Thiên Thần Hai Mặt

Thiên Thần Hai Mặt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3214903

Bình chọn: 9.5.00/10/1490 lượt.

n toàn thay đổi.

Cô ta không còn là Cẩm Tú độc ác nguy hiểm cô từng quen biết nữa - bất
chấp nguy hiểm bán đứng lại cha ruột, bán đứng tổ chức, và chấp nhận
cung cấp thông tin cho cảnh sát.. Người con gái đó thật sự đã tỉnh ngộ
rồi!

Nhờ có cô ta, mọi thứ dường như đã được giải quyết!

Một tháng trôi qua, cơ đồ của khách sạn Red đã đi vào quỹ đạo, thế giới trở nên yên bình hơn bao giờ hết. Ngay cả vị chủ tịch đứng đầu khách
sạn Justin Nguyễn cũng không còn ngăn cản anh và cô đến với nhau nữa,
mặc dù ông thật sự không mấy hài lòng vì mối quan hệ của hai người.

Thế giới mất đi một nhóm xã hội đen lớn mạnh, tuy nhiên người được xem
là trùm của bang hội lại còn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật. Cho đến bây
giờ vẫn chưa được tìm thấy.

Chính vì Một Mắt còn chưa vào tù, lòng của Phương Nhã mới không có ngày nào thật sự bình yên!

“ Ngủ đi! Đừng nghĩ nhiều nữa!”

Trước khi tắt đèn, anh còn hôn lên trán cô như một cử chỉ yêu thương
của riêng mình, không ngừng dặn đi dặn lại rằng tối ngủ không được tung
chăn ra, vì như vậy rất dễ bị cảm lạnh.

Anh là như
vậy, chăm sóc cô chu đáo hệt như một đứa trẻ. Thử hỏi xem với người con
trai như thế này, làm sao cô nỡ đánh mất anh thêm một lần nữa.

Còn anh ...

Trong bóng tối, anh tựa người vào cánh cửa, chần chừ không bước ra
ngoài. Đôi mắt sâu thăm thẳm cố gắng làm quen với bóng tối đề nhìn người con gái của anh ngoan ngoãn rơi vào giấc ngủ.

Anh biết, chỉ cần một ngày không tìm được Một Mắt thì cô sẽ không có một giấc ngủ ngon.

Một tháng qua, tuy rằng đôi chân vẫn chưa lành lặn nhưng anh vẫn làm
hết sức mình để trợ giúp cảnh sát tìm ra người đàn ông nguy hiểm đó. Cho dù ba anh tỏ thái độ giận dữ ra mặt, nhưng anh vẫn quyết không từ bỏ!

Vì tất cả những thứ anh đang làm là đều vì tương lai của hai
người. Chỉ khi Một Mắt bị trừng phạt thì quá khứ của cô mới có thể ngủ
yên!

Chừng mười phút sau, anh mới khép cửa lại và đi
xuống lầu, từng bước đi nặng nề theo những suy nghĩ tính toán, hoàn toàn không để ý rằng chuông điện thoại bàn đang reo lên.

“ Reng! Reng!”

Tiếng chuông điện thoại reo lên không dứt, Kevin thẫn thờ ngang qua bàn điện thoại mà vẫn không hề hay biết gì. Cho đến khi Thảo Nhi chạy đến
bắt máy, thì nửa phút sau đã thảng thốt kêu lên tên anh, sắc mặt tái mét không còn giọt máu:

“ Giám... giám đốc!”

Tiếng gọi của Thảo Nhi vô cùng hốt hoảng, khi anh xoay đầu lại đã thấy
cô bé sợ hãi đến mức ngồi bệch xuống đất, đôi môi run rẩy thều thào:

“ Dì... dì Mỹ... Mỹ Lệ! Dì ấy ...”

Mỹ Lệ!

Đồng tử anh co lại, đôi mắt đảo một lượt xung quanh phòng, rồi lại bất
giác nhìn lên đồng hồ. Đã 8h tối, mẹ của Phương Nhã ở đâu mà lại gọi đến vào giờ này.

Từ lúc mọi chuyện được giải quyết thì bà và Phương Nhã đã ở biệt thự cùng anh. Đáng lý ra giờ này bà vẫn còn ở
trong nhà mới đúng!

Các cơ trên mặt anh bắt đầu co
giật, không nghĩ ngợi gì nữa mà chạy đến nắm chặt điện thoại áp lên tai, tim bất giác đập thình thịch liên hồi:

“ Dì?”

Đầu dây bên kia vang lên âm thanh hỗn tạp, tiếng rè rè phát lên bên tai hòa theo tiếng nức nở của Mỹ Lệ:

<>

Trong chớp mắt, điện thoại rơi xuống đất.

Toàn bộ mọi thứ, tất cả, như rơi vào một vực thẳm tối tăm, sâu hút không thấy đáy.

Bóng tối dày đặc khiến tim Kevin hoảng loạn, đôi mắt như phủ sương mù, mơ hồ không nhìn rõ được những gì trước mắt nữa.

Bầu trời không một ánh sao, ánh trăng sáng thấm đẫm lòng người, hệt như xuyên suốt, cắm vào tim anh một nỗi đau đớn kịch liệt.

Đau đến điên cuồng!

----------

“ Tí tách! Tí tách!”

Trong một bụi cỏ gần công viên hoang vắng, Mỹ Lệ thẩn thờ nhìn ngọn lửa bập bùng trong đêm tối, rồi lại nhìn sang Kevin đang bình tĩnh đốt
chiếc áo đầy máu cho đến khi toàn bộ đều biến thành tro, sau cùng là lau đi những vết máu vương vãi trên mặt đất, tiêu hủy chứng cứ.

Bên cạnh, Một Mắt toàn thân lạnh ngắt nằm trên bãi cỏ, con dao được cắm ngay trên ngực ông ta, mùi máu tanh nồng thoang thoảng dưới ngọn lửa
rực đỏ.

Mỹ Lệ vẫn cứ như vậy, khuôn mặt tèm lem nước mắt nhìn anh rồi lại nhìn Một Mắt nằm bất động, môi run rẩy cất không nên lời.

Sau khi dọn xong những vết máu, lau sạch người bà, anh mới cẩn thận
nhìn bộ quần áo trên người bà đang mặc. Sau khi xác định đúng bộ quần áo anh mang từ nhà đến đây thì nụ cười mệt mỏi mới hiện lên trên gương
mặt.

Đôi mắt anh hoe đỏ nhìn bà một lần nữa, tưởng chừng thời gian trôi qua rất lâu sau đó, Kevin mới đến gần Một Mắt, dùng tay quét những vết máu
trên người ông ta lên người bản thân mình, cuối cùng mới ngẩng mặt lên
trời, giọt nước mắt đầu tiên chầm chậm lăn xuống.

“ Jessica! Ba phát súng của em đã xem như thành công rồi! Còn việc sau cùng, cứ để anh làm thay em!”

-----

Bầu trời đêm nay rất lạnh lẽo, hòa theo dò


XtGem Forum catalog