XtGem Forum catalog
Thiên Thần Hai Mặt

Thiên Thần Hai Mặt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3212752

Bình chọn: 9.00/10/1275 lượt.

br/>
" Câm miệng! Mày gọi thêm từ ba nữa xem, đừng tưởng bị đánh bầm tím cả người như thế thì tao sẽ tha cho mày. Đồ con hoang. Cút đi!"

Vài ba tên mặc đồ đen sấn tới, mặt mũi bặm trợn đẩy Cẩm Tú bật người ngã xuống đất, sức đẩy quá mạnh khiến cô chóng mặt hoa mắt, môi tái nhợt,
cố kiềm chế cơn tủi nhục trào dâng trong lòng, lủi thủi bước ra khỏi
quán.

" Mai Phương Nhã! Hừm, để xem mày còn chạy đi đâu!"

Chiếc bóng gầy gộc của Cẩm Tú khuất dần, Một Mắt liền nắm tóc Phương
Nhã giật đứng dậy, ép lực một cách thô bạo cho những tên hạ cấp xung
quanh, nói như ra lệnh.

Từ phía xa, ly tách trà của Nhã Trúc đổ tràn ra khỏi ly, nhiễu một mảng lớn xuống nền gạch đen trắng, tay cô
ửng đỏ bởi nhiệt độ nóng chợt run rẩy, đôi chân cố gắng nhúc nhích để bỏ chạy nhưng lại không thể nào cử động nổi. Chuyện gì xảy ra thế này???
Bọn họ là ai? Sao cứ gọi Jessica là Mai Phương Nhã ... hơn thế nữa, sao
cô ấy lại dính dáng với bọn côn đồ trông như xã hội đen thế này???

Cô vốn dĩ chỉ thấy tò mò với thái độ kì quặc của Jessica, nên mới đ
theo đến đây. Nhưng không ngờ lại bắt gặp được cuộc nói chuyện ghê gớm
như thế này. Tất cả những vị khách nơi đây dường như không được bình
thường, không khí ở đây đáng sợ quá. Cô không kiềm chế nổi cơn sợ hãi
trong người mình, răng môi va vào nhau lập cập. Cố hít một hơi thật sâu, Nhã Trúc dồn hết sức lực vào đôi chân, cắn môi quay đầu bỏ chạy.

Phải thoát khỏi nơi này, nhất định phải tránh xa nơi này ra. Về công ty báo lại với giám đốc! Phải báo cho Kevin biết Jessica của anh đã bị
bắt!!!

Nhưng địa bàn của Một Mắt, ai có thể thoát khỏi được, không ngoại trừ Nhã Trúc!

Trong tích tắc, cổ tay Nhã Trúc bị bẻ gọn ra đằng sau, vài ba tên vệ sĩ mặc đồ đen đứng bao vây xung quanh, tiếp sau đó là tiếng hét của cô thư ký vừa vọng ra đã bị bóp nghẹn bởi lực siết chặt của bàn tay rắn chắc
bóp lấy cổ cô gái.

" Dừng tay!"

Tiếng gầm gè đanh thép vang lên, ngay lập tức tên vệ sĩ bóp chặt lấy cổ Nhã Trúc đành phải
buông tay, đầu cúi rạp gần sát đất cung kính nghe lời. Một Mắt tiến đến
gần, nhìn cô thư ký xinh đẹp hồi lâu, sau đó mới phá lên cười:

" Chẳng phải là thư ký của giám đốc Kevin khách sạn Red hay sao? Thật thú vị!"





Cái nóng của thời tiết như đốt cháy da thịt những người đi đường,
khiến mặt đất khô cằn nứt nẻ, bầu trời lại không hề nổi một cơn gió,
cũng như những ngày nóng nực đặc trưng của tiết trời Sài Gòn - bức bối
đến khó chịu.

Tia nắng gay gắt xuyên qua kẽ lá, chiếu xuống mặt đường và rọi lên ô cửa kính của căn phòng, tạo nên vầng hào quang sáng
chói khiến ai nhìn vào cũng phải lập tức nheo mắt chống chọi. Như được
hưởng bởi ánh nắng trên bầu trời, căn phòng u ám tối đen như mực bỗng
sáng lên. Trong một góc khuất, Nhã Trúc và Phương Nhã tay chân bị trói
chặt, tóc tai bù xù hôi hám bị trói cả tay chân bằng sợi dây thừng, đôi
môi cũng đã bị bịt chặt bởi băng keo. Nhã Trúc đôi mắt rưng rưng, liên
tục huých vào vai Phương Nhã như cố gắng làm cô thức tỉnh, cổ họng chỉ
phát ra những tiếng ú ớ đầy bất lực.

Phương Nhã dựa đầu vào bức tường, da tái xanh, đôi mắt nhắm nghiền không hề hay biết chuyện gì xảy ra xung quanh, cũng không biết được bản thân mình đang bị nguy hiểm.
Nhã Trúc ngã nửa thân người đè lên cô, ú ớ như van xin cô hãy tỉnh lại
nhưng vô ích.

Rầm!

Tiếng cánh cửa gỗ bật tung vào tường,
Nhã Trúc thất kinh xoay đầu lại. Sáu bảy tên côn đồ hung hăng sấn tới,
trong đó tên đô con nhất có lẽ là đầu sỏ của bọn khi trông thấy Phương
Nhã vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại, bèn quát lên với bọn đàn em phía sau lưng mình:

" Xô nước!"

Vừa dứt lời, một xô nước lạnh
nhanh chóng tạt vào mặt Phương Nhã, văng nước sang cả người Nhã Trúc
khiến cô càng hoảng sợ hơn, miệng rên rỉ qua lớp băng keo dính, run rẩy
đến mức không dám ngẩng đầu lên nhìn. Lúc này, Phương Nhã cũng giật mình tỉnh lại, mắt đờ đẫn nhìn từng thứ một quanh người mình, phải mấy vài
giây sau đó mới có thể hình dung được chuyện gì đang xảy ra. Vừa mở bừng mắt, cô đã bị ngay một cái tát trời giáng vào một bên má bởi tên thủ
lĩnh:

" Con khốn, mày chịu tỉnh rồi sao? Ngẩng mặt lên mà nhìn cho kỹ đây!!!"

Hắn bóp mạnh vào cằm Phương Nhã, ép cô nhìn thẳng vào đôi mắt hắn. Đôi
mắt đục ngầu đầy vằn máu đỏ, ánh nắng hắt lên mái tóc màu vàng càng làm
nổi bật thêm khuôn mặt tuấn tú của hắn, nếu như ... không có vết sẹo ở
vầng trán kéo dài tới đỉnh thái dương ...

Phương Nhã trợn mắt,
kinh hoàng bật ra tiếng kêu đau đớn, muốn hét thành tiếng như không tài
nào thoát khỏi miếng băng đang dính chặt trên miệng. Rốt cuộc cũng chỉ
có thể ú ớ trong cổ họng, nỗi hận trong lòng đột nhiên dâng trào như lốc xoáy cuồn cuộn,

khiến mắt cô tóe lửa.

Mái tóc màu vàng, vết sẹo dài in hằn trên trán hoặc khuôn mặt này có biến thành tro cô cũng nhận ra ...

Phi Vũ! Tên bác sĩ khốn kiếp!

Tại sao hắn lại ở đây???

Như