nhiên không quên chuyện đó. Luồng sáng màu đỏ đó đánh thẳng vào cơ thể của ta, khiến ta khóc ré lên. Đáng tiếc mọi chuyện lại quá muộn. Chị ta – người đáng lẽ là em – đã trở thành kẻ mang thuần huyết tôn quý, còn lại một thường dân như ta lại có ấn ký của một nữ hoàng. Cho nên, Cecillia đã lén giấu phụ thân, mẫu thân mà học thần chú trong sách cấm, phong ấn dấu ấn của ta và đem nó chuyển lên người chị ta.” Celine nghiến răng, bàn tay khẽ siết trong ống tay áo, ánh mắt khẽ ánh lên sự bất lực vô hạn.

“Vậy là nữ hoàng Cecillia đã hại người??” Alize không giấu được tò mò lên tiếng

“Không!” Celine thở hắt ra đầy hối tiếc “Chị ấy dự báo trước được cái chết của mình, vì phong ấn sẽ suy yếu trong vòng một nghìn năm, cho nên chị ta đem ta giao lại Maguerite. Một ngày trước cái chết, tất cả quyền năng và sức mạnh của mình, Cecillia lần nửa giao lại cho Maguerite. Còn Maguerite trước khi chết, cũng đã dùng cả sinh mệnh của mình để truyền lại và đồng thời phong ấn những sức mạnh vốn là của ta.”

“Nữ hoàng, thần vô lễ nhưng thần chỉ muốn biết, Celine của thần bây giờ đang ở đâu?” Edward dường như đã đạt đến giới hạn của sự kiên nhẫn, hắn đứng dậy, ánh mắt màu tím nhạt xoay vần những vòng xoáy màu nhạt.

“Như ta đã nói…” Celine vươn vai, ngáp một lúc, đôi mắt màu xám tro chứa đầy tia nhìn lạnh lùng và lười nhác như một chú mèo nhỏ, mái tóc màu bạch kim tung bay như thác đổ “Ta chính là cô ấy, cô ấy cũng chính là ta. Celine là một phần linh hồn của ta ở thế giới của loài người, nhưng điều ta không ngờ nhất chính là Celine đã tự chủ, tự hành động, suy nghĩ và yêu thương ngươi một cách độc lập.” Cô lười nhác bước lại chiếc giường êm ái, thả mình đầy thoải mái, sau đó nhìn hai người đang nửa quỳ trên đất “Bây giờ ta rất mệt, nếu còn chuyện gì muốn nói, có thể diện kiến ta ngày mai.”

“Nhưng…” Edward lên tiếng

“Thần hiểu. Thật có lỗi khi làm phiền người nghỉ ngơi.” Ryan đứng dậy, giơ tay ra hiệu cho Ryan ngừng nói, bản thân đứng dậy, hành lễ, sau khi Edward và Alize khuất dạng sau cánh cửa, Celine lười nhác lên tiếng:

“Bourbon?”

“Vâng, thưa Nữ hoàng?” Ryan thoáng khựng người, nhưng nhanh chóng khôi phục vẻ điềm tĩnh tao nhã, một tay đặt chéo trước ngực “Người còn gì căn dặn?”

“Ta hỏi ngươi ba câu.” Celine nhỏm nửa người dậy, dáng vẻ cao quý của một Nữ vương, trong đôi mắt xám tro ánh lên tia sáng lạnh lùng thuần khiết “Thứ nhất, ngươi tại sao lại tiếp cận Celine?”

“Tất cả vì người – Nữ hoàng đáng kính của ma cà rồng.” Ryan quỳ