Thiên Sứ Bóng Đêm

Thiên Sứ Bóng Đêm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 321795

Bình chọn: 8.00/10/179 lượt.

g
nữa…..

“ Dừng lại!”- Jigoko gào lên, vùng vẫy người ra khỏi những nụ hôn chết
mê chết mệt của Kiba. Cô ta đứng xuống giường, nhìn anh, rồi tát một cái thật mạnh vào má của anh. Âm thanh vang vọng khắp phòng. “ Đồ khốn nạn! Anh đang làm cái quái gì thế?”

Kiba ngồi dậy, khẽ quệt má của mình.“ Khốn nạn ư? Bây giờ em đã biết
đánh thức giấc ngủ của một Hoàng tử “ khốn nạn” là như thế nào rồi
chứ!?”

Jigoko im lặng, cô ta biết mình vừa bị Kiba chơi một vố khá đau.

“ Em vào đây… là có chuyện muốn nói!”

Cô ta chuyển sang chủ đề khác. À không… phải nói đó là chủ đề chính cô
ta muốn nói khi vào đây. Kiba ngồi thẳng dậy, có ý định lắng nghe.

“ Tạm thời… em sẽ ở lại đây! Vì vẫn chưa có máu của anh trong bản kí
kết, nên em chưa thể về được. Nếu em mà đưa cái tờ giấy
không-có-một-dấu-vết này về thì cả cái Địa Ngục sẽ sập vì trận lôi đình
của ông ta mất!”

Kiba im lặng độ mươi giây, trầm ngâm…

“ Cứ việc ở. Chỉ cần đừng có tọc mạch vào cuộc sống riêng của anh là
được.”- Kiba nằm xuống, lấy hai tay đỡ đầu, đôi mắt anh nhắm lại.

Jigoko nhún vai, vẻ chấp nhận. Cảm thấy mình không còn chuyện gì ở đây, cô ta đi ra ngoài.

Tâm trí của Kiba đang dần dần rối bời. Anh thích Kaori, nhưng hiện tại “ vợ chưa cưới” đang ở nhà anh. Nếu tình cảm của anh với Kaori quá lộ
liễu, Jigoko sẽ nhận ra ngay lập tức, bởi cô ta rất tinh mắt, có thể âm
thầm đoán được người khác đang nghĩ gì qua cảm xúc trên ánh mắt.

Kiba đập mặt xuống gối, cố gắng chặn đứt cái dòng suy nghĩ này đi…

……………………………………………………………………….......

Kaori ngồi ở phòng ăn, cô vẫn chưa ăn được tới nửa dĩa. Đầu óc cô vẫn
còn hiện lên cảnh lúc đó. Cái cảm giác bàn tay của Kiba nắm chặt lấy
cánh tay cô, đè ngã cô nằm lên thảm cỏ tưởng như đang được tái hiện lại. Bàn tay của Kiba xen lẫn một chút hơi ấm nhưng cũng thật lạnh giá, đôi
mắt màu tím đầy ấm áp đã xoáy sâu vào tim của Kaori tự lúc nào. Nhưng…
cô tự biết kiềm chế cảm xúc của mình. Cô không có tí ấn tượng nào dành
cho Kiba.

Không có một tí nào cả…

“ Cô Kaori”- Tiếng ông Fushi làm Kaori giật mình, kéo cô trở về thực tại.

“ Tại sao cô không ăn?”- Giọng ông quản gia già lo lắng- “ Cô không khỏe à?”

“ Tôi không sao! Đừng lo… Chỉ là… đang suy nghĩ vài điều…- Kaori cầm ly
rượu lên, uống một ít. Cô tự nhủ mình không nên nghĩ về chuyện này nữa…

“ Đúng vậy… đừng nghĩ nữa… chỉ làm đầu óc mình mang thêm gánh nặng thôi…”

“ Ông Fushi này…!”- Cô đặt ly rượu xuống bàn, giọng trầm hẳn.

“ Vâng?”- Fushi kính cẩn hỏi lại bằng giọng nhẹ nhàng.

Kaori đảo mắt, cô định nói ra điều gì đó, có vẻ nó rất quan trọng.

“ Ông nên về [ Thế giới Thiên Sứ '> đi! Tôi không muốn ông gặp nguy hiểm… Bọn Quỷ ngày càng mạnh hơn, tôi e rằng chúng…”

“ Tôi sẽ ở đây!”- Kaori chưa nói xong thì đã bị Fushi chặn mất- “Tôi sẽ đáp ứng mọi yêu cầu mà cô đặt ra. Nhưng chuyện cô vừa nói… Xin thứ lỗi… tôi không làm được!

Kaori đặt nĩa xuống một cách bực bội. Cô đứng phắt dậy.

“ Tôi đã mất một người chị rồi đấy! Ông biết chứ? Ông muốn tôi mất luôn
một người quản gia phúc hậu, yêu thương tôi như con hay sao hả??”

Fushi im lặng, cúi đầu. Ông vẫn giữ nguyên ý định của mình. Ông sẽ ở đây, chăm sóc, ở bên cạnh Kaori…

“ Tôi xin lỗi… Ông già này không có thói quen bỏ dở công việc của mình…”

Kaori loạng choạng, ngồi phịch xuống ghế. Cô lấy tay xoa đầu. Cô không
muốn ông ấy ở đây. Bọn Quỷ sớm muộn sẽ biết nhà cô. Có thể chúng sẽ giết ông ấy…

Chúng sẽ giết ông ấy…

Giống như chúng đã làm với Watery…

# Tối hôm đó #

# Sân thượng dinh thự của Kiba#

“ Thật tiếc là em không thể sử dụng phép thuật ở thế giới con người. Nếu không thì…”

Jigoko khoanh tay nhìn bốn tên Quỷ đang xòe rộng đôi cánh đen một cách tiếc nuối.

“ Chính vì thế mà em ở nhà đi! Tuy không sử dụng được phép thuật nhưng
ám khí của em vẫn có đấy!”- Kiba chặn ngang câu nói của Jigoko, khẽ ném
cho cô một cái nhìn đầy lạnh lùng- “ Chúng ta đi thôi!”

Bốn tên bay đi, Jigoko nhìn cho đến khi họ mất dạng rồi mới quay trở vào trong.

Cô ta đi về phòng của mình, mở cái va li bằng da, lấy ra một quả cầu.

“ Jigoko, sao rồi? Con đã có máu của hắn chưa?”- Xuất hiện trên quầng
sáng quả cầu vừa phát ra chính là [ Vua Địa Ngục'>. Ông ta có một giọng
nói khàn khàn và trầm, đầy quyền lực. Khuôn mặt bị che khuất trong bóng
tối. Phía sau ông ta, một vài hồn ma bay lảng vảng vô tình cũng bị lọt
vào hình ảnh mà Jigoko đang nhìn thấy.

“ Vẫn chưa, thưa cha! Cha biết anh ta là người cứng đầu và… không hề có thiện cảm với con cơ mà…!”

*Rầm*

Một tiếng động vang lên rất to, [ Vua địa Ngục'> vừa đập tay vào cái bàn
bằng đá ngay trước mặt. Jigoko nghe nó và biết cha mình đang rất giận
dữ.

“ Ta không cần biết! Chỉ vì hai cái lý do chết tiệt đó cản trở con thúc
giục tên oắt ấy đóng dấu vào thôi


Teya Salat