The Soda Pop
Thời Gian Đúng Lại Yêu Em

Thời Gian Đúng Lại Yêu Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324931

Bình chọn: 8.5.00/10/493 lượt.

o anh biết, mấy năm qua, cô không hề có cuộc
sống tốt.

Anh đã sai lầm rồi.

Bật máy nghe đĩa CD lên, anh lẳng ngồi trong xe nghe nhạc, khúc ca
này đã nhiều năm rồi anh nghe mãi không chán, thậm chí anh còn dùng nó
làm chuông điện thoại di động, bài hát này chính là ký ức tình cảm nồng
đậm, bất đắc dĩ của anh, năm năm, tâm tình của anh cũng theo nó mà chôn
dấu trong lòng, không hề muốn nói ra.

Anh nghĩ, nếu không có cô, cả đời này chỉ có thể làm bạn cùng sự tịch mịch thương cảm này.

Đột nhiên di động vang lên, cùng hòa vào lời bài nhạc bên trong xe.
Anh cúi đầu, màn hình chớp lên dòng chữ “Bảo bối”. Đây là số điện thoại
của Đông Hiểu Hi mà anh mới tra được, không nghĩ ngợi gì liền ngay lúc
ấy lưu hai chữ buồn nôn này lên mã số điện thoại của cô.

Tay hơi run, anh nhấn nút nghe.

“Alo, Lam Thành, là em.”

“Ừ, anh biết.”

“Có làm phiền anh không?”

“Không có. Anh cũng chỉ có một mình …” Anh đổi lại tư thế ngồi, chính mình cũng không hiểu vì sao lại nói như vậy, giữa đêm khuya thế này,
anh còn có thể ở cùng ai nữa chứ?

“À, vậy là tốt rồi, em chỉ muốn hỏi chút chuyện, Hạ Tuyết thế nào rồi? Lại say rượu sao?”

“Em yên tâm, anh đã bảo Hầu Tử đưa cô ấy về.”

“Vậy tốt rồi, không có việc gì nữa, em cúp máy.”

“Khoan đã.” Lam Thành vội vàng lên tiếng, đến khi xác nhận đối phương không có cúp máy, mới nhẹ nhàng thở ra, chầm chậm nói: “Em … không hỏi
han gì anh sao?”

“À, anh thế nào? Có khỏe không?”

“Ha.” Lam Thành nở nụ cười, thanh âm bên kia máy mềm mại có chút nhẫn nhục chịu đựng, nhưng bên trong lại ngầm nổi lên sự quật cường. Đó
chính là bản tính của cô, ai cũng không sửa được, ngay cả chính cô cũng
không có biện pháp. Nhưng mặc kệ cô có thật tâm hỏi thăm hay không, dù
là cho có lệ cũng tốt, Lam Thành hạ giọng, “Nếu anh nói, anh không cảm
thấy tốt?”

“Ha …” Đông Hiểu Hi khẽ hắt ra thanh âm vui vẻ, cô thấy trên người
Lam Thành lúc nào cũng toát ra vẻ hăng hái, sao lại không khỏe cơ chứ?

“Được, được rồi, đừng cười, là anh nói giỡn, thật ra rất tốt.” Sao cô cái gì cũng có thể am hiểu, nhưng lại không thể hiểu cho nỗi lòng của
anh?

“Nói dối không phải đứa bé ngoan. Anh sớm nghỉ ngơi đi, em cúp …”

“Khoan, em nói chuyện với anh đi, một lúc thôi, anh hơi khó ngủ …”

Thỉnh cầu này có điểm không được tự nhiên, thậm chí Đông Hiểu Hi còn
nghe ra một chút nghẹn ngào trong đó, nhưng cô lập tức phủ định lại cảm
nhận của mình. Lam Thành là dạng đàn ông thế nào cô còn không hiểu sao,
trên đời này, so với những người đàn ông khác, anh còn mạnh mẽ hơn rất
nhiều. Chỉ là không biết vì cái gì, cô vẫn đáp ứng lời thỉnh cầu. Đông
Hiểu Hi cười nói: “Em vừa mới đọc tạp chí, có một bài điều tra rất thú
vị, nói rằng 12% đàn ông không biết bạn gái mình đảm nhiệm chức vụ gì
tại công ty, 10% không biết tên thân mật của bạn gái mình, 10% không
biết màu tóc ban đầu của bạn gái mình …, anh là loại thứ mấy?”

Thật là một vấn đề ngây thơ, nhưng Lam Thành vẫn thật sự suy nghĩ,
phối hợp rất ăn ý mà trả lời, “Anh không có bạn gái, nhưng vợ của anh
thì như con nít.”

“Ha ha.” Câu nói này so với trước đây không khác mấy, vẫn phảng phất
sự sủng nịnh bên trong, lại có chút trêu chọc, Đông Hiểu Hi khẽ cười một tiếng, không tự giác lùa tay vào mớ tóc ngắn hỗn độn của mình. “Còn một vấn đề, cũng nói về đàn ông …” Cô cố ý đem tiếng “vợ” kia làm lơ,
chuyển chủ đề, “Mọi người đều nói đàn ông chính là sinh vật không thể
chịu được tịch mịch quá lâu, anh có từng vượt qua nổi hai năm không
“cùng” người phụ nữ nào? Nói cách khác, không có cùng phụ nữ …” Giống
như là sợ Lam Thành không nghe rõ, Đông Hiểu Hi có ý cường điệu trong
lời nói.

“…”

Lam Thành không có trả lời. Người trưởng thành không nhiều cũng ít
đều đã từng nói dối, nhưng anh không biết vì sao khi đối mặt với Đông
Hiểu Hi, thậm chí chỉ là nghe thấy thanh âm của cô, lại có chút hoảng
hốt. Anh thừa nhận, mấy năm nay, bởi nhu cầu sinh lý, đã từng có lần
không kiềm chế nổi, nhưng không phải bởi vì tịch mịch, chỉ xem đó như là việc trao đổi lợi ích, không quan hệ tới tình cảm.

“À, không cần phải khẩn trương, chỉ là hỏi cho vui, đâu có ghi lại
trong hồ sơ nhân sự đâu mà anh căng thẳng vậy. “Tôi” cúp máy đây, ngủ
ngon.”

Vừa ngắt máy, nụ cười ngượng nghịu đọng lại chưa được vài giây, không kịp phản ứng, nước mắt đã tuôn tràn xuống hai má … Cô rõ ràng đã biết
đáp án, còn hỏi làm gì? Chẳng lẽ, muốn nhận một lời nói dối sao? Chẳng
phải khi cô tìm anh giải thích, anh đã không muốn hôn lại cô, hơn nữa
bên cạnh anh luôn có phụ nữ, anh vẫn còn có thế chỉ thuộc về một mình cô sao? Kỳ thật, phụ nữ đôi khi cũng nguyện ý lấy cớ nghĩ tốt cho người
đàn ông của họ, muốn an ủi anh ta cũng như bản thân mình.

Ngọn lửa nhỏ trong đáy lòng phút chốc tan biến. Cô bỗng hỏi chính
mình, Đông Hiểu Hi, rốt cuộc ngươi đang nghĩ cái gì, muốn cái gì?

Bất giác, cô ôm chặt Trạm Trạm đang ngủ say, bàn tay nhỏ b