Old school Easter eggs.
Thiên Sứ Sẽ Thay Anh Bên Em

Thiên Sứ Sẽ Thay Anh Bên Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 328105

Bình chọn: 9.00/10/810 lượt.

iọng nói về phía mính thì nó dời mắt khỏi quyển
sách rồi nói:

- Tất nhiên rồi. Mời ngồi. - Nó nở một nụ cười xã giao.

- Chúng ta đã gặp
nhau chưa. Nhìn bạn rất quen. - Sau khi ổn định vào chỗ, Vy nhìn nó nghi hoặc.

- Mình nghĩ là chưa. Chắc
bạn nhầm người rồi. - Nó cười nhìn Vy.

- Ừ, có lẽ vậy. Bạn
không giống chị ấy cho lắm. - Vy cười buồn khi nghĩ đến một người nào đó.

Không khí lại rơi
vào im lặng. Minh thì ngồi sau Nhi. Lâu lâu lại nhìn qua nó rồi nhăn trán suy
nghĩ. Không hiểu sao cậu lại cảm thấy nó rất quen, giống người con gái mà cậu tìm
kiếm lâu nay. Nhưng nó thì rất xấu xí, còn người đó thì hoàn toàn ngược lại. Cậu
lắc đầu để xóa tan mớ suy nghĩ vơ vẫn đó, lấy cái ipod trong cặp ra rồi cậu bắt
đầu chìm đắm trong những bản nhạc, bản nhạc của quá khứ.

Sau khi hắn đi ra
khỏi lớp. Không hiểu sao đôi chân của hắn cứ đi mãi, đi mãi cho đến khi trước mắt
hắn là một ngôi mộ. Một ngôi mộ màu trắng, xung quanh là những giàn hoa bách hợp
rất đẹp.

Hắn bước đến bên
cạnh ngôi mộ rồi quỳ xuống, nước mắt khẽ rơi. Đã bao nhiêu năm rồi hắn không hề
rơi một giọt nước mắt nào. Người ta bảo hắn là người máu lạnh, không có trái
tim, không có nước mắt. Nhưng đâu ai biết rằng, nước mắt của hắn luôn chạy ngược
vào trong. Đâu ai biết rằng, trái tim của hắn đã rỉ máu đến chai lì.

Càng nhìn khuôn
mặt của cô gái trong hình, hắn càng đau buồn hơn. Cái tên này, khuôn mặt này hắn
không ngày nào là không nhớ đến, không đêm nào mà hắn không mơ. Mơ rồi lại
tỉnh, tỉnh rồi lại trở về với thực tại, trở về với thực tại rồi mới biết đó chỉ
là mơ.

Tại sao ông trời
luôn luôn bất công với hắn. Hắn đã làm gì sai mà lần lượt những người hắn yêu
quý đều bỏ hắn mà đi. Nhiều lúc hắn chỉ muốn chết đi. Chết để lý trí thôi thúc
dục. Chết để con tim bớt đau. Chết hai con người có thể hòa làm một. Nhưng người
con gái kia lại muốn hắn sống, sống để thay cô chăm sóc cho những người cô yêu
quý và sống thay cho phần của cô. Hắn thực sự mệt mỏi.

- Anh mệt lắm em
à. Cho anh đến bên em nhé. Anh nhớ em. - Nói xong, hắn lấy trong túi một khẩu súng. Cầm
khẩu súng lên chỉa vào trán, hắn lại khẽ nói. - Anh đến với em đây.

Hắn bóp cò, hình
ảnh mẹ hiện ra với cây đàn Violon. Bản nhạc thơ ấu Song From Secret Garden vang
lên. Hắn cố gắng tìm kiếm nơi phát nhạc trong vô thức. Càng tìm kiếm, tiếng nhạc
càng nhỏ dần. Tinh thần hổn loạn, hắn hét to mong có tiếng trả lời:

- Mẹ...Mẹ phải
không ?

- Mặt trăng của
mẹ. - Từ chân trời, một tiếng trả lời vọng lại. Nghe thấy có người trả lời, hắn vội
chạy đi tìm nơi phát ra tiếng nói. Chắc chắn là mẹ rồi. Nhưng mẹ ở đâu ? Tại sao
hắn tìm mãi mà không thấy ? Đang cố gắng tìm kiếm thì giọng nói ngọt ngào ấy lại
vang lên một lần nữa.

- Đừng tìm mẹ. Mẹ ở
một nơi rất xa. Con không thể tìm thấy đâu.

- Mẹ....mẹ cho Phi
đi với. Phi mệt lắm ! Phi nhớ mẹ. - Hắn mệt mỏi kêu lên. Nước mắt lại một lần nữa
rơi. Vị mặn chát của nước mắt khiến hắn cảm thấy ghét. Cái thứ chất lỏng đó chảy
ngày một nhiều hơn khi giọng nói của mẹ hắn từ phía chân trời vọng lại.

- Không được. Con
phải sống. Sống cho ba cuộc đời. Một của con, một của mẹ và một của Thiên My. Hãy
nghe mẹ, ở nơi nào đó, sẽ có một người con gái khác cần con. Con yên tâm, mẹ sẽ
thay con chăm sóc con bé. Mẹ và Thiên My sẽ luôn ở bên con. Con nhớ chứ ? Mẹ yêu
con và mẹ sẽ ở bên con mãi...mãi. - Tiếng nói ngọt ngào đó ngày một nhỏ dần, nhỏ
dần và biến mất trong khoảng không gian vô tận.

- Mẹ, đừng bỏ
Phi. Đừng mà. Phi xin mẹ. Phi cần mẹ mà. Đừng... - Giọng nói cô đơn của hắn cứ trôi
theo gió và gửi đến mẹ ở một miền xa xôi khác.

---------------------------------------------------------

- Chá...u
hức...tôi s...ao hức...vậy ? Đi..hic hic...gọi b...ác Yen ma...u lên. Phi
ơi...hic...hic đừng là..m nội sợ mà...con hic hic. - Giọng nói cùng tiếng khóc của
một bà lão vang lên. Bên cạnh bà lão, trên chiếc giường trắng toát, một chàng trai
với đôi mắt màu tím đang co giật dữ dội. Người đó không ai khác là hắn.

- Để cháu đi gọi. - Gia
Long nói rồi chạy vụt đi mất.

- Phi mày tỉnh dậy
đi. - Nguyên nguyên hoảng hốt gọi khi hắn co giật ngày một mạnh hơn.

- Mày tỉnh dậy cho
tao. - Khôi nói như ra lệnh.

- Con tỉnh dậy
đi. Ba xin con. - Papa hắn quỳ xuống bên cạnh giường hắn. Nguyên Nguyên thấy vậy
thì vội đỡ papa hắn đứng lên rồi nói:

- Ba bình tĩnh
đi. Phi không sao đâu. Ba đừng như vậy mà. - Nguyên Nguyên nói như muốn khóc.

- Mọi người tránh
ra. - Bác sĩ Yen hốt hoảng khi thấy tình hình không ổn của hắn. Tất cả mọi người
vội tránh sang một bên cho bác sĩ Yen. Cứ mội lần thấy hắn nhăn mặt đau đớn thì
như có hàng ngàn con dao đâm vào tim mọi người.

- Mau đưa vào
phòng cấp cứu. Tình hình không ổn rồi. - Bác sĩ Yen ra lệnh cho y tá làm việc hết
công suất. Hắn được đưa vào phòng cấp cứu. Mọi người đứng ngoài như ngồi lên đống
lửa. Bọn hắn thì cứ đi đi lại lại chóng cả mặt. Ba hắ