
iếng ngăn chiến tranh bùng nổ.
- Nể mặt chú, con sẽ nhịn. - Thiên Minh hất mặt nhìn Vy.
- Cãi không lại nên nói vậy chứ gì. - Vy bĩu môi nói.
- Con có thôi đi không Vy. - Hiệu trưởng tức giận nói. Vy thấy thái độ của
chú mình thì không dám nói gì thêm. Ngồi im một chỗ không dám nhúc nhích
luôn. - Vy, Minh. Hai con học lớp 11MOON VIP đó. Về lớp đi. - Hiệu trưởng tiếp lời.
- Dạ. Bye chú. - Đồng thanh tập một.
- Ai cho cô/anh nói theo tôi. - Đồng thanh tập hai.
- Hứ. - Cả hai liếc nhau một cái rồi mệnh ai nấy đi. Mỗi người đi một
hướng mà không thèm quay lại nhìn. Hiệu trưởng thấy thái độ của cả hai thì bụm
miệng rồi lắc đầu bó tay vì độ trẻ con của cả hai.
Tuy cả hai đường ai nấy đi nhưng đều có chung một đích đến đó là
phòng học 11MOON VIP nên cả hai lại gặp nhau ở trước cửa lớp học. Vy thì liếc
Minh một cái cháy cả mặt, còn Minh thì không thèm nhìn Vy lấy một lần. Cả hai cứ
tiếp tục duy trì không khí đó cho đến khi có Lily bước đến bên cạnh rồi nói:
- Hai em là học sinh mới phải không ? - Cô Lily nhẹ giọng hỏi.
- Vâng. Em là học sinh mới, con bạn đó thì em không biết. - Vy liếc
xéo Minh một cái làm Minh cảm thấy ớn lạnh..
- Ừ, thôi. Hai em đợi cô vào ổn định lớp rồi hai em vào sau
nha. - Cô Lily thấy tình hình không ổn thì vội nói.
- Dạ. - Cả hai đồng thanh.
Thấy cô bước vào lớp, cả lớp đứng dậy chào hỏi cô
như mọi ngày. Sau những tiếng chào hỏi. Cô Lily lại nhẹ nhàng lên tiếng:
- Hôm nay lớp chúng ta có học sinh mới.
Sau câu nói của cô
Lily, mọi người như đã biết trước được nên không ai lấy làm ngạc nhiên. Chỉ có
một vài tiếng nói chuyện nhỏ. Thấy không khí khác thường, cô lấy làm ngạc
nhiên, nhưng rồi cũng cô cũng tạm gác
nghi ngờ của mình qua một bên và mời hai học sinh mới vào.
- Hai em vào
đi. - Cô Lily đi ra ngoài cửa rồi nói.
Một nam một nữ
bước vào, tuy đã chuẩn bị tâm lý nhưng tất cả các học sinh trong lớp như chết
lâm sàng trước vẻ đẹp của đôi nam nữ này. Nữ sinh thì hò hét, lấy điện thoại ra
chụp Thiên Minh khiến cậu muốn xỉu luôn. Còn nam sinh thì không dám làm gì vì họ
biết ác quỷ đang ở đây, không thể làm ồn, chỉ có đám nữ sinh kia thấy trai đẹp là
quên cả điều đơn giản đó.
Đúng như những gì
nam sinh trong lớp đang nghĩ. Ác quỷ nổi giận khiến cả lớp ai nấy tái mặt xanh luôn. Hắn
đứng lên rồi nói với chất giọng lạnh băng vốn có của mình:
- Im ngay. - Chỉ với
hai chữ mà khiến cho không khí nhộn nhịp trở thành u ám hẳn. Thiên Minh đứng
trên bục bảng khẽ nhếch mép. Cậu cuối cùng cũng đã gặp được đối thủ nặng kí của
mình. Cậu bước đến bên cạnh chỗ hắn đang đứng và nói:
- Lâu lắm rồi mới
gặp lại cậu, DƯƠNG LÂM HOÀNG PHI.
Thiên Minh hét to
tên của hắn khiến khuôn mặt đang bình thường trở thành khuôn mặt trắng
bệch, lạnh băng không có một sự sống. Ánh mắt bình thường đã tím nay lại càng tím
hơn. Ác quỷ nổi dậy, các học sinh trong lớp thì muốn ngất vì hết hồn. Nhìn hắn bây
giờ thật đáng sợ. Khôi thấy tình hình không ổn thì vội chạy đến chỗ hắn đang
đứng thì thầm nhỏ:
- Mày bình tĩnh
lại đi. Yun không muốn nhìn thấy mày như vậy đâu. - Khôi bình tĩnh nói.
Dường như nghe đến
cái tên Yun hắn mới trở lại bình thường. Hắn bước đến chỗ Thiên Minh và nắm lấy
cổ áo Thiên Minh rồi nói:
- Cẩn thận lời
nói. - Nói xong, hắn bỏ Thiên Minh ra rồi đi thẳng ra ngoài.
Thấy hắn đã bỏ
đi, cả lớp thở phào nhẹ nhõm. Ai nói là học chung lớp với idol thì sướng. Toàn là
phải chịu tổn thất tinh thần lẫn thể chất. Cô Lily cũng hốt hoảng khi thấy thái
độ của hắn. Không ngờ lúc hắn tức giận lại đáng sợ đến như vậy. Ánh mắt hắn như
muốn giết người, nhưng ánh mắt đó rất buồn, rốt cuộc là lý do gì đã khiến hắn trở
nên như vậy ???
Thiên Minh bình
thản bước lên bục bảng rồi nói:
- Tôi là Vương
Thiên Minh, gọi là Rym cũng được. - Nói xong, Thiên Minh ném ánh mắt thách thức về
phía Khôi và cười đểu một cái khiến Khôi chỉ muốn đến xé xác cậu ta ra thành
trăm mảnh.
- Tô...i là Hoàng
V...y Vy, mọ...i người c...ứ gọi l...là Ry. - Vy vẫn chưa hết hoảng sợ khi chứng
khiến cảnh ngoạn mục lúc nãy.
Nghe đến cái tên
Vy Vy, Trân ngẩng mặt lên nhìn. Dường như đã nhận ra người quen, trân bước lên bục
bảng và ôm chầm lấy Vy.
- Hello cưng. - Bỏ
Vy ra, Trân cười tươi nói. Thấy Trân cười, trái tim ai đó lỗi một nhịp.
- Oh my god, là chị
sao. - Vy bây giờ mới nhận ra người chị họ thân yêu của mình.
- Chứ còn ai. - Trân
véo má Vy rồi nói.
- Thôi, tất cả về
chỗ đi. - Cô Lily không muốn kéo dài cái màn nhận người thân của Vy và Trân nên
nói.
- Dạ. Em được tự
chọn chỗ ngồi phải không cô. - Vy tinh nghịch.
- Ừ, học sinh mới
được ngồi tự do. - Cô Lily bật cười vì độ trẻ con của Vy.
Vy, Trân và cả Minh
bước về chỗ của mình. Vy bước lại chỗ nó đang ngồi rồi nói:
- Mình ngồi đây
dược không.
Nó đang chăm chú
vào quyển sách, khi nghe có g