Polly po-cket
Thiên Thần Hai Mặt

Thiên Thần Hai Mặt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3212312

Bình chọn: 9.00/10/1231 lượt.

và hoang mang. Tại sao cô lại bỏ anh
không từ mà biệt, lại còn tự ý lấy hộ chiếu rời khỏi Hàn Quốc. Có phải
cô muốn anh tức điên lên hay không?

Bất chợt, đôi chân anh vô
thức đứng lại phòng bệnh của Quốc Thịnh. Không nói không rằng, anh mở
cửa xông thẳng vào bên trong, bất chấp những đôi mắt đầy ngạc nhiên của
những tên người làm phía sau lưng.

Anh khựng lại, đồng tử màu
nâu sẫm như phình trướng mỗi lúc một to hơn, một cảm giác sợ hãi kỳ lạ
khiến anh không cách nào khống chế được. Chiếc giường bệnh mà Quốc Thịnh đáng lý ra nằm đó, nay lại được cô y tá sắp xếp gọn gàng, hệt như cảnh
báo rằng bệnh nhân nằm ở đây đã đi rồi.

Đôi mắt anh như phủ
sương mù, mơ hồ nghe thấy cô y tá trước mặt cất tiếng bằng giọng Hàn
Quốc, và tên bảo vệ đứng cạnh anh liền trao đổi lại cô ta hai ba câu,
sau đó lập tức kề sát tai anh nói nhỏ:

" Giám đốc, người nằm phòng này đã đi khỏi từ sáng sớm rồi!"

Quả nhiên sự thật không làm anh thất vọng!

Linh tính mách bảo anh rằng, có điều gì đó bất thường đang xảy ra.
Jessica của anh đi khỏi cũng lúc trời hừng sáng, người con trai Việt này cũng rời khỏi lúc sáng sớm. Cảm giác bất an này xâm chiếm càng lúc càng mạnh, khiến tim anh như sắp nổ tung vì lo lắng, cả người lạnh toát dần. Anh xoay người chạy đi thật nhanh, chỉ muốn nhìn thấy được cô lúc
này...

Trên đường về phía sân bay, anh liên tục gọi điện vào
máy cô cả trăm cuộc nhưng không lần nào được toại nguyện, suốt buổi chỉ
nghe thấy tiếng tút tút dài vang lên phía đầu dây bên kia. Chưa bao giờ
anh thấy sợ hãi như vậy, nỗi bất an mơ hồ cuồn cuộn trong người anh,
khiến anh nghẹt thở.

Anh vừa giận, vừa đau, lại vừa lo lắng.
Jessica mà anh quen biết vốn dĩ không bao giờ hành động tùy tiện như
thế. Những cử chỉ tình cảm thông qua thái độ của cô, anh chắc chắn rằng
cô cũng yêu anh thật lòng. Nếu như không phải có điều gì trở ngại tác
động, thì cô làm sao có thể tự ý rời khỏi anh. Hơn thế nữa mà không từ
mà biệt!!!

" Jessica, tôi đã nói em không được tự ý rời khỏi tầm mắt tôi cơ mà!!!"

Anh siết chặt điện thoại trên tay đến mức cả bàn tay nổi hằn những dấu
gân xanh gân guốc đầy rẫy, làn da trắng bệch trên gương mặt càng lúc
càng rõ ràng hơn. Cảm giác hệt như cơn ác mộng! Lần đầu tiên trong đời
anh cảm nhận được nỗi sợ hãi cào xé tim gan ... sợ mất cô, sợ Jessica
của anh sẽ xảy ra bất trắc gì!!!

Ngồi ở hàng ghế phía sau lưng, nhìn dòng người lần lượt vút qua khiến lòng anh như lửa đốt. Vốn dĩ
không có khả năng để tự lái xe một mình, bèn bắt ép tài xế của ba anh
chở ra sân bay, bên cạnh còn có một người bảo vệ đi cùng. Quả thật, tâm
trí anh lúc này đã không thể giữ nổi được bình tĩnh, lý trí dường như đã bị một đám mây mù mờ nuốt mất sạch sẽ!

Chiếc xe hơi màu đen lao vút thật nhanh trên đường, trong phút chốc đã dừng hẳn tại sân bay quốc tế Incheon...

Kevin toàn thân như ngồi trên đống lửa, lập tức mở cửa xe và lao thẳng
vào bên trong. Tên bảo vệ trung thành đi phía sau cũng nhanh chóng đuổi
theo bóng dáng của vị giám đốc trẻ sốt ruột đến phát điên trước mặt,
không tránh khỏi kinh ngạc.

Bao nhiêu năm làm việc dưới trướng
cho Kevin Nguyễn, anh vốn không thể tưởng tượng được một người đàn ông
cả người toát lên khí chất mạnh mẽ luôn có sức hút với mọi cô gái, nay
lại vì một cô gái tầm thường khác mà có vẻ mặt kinh hãi tột cùng như sợ
đánh mất thứ gì đó quý báu!

Bầu trời thoang thoảng mùi hương
nhè nhẹ, sắc mặt Kevin liên tục biến đổi, hít một hơi thật sâu, anh rảo
bước thật nhanh tiến bên quầy ngân hàng đặt vé máy bay trực tuyến.

Đôi chân anh khựng lại, mắt chăm chăm nhìn vào bảng hệ thống trên cao,
chiếc máy bay VN 947 đáp từ Seoul sang TP.HCM đã cất cánh từ một tiếng
đồng hồ trước đây...

Tim như thắt lại, môi trắng nhợt run rẩy
nhìn xung quanh. Anh bắt đầu hoảng loạng, mắt nhìn tứ phía như tìm kiếm
bóng hình quen thuộc, kích động gào lên giữa biển người qua lại, giọng
như vỡ ra:

" JESSICA!!!!!"

Từng giây từng phút trôi qua nặng nề, như rạch một lưỡi dao sắc nhọn
vào tim anh, một trận đau âm ỉ bùng phát trong lồng ngực, biến nỗi tuyệt vọng anh càng lên tới đỉnh điểm. Lướt qua từng người, từng người một
... anh mong rằng có thể nhìn thấy được cô. Thấy cô đang ở trước mặt anh và cười thật tươi rằng: " Em chỉ là đang đùa với anh thôi!"

" Jessica!!! Em mau xuất hiện cho tôi, đừng đùa nữa!!!"

Anh vẫn gào lên trong nỗi tuyệt vọng, loan lổ vết ố hằn trong tim. Đôi
mắt anh đỏ rực như máu, căng mắt nhìn cho thật kỹ những con người trước
mặt mình, chỉ sợ rằng nếu như vô tình bỏ sót một con người nào, vô tình
không nhìn thấy cô thì có lẽ anh sẽ thật sự mất đi hạnh phúc của mình,
mất đi người con gái anh yêu!

Đến khi trước mắt chỉ còn là một
màu trắng tang thương chết chóc, tưởng rằng mọi thứ đã chìm trong tuyệt
vọng, anh vô tình quẹt tay, chạm vào chiếc túi của áo khoác lồi lên một
vật đang cộm lên. Theo vô thức, anh đờ đẫn lôi ra, thấy trước mặ