Pair of Vintage Old School Fru
Thiên Thần Hai Mặt

Thiên Thần Hai Mặt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3212803

Bình chọn: 9.5.00/10/1280 lượt.

, rùng mình ớn óc, tay chân chẳng mấy chốc nóng lên như lửa vì sợ hãi. Mọi chuyện đi quá xa đến mức cô không cách nào khống chế
được nữa. Phải liên lụy đến Kevin, thật lòng cô không muốn!!!

"
Chậc chậc, cô gái à! Đại ca là ai, có thể tùy tiện dùng thanh danh của
đại ca để giải quyết chuyện đòi tiền nhăng nhít này sao? Thứ cỏn con như thế này mà phải cần đại ca ra mặt sao? Cô nghĩ sự nghiệp của đại ca bền vững bao nhiêu năm qua là vì cái gì hả? Là mượn tay kẻ thù giải quyết,
tuyệt đối không hề động đến thanh danh của tổ chức một cách lộ liễu như
bắt cóc đòi tiền chuộc thế này bao giờ." - Phi Vũ chưa mở miệng, tên
Thái lại một lần nữa cướp lời.

" Nghĩa là sao hả?"

Một Mắt cẩn thận đề phòng quá mức, không uổng trách bao năm qua lại không
để lộ bất cứ sơ hở nào để cảnh sát bắt được. Phương Nhã không kìm được
thầm mắng xả trong lòng. Tên cáo già!

" Không hiểu sao? Bọn tao muốn chính mày gọi điện - cho Kevin Nguyễn!" - Phi Vũ lạnh lùng cười
một tiếng, đôi mắt sắc như dao nhìn cô nửa như giễu cợt, nửa như đe dọa.

Hắn chìa ra hai chiếc điện thoại ra trước mặt cô cùng một lúc, chẳng phải đó là điện thoại của cô và Nhã Trúc sao? Cô chột dạ nhìn về
phía Nhã Trúc trân trối, một tay sờ vào túi quần mình kiểm tra. Đáy quần trống rỗng. Hắn lấy đi điện thoại cô từ lúc nào?

Cô không
ngừng mắng nhiếc bản thân, chuyện này của cô sao lại làm liên lụy cùng
một lúc cả hai người vô tội. Bị dính vào Một Mắt rất nguy hiềm. Cô đã
làm hại Kevin mất rồi!!!

Đôi mắt cô tê dại vì đau khổ, nhưng sau cùng lại ương bướng giữ vững quyết định của mình, môi mím chặt đầy kiên định:

" Nếu tôi nói không thì sao?"

Phi Vũ cười gằng, không phải là khó để bắt ép cô chấp nhận gọi điện cho tên giám đốc đó, chỉ việc đem cô thư ký của tên đó làm bình phong thì
cô buộc phải gọi ngay, đâu cần thiết phải bày ra nhiều trò làm gì. Thế
nhưng nguyên tắc của tổ chức hắn đâu thể làm trái được. Mèo vờn chuột,
mục đích chẳng qua là tạo nên sự áp lực tâm lý từ phía Phương Nhã, để cô phải đầu hàng hoàn toàn mà không thể giở trò thôi.

" Á!!!! Mấy người làm gì vậy, bỏ tay ra!!!!"

Xoẹt một tiếng, Phương Nhã giật mình bởi tiếng thét thất thanh của Nhã
Trúc đằng sau lưng mình. Trong tích tắc, chiếc áo sơ mi công sở của cô
thư ký liền bị bọn côn đồ xé toẹt ra đầy thô bạo, để lộ một phần ngực
trắng ngần được che đậy bởi bộ áo lót mỏng màu hồng phấn. Nhã Trúc khóc
thét lên, tay chân giãy giụa chống cự khi một tên trong số đó đưa tay
chạm vào bên ngực của cô.

Phương Nhã tái mặt, không kịp nghĩ gì nữa mà lao đến đẩy tên khốn kiếp kia ra, hét lên điên cuồng:

" Mấy người làm gì vậy. Tránh ra, lũ đê tiện!!!!"

Mắt cô vằn đỏ, điên loạn nhào đến nắm lấy tay những tên đang giữ chặt
cô lại, cắn thật mạnh đến bật cả máu. Tên côn đồ bị cô cắn mạnh trở nên
phát rồ, dùng một tay nắm lấy đầu cô đập mạnh vào tường, máu tươi rỉ ra
thành từng dòng trên trán. Phương Nhã đầu óc quay cuồng, thế nhưng vẫn
cố dùng những móng tay của mình cào vào mặt hắn ta, chân đạp loạn xạ,
nghiến răng hét lên:

" Lũ k.h.ố.n n.ạ.n, đồ s.ú.c s.i.n.h!!!"

" Không!!!! Đừng mà, đừng!!!!"

Chiếc váy mỏng tanh trên đùi Nhã Trúc nhanh chóng bị tên Thái khốn kiếp kia xé toạc, trong nháy mắt chỉ còn lại mảnh đồ lót dán chặt trên người như thỏa mãn gần chục con mắt háu đói của lũ sói xung quanh. Phương Nhã uất nghẹn nhìn cảnh tượng trước mắt, mặt tái đến không còn giọt máu,
nước mắt không nhịn được mà tuôn rơi lã chã.

" Dừng tay!"

Cơn dục vọng của bọn đàn em đang đến hồi lên đỉnh điểm, thì âm thanh
lạnh lùng của Phi Vũ liền nhanh chóng chặn đứng mọi hành động của bọn
chúng. Không khí xung quanh đột nhiên trở nên im phăng phắc, không một
ai dám động đậy, chỉ riêng Thái chưng hửng nhìn thủ lĩnh của hắn bằng
đôi mắt bất kham, lộ rõ sự phẫn nộ không phục của mình, mà trừng trừng
nhìn Phi Vũ.

" Cô gái, cảm giác tưởng rằng đã thoát được hang
cọp, nhưng rồi lại bị cọp tóm được và ngoạm một phát lên người thì như
thế nào? Không tồi chứ???"

Phi Vũ nheo mắt đầy gian tà, thế
nhưng lời nói thốt ra lại dịu dàng đến mức làm người khác phải khó chịu, ghê tởm. Phương Nhã đôi mắt đầy những tia máu, run rẩy nhìn Nhã Trúc
một cách xót xa mà không thể nói được lời nào. Đến khi hắn chìa điện
thoại ra trước mặt cô thì cô đã biết ... mọi chuyện không còn đường để
lui nữa.

Cô đau đớn cắn chặt môi, tay run run bấm số của Kevin mà tưởng chừng như có ngàn mũi kim đâm vào tay, đau nhói.

" Alo!"

Tiếng chuông vừa ngân lên đúng một tiếng, thì anh đã nhanh chóng bắt
máy. Cô một tay bấu vào da thịt đến bầm tím nhức nhối, nước mắt tuôn rơi không ngừng, phải mất một lúc lâu sau mới bật ra thành tiếng:

" K... Kevin!"

QÚA KHỨ

Vừa về đến nhà, Cẩm Tú đã thấy ngôi nhà của mình trở
nên xào xáo. Bé Hạo khóc ầm ĩ, cô Liên giúp việc thì chạy đôn chạy đáo
xung quanh, ngay cả mẹ cô Triệu Ánh và Đình Phong