Thời Gian Đúng Lại Yêu Em

Thời Gian Đúng Lại Yêu Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324643

Bình chọn: 9.00/10/464 lượt.

h là một sai lầm, chính là xem
cả hai có nguyện ý hay không, có hay không đem sai lầm này sửa chữa.

Bọn họ tách ra năm năm đều kiên trì, nhưng gặp lại, lại không thể kiên trì nữa.



Lâm Sướng cùng Hầu Tử tìm được Lam Thành uống say ở quán bar. Lâm
Sướng đi qua vỗ vỗ vai Lam Thành, không ngờ anh lại ôm lấy cô. Chính vì
không còn đủ lực, đầu của anh lại nặng nề để trên vai cô.

“Lam Thành, anh không giống bình thường.”

“Cô ấy muốn buông tay, anh là ai thì có quan hệ gì đâu?” Có lẽ do tác dụng của rượu, Lam Thành có chút không khống chế được, nức nở nói “Anh
vốn nghĩ, ông trời khiến cô ấy trở về để gương vỡ lại lành, nhưng không
phải như vậy, cô ấy trở về là để nói cho anh biết, cô ấy yêu anh nhưng
không muốn ở bên anh.”

“Có lẽ không phải như vậy đâu, có lẽ không như anh nghĩ đâu.” Lâm
Sướng chưa từng thấy qua một Lam Thành kích động như vậy, cô không biết
nên khuyên anh thế nào, chỉ đau lòng lấy tay xoa lưng Lam Thành? Sao lại yếu đuối như vậy? Vì cái gì mà Đông Hiểu Hi không nhận ra?

Hiển nhiên sự khuyên bảo của cô đối với Lam Thành cũng không có tác
dụng, anh tuyệt vọng lắc đầu trên vai cô, “Chúng ta kết hôn đi, anh mệt
mỏi lắm rồi.”



Kết hôn? Lâm Sướng nhìn nhìn người đàn ông thần trí đã không còn tỉnh táo lắm trước mặt mình. Đối với hai chữ kết hôn này mỗi người phụ nữ
đều cảm thấy mẫn cảm. Mà giờ phút này từ trong miệng Lam Thành nói ra,
lại giống như người ta đang nói, anh mời em ăn cơm, giống như bạn bè
phải giúp nhau, thực bình thường. Trong lòng cô, đến một tia dao động
cũng không có. Cũng không phải cô không nghĩ ngợi gì, mà là bọn họ quá
hiểu biết lẫn nhau. Nhớ rõ Lam Thành từng hay nói giỡn, em là cô gái mà
anh thấy thanh tịnh nhất khi nghĩ đến đấy. Thật ra, đây là điểm thông
minh của Lam Thành, anh luôn thản nhiên cự tuyệt cô như vậy. Cho nên bị
bức bách phải thanh tỉnh như thế ở bên người anh nhiều năm, chưa từng
vượt quá giới hạn, cho dù trong lòng cũng chưa từng vượt qua.

Mặt khác, cô cũng biết rõ ràng Lam Thành là người đàn ông như thế
nào, người phụ nữ có thể đi vào lòng anh quả không dễ dàng, nhưng một
khi đi vào rồi thì cũng lại không dễ dàng mà đi ra, hơn nữ chuyện gì anh đã kiên trì thì sẽ không thay đổi. Trong số những bạn bè của họ, rất
nhiều người cũng không xem trọng Đông Hiểu Hi, cho rằng tính cách của cô không hợp với Lam Thành. Nhưng Lam Thành đã nói một câu: “Cô ấy đem
khoảng thời gian tốt đẹp nhất của cuộc đời mình dành hết cho tôi, tôi
phải quý trọng cô ấy.” Thật ra, chính cô cũng không hiểu tại sao, từ lúc trung học bọn họ chính là đồng học, cô yêu anh suốt mười ba năm, vậy
thời gian thanh xuân của cô là ai quý trọng đây? Có lẽ đây chính là điều khó giải thích nhất trong tình yêu, rõ ràng biết là không có khả năng,
nhưng lại luôn đặt anh ở nơi tư mật nhất, yếu đuối nhất trong lòng mình, không dám chạm đến, sợ làm đau chính mình, cũng sợ làm đau anh.

……

Trở lại nhà trọ, Lam Thành nặng nề chìm vào giấc ngủ, chỉ là một tay
anh vẫn luôn ôm chặt lấy Lâm Sướng, sợ rằng nếu mình buông tay thì một
lời cầu hôn kia sẽ bị anh quên đi mất. Chẳng lẽ anh lại mạnh mẽ bức bách chính mình thực hiện một lời hứa khi say rượu sao? Lâm Sướng cảm thấy
có chút buồn cười, nhưng cô cũng không muốn so đo với một con quỷ rượu,
làm thế cũng không được gì. Không thể làm cho anh tỉnh dậy, cô đành chậm rãi dùng sức gỡ bàn tay đang ôm eo mình ra, lấy chiếc gối khác nhét vào lòng anh. Thấy anh bất mãn nhíu nhíu mày, sau đó lại ôm chặt lấy cái
gối, dĩ nhiên là đã ngủ say rồi. Lâm Sướng bất đắc dĩ cười khổ, thì ra
bản thân mình cũng chỉ đảm đương tác dụng của cái gối đầu kia mà thôi.

Nhưng anh với Đông Hiểu Hi tại sao lại thành thế này? Không phải vì
mình cùng Lam Thành đồng thời xuất hiện ở tiệc tối làm cô sinh ra hiểu
lầm đấy chứ? Nếu là có liên quan đến mình, có lẽ cô nên đem hiểu lầm này giải thích rõ ràng thì hơn. Cô nhìn thời gian, chỉ sợ đối với Đông Hiểu Hi mà nói, tối hôm nay cũng không thoải mái gì hơn Lam Thành, huống chi với vai trò học tỷ của mình, từ khi cô ấy trở về, mình vẫn không có cơ
hội thích hợp mà gặp mặt cô ấy. Nghĩ vậy, cô cầm điện thoai, tìm tên
Đông Hiểu Hi.

“Alo.” Sau khi điện thoại kết nối được, truyền đến giọng nói có phần chậm chạp của Đông Hiểu Hi.

“Đông Hiểu Hi, tôi là Lâm Sướng.”

“………”

“Không biết cô có còn nhớ hay không lời ước định vài năm trước, cô
còn thiếu tôi một bữa kem lớn đấy.” Chính Lâm Sướng cũng thấy câu mở đầu của mình vui đùa có chút nhàm chán, hơi xấu hổ nói tiếp: “Là như vậy,
tôi nghĩ muốn cùng cô gặp mặt, tâm sự một chút. Sẽ không mất nhiều thời
gian của cô đâu, hẹn ở gần chỗ cô một chút cũng được.”

“……” Đông Hiểu Hi hơi do dự rồi cũng nói: “Vậy cô chờ tôi một chút,
tôi phải mang theo thằng nhỏ, để nhóc ở nhà một mình tôi không yên tâm.”

……

Một giờ sau, ở một quán cà phê mở suốt đêm, Lâm Sướng gặp được Đông
Hiểu Hi và tiểu bảo bối xinh đẹp trong truyền thuyết_ Trạm Trạm.

Có lẽ cả h


XtGem Forum catalog