Polly po-cket
Tên Kiêu Ngạo Tôi Ghét Anh

Tên Kiêu Ngạo Tôi Ghét Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323180

Bình chọn: 9.5.00/10/318 lượt.

ôi mún về nhà, Juri nhìn kìa. –nó thì thầm với hắn vì phía bên kia nhỏ Juri đang ngồi nhìn nó mặt hằm hằm.

Thế đấy, nhìn hắn khổ chưa. Hai người đều là người hắn yêu quí. 1 người là người hắn muốn đồng hành suốt cả cuộc đời. 1 người là người hắn coi là em gái vì Juri là em gái ruột của Phong. Khổ cho hắn quá…hắn phải làm thế nào đây?

Nó và hắn đang cùng nhau đi dưới ánh đèn mập mờ của buổi đêm lúc về khuya, đường không 1 bóng người, gió se se lạnh ( đừng lo t/g không có cho con ma nào xuất hiện đâu. Hị hị) chả là cái cô Juri kia thấy cái mặt nó ngồi đó rồi còn được hắn quan tâm nên đã bảo nó về thế là hắn không chịu để nó về 1 mình để rồi giờ đây hai người im lặng không nói với nhau câu nào chỉ đi bên cạnh nhau thế thôi. Lâu lâu lại có tiếng hắn hỏi : “cô có lạnh không?” và đáp trả là 1 từ ngắn gọn : “không” rồi lại im lặng. bộ không có gì để nói sao ta? Chốc chốc hắn lại lén nhìn sang nó xem biểu hiện của nó thế nào. Trong màn đêm này nó lại tỏa sáng…như 1 thiên thần…

_tới nhà tui rồi. cảm ơn nhé. Có cần tui nhờ ai đưa anh về không? –nó dừng lại hỏi hắn

_à. Thôi. Tui về luôn đây. Không nhỏ Juri lại nói này nọ nữa. nó mà nói gì với ba tui là coi như tui lại bị rầy cho 1 trận. mệt thật đấy. –hắn đang suy nghĩ mông lung thì bị nó kéo về hiện tại

_à.thế vào nhà chào 2 anh tui rồi về. 2 ổng còn thức đấy. sẵn vào uống miếng nước trà cho ấm bụng –nó mở lời mời hắn vào nhà

_thôi. Tui về đây. Ngủ ngon –chưa kịp để nó nói gì hắn quay lưng đi

_ơ….ừ. thế ngủ….ngon nhé –nó đưa mắt nhìn theo bóng dáng hắn cho đến khi khuất hẳn rồi mới quay gót chân vào nhà.

Leo lên giường, ôm gấu bông nó chợt nghĩ về những việc hôm nay hắn làm cho nó. Nào là đưa nó đến cánh đồng bồ công anh. Nghe nó kể về sự tích của loài hoa này. Rồi cứu nó lúc nó gặp nguy hiểm, còn đưa nó về tận nhà nữa.đúng là chẳng giống 1 tên kiêu ngạo, ngổ ngáo trước đây tí nào. một nụ cười khẽ xuất hiện trên môi nó đưa nó vào giấc ngủ.

Hắn lang thang trên con đường nhỏ, suy nghĩ về….nó. bao nhiêu sự việc cứ diễn ra khiến hắn không còn là hắn nữa. nhờ nó mà hắn thay đổi. nhờ nó mà hắn biết trân trọng cuộc sống này hơn. Nhờ nó mà hắn biết quan tâm và xem xét cảm nhận của người khác nhiều hơn. Phải. tất cả đều nhờ có nó bên cạnh. Nhưng còn…Juri thì sao? Cô bé ấy cứ không hiểu tình cảm của hắn. tội nghiệp hắn quá



Ánh nắng lại xuất hiện sau 1 ngày đáng nhớ. Nó vươn vai ra cửa sổ cảm nhận không khí trong lành của buổi sớm mai. Ngày mới lại bắt đầu, mong là hôm nay sẽ là 1 ngày đẹp đẽ đối với nó sau bao chuyện xảy ra.

_dậy rồi đấy hả. –anh ba nó từ đâu chui ra làm nó hết hồn suýt nữa là té xuống nếu không được anh ba nó túm lại _ơ….cẩn thận. sao bất cẩn thế hử?

_tại anh ý. Đang yên ắng tự nhiên ở đâu chui ra làm giật cả mình –nó bực bội nhìn anh nó

_ơ…em xem lại đi. Coi đây là đâu? Còn dám mắng anh nữa hả?

_ủa? đây là….phòng anh. Hic. Em nhớ là em ôm con gấu rồi ngủ trong phòng mình mà. Sao lại trong phòng anh? –nó gãi đầu ngơ ngác hỏi

_ừ. Thì lúc đầu có lẽ là em ở trong phòng em. Nhưng rồi sau đó em ôm gấu chạy qua đây nằm ngủ ngon ơ. Làm anh phải qua ngủ ké phong anh hai –anh ba nó làm 1 tràng

_ủa? vậy hả? sao kì thế nhỉ? Hic. –nó gãi đầu thút thít

_thôi. Mau về phòng đi. Anh còn thay đồ nữa. định xem anh thay đồ à –anh ba nó cười đểu

_ơ….em..em về ngay đây. –nói rồi nó ôm gấu chạy một mạch về phòng. Mặt đỏ ửng vì những chuyện đã xảy ra.

Tội anh ba nó quá, vì nó mà phải qua phòn anh hai ngủ. chắc anh hai lại bắt ngủ trên ghế thôi vì anh hai không thích ngủ chung mà. Nó bị mớ ngủ hay sao mà lại chạy tọt vào phòng anh nó mà ngủ chứ. Con gái con lứa…thế đấy

Ánh nắng chiếu xuống đường, có 1 cô nhóc đang mải miết chạy. nếu ai nhìn vào thì có thể diễn tả rằng cô nhóc này đang chạy đua với xe máy. Xe máy chạy 2 bánh nó chạy 2 chân. ( hé hé. ) cái tội mải nghĩ vớ vẩn nên thế đấy, ráng mà chạy đi thôi. Không lát cô chủ nhiệm cho làm trực nhật bây giờ.

Cuối cùng, cái cổng trường cũng chịu hiện ra trước mặt nó nhưng….đóng im lìm mất tiu rồi. vội vàng lấy điện thoại ra xem thì đã…vào lớp được 15p rồi. nó tá hỏa cứ loay hoay mãi không biết làm thế nào thì 1 ý nghĩ chợt hiện ra trong đầu nó. “ A đúng rồi. trèo tường.” thế là cô nàng chạy ngay ra phía bức tường cách cổng trường khá xa. Quan sát thật kĩ cô nàng ném cặp vào chuẩn bị bay lên sau đó “bạch” tiếp đất êm nhẹ nhưng…. Cái cặp của nó đã không cánh mà bay… cuống cuồng tìm cặp thì có 1 giọng nói vang lên

_em đang tìm cái này hả?

Nó quay lại thì…mắt chữ A mồm chữ O đứng họng luôn. Thì ra là tại lúc nãy chỉ quan sát sơ qua mà không để ý rằng phía xa có người đang đi tới mới chết chứ.

_thầy…thầy….-nó đứng dậy gãi đầu không biết phải biện minh thế nào với…thầy hiệu trưởng

_em gan nhỉ? Con gái con lứa mà dám trèo tường thế đấy hả? đã vậy rồi còn ném cặp vào người tôi nữa. theo tôi